Bắt Đầu Làm Thần Hào

Chương 421: Tặng quà cho bạn thân của bạn gái thế nào?

Chương 421: Tặng quà cho bạn thân của bạn gái thế nào?
Trong cửa hàng Louis Vuitton, Tống Thiến và Ninh Nhược Sương mắt đối mắt, cả hai đều nhận ra sự ngưỡng mộ và bất lực trong mắt đối phương.
“Tư Vũ, tớ lại cảm thấy chua xót rồi, làm sao bây giờ?” Tống Thiến buồn rầu nói.
Lần này Ninh Nhược Sương cũng tán thành nói: “Mình cũng vậy, tại sao lại đi dạo phố cùng cậu cơ chứ?”
“Tại sao tôi lại đề xuất đi dạo phố?” Tống Thiến đau khổ nói: “An đại tiên nhà mấy người đúng là thần tiên, hơn 50 vạn mà nói mua là mua luôn, tôi... An đại tiên à, ngài xem tôi có còn có cơ hội không?”
Câu nói này hình như hơi dọa người rồi.
Ninh Nhược Sương liếc mắt nhìn An Lương, khóe miệng vẽ lên một đường cong rất đẹp.
“Haiz, hai người là bạn thân của Tư Vũ, nếu đã đi dạo phố cùng Tư Vũ thì cũng không thể để mọi người nhìn không được.” An Lương nói rõ ràng.
“Như này đi, tôi sẽ thay Tư Vũ tặng hai người mỗi người một món quà, mọi người tự chọn ở Louis Vuitton?” An Lương nói ra đề nghị của mình, sau đó nhìn về phía Trần Tư Vũ nói: “Tư Vũ, em thấy sao?”
Trần Tư Vũ quyến rũ liếc An Lương một cái: “Anh là ông lớn, anh nói là được.”
Tống Thiến vui mừng nói: “An đại tiên, tôi biết cậu kiếm được bao nhiêu tiền, không khách sáo nữa đâu.”
“Cứ tự nhiên!” An Lương làm động tác cúi mời.
Ninh Nhược Sương nhìn về phía Trần Tư Vũ hỏi: “Cậu không quản anh ấy à?”
“Tớ quản anh ấy làm gì?” Trần Tư Vũ thuận miệng nói: “Gần đây anh ấy kiếm được cũng khá nhiều.”
An Lương tiếp lời: “Quả thật gần đây kiếm được một chút tiền, nói chung cho Tư Vũ tiêu thì không thành vấn đề.”
Nhân viên bán hàng Ngải Lệ chỉ có thể âm thầm ngưỡng mộ. Bởi vì cô nghĩ thầm bản thân còn không bằng Tống Thiến nên chắc hẳn không có chút lực hấp dẫn nào đối với An Lương nhỉ?
Trần Tư Vũ tiếp tục nói: “Được rồi, Sương Sương, mọi người đi dạo phố cùng tớ, cũng không thể để hai người đi tay không về đúng không, mau chọn đồ đi.”
Ninh Nhược Sương đáp lại: “Vậy tớ cũng không khách sáo nữa, đúng lúc vừa được app gợi ý nên muốn mua một cái túi mà mãi vẫn không dám mua.”
“Được rồi được rồi, mau đi chọn đi.” Trần Tư Vũ thúc giục.
Khi Ninh Nhược Sương đi đến khu túi xách tay thời thượng Trần Tư Vũ mới nói với An Lương: “Cảm ơn anh, An Lương.”
An Lương cưng chiều xoa nhẹ mái tóc Trần Tư Vũ: “Anh đưa thẻ ngân hàng cho em thì em không cần, mặc dù họ là bạn thân của em nhưng đi dạo phố cùng nhau mà chỉ nhìn em mua khó tranh sẽ sinh ra khoảng cách, cho nên anh giúp em vì tình bạn của các em.”
Trần Tư Vũ dựa đầu vào lòng An Lương, sau đó lập tức đứng dậy: “Em đi xem họ chọn cái gì.”
An Lương gật đầu: “Em cũng chọn hai cái túi đi.”
“Vâng, được rồi.” Trần Tư Vũ trả lời.
Nhìn Trần Tư Vũ bước đến chỗ hai người bạn thân, An Lương nở một nụ cười chiến thắng, nhiệm vụ đơn giản như tặng quà cho bạn thân của bạn gái mà cũng muốn ngăn cản được cậu sao?
Chờ chút.
Hình như giới hạn của nhiệm vụ này là hơn 3 vạn tệ?
Anh chuẩn bị tự mình kiểm tra mới được.
Mặc dù đồ Louis Vuitton khá đắt nhưng nếu đa số túi xách nằm trong khoảng hơn 1 vạn đến hơn 2 vạn tệ, số lượng túi hơn 3 vạn chỉ là số ít thì anh sẽ quyết định để họ chọn các mẫu có giá trên 3 vạn tệ.
Nếu không được thẻ Trăm Triệu Con Cháu Không Ngày Trở Về thì phải làm sao?
Trong khu túi xách tay thời thượng, Trần Tư Vũ, Ninh Nhược Sương và cả Tống Thiến đang chọn túi xách. Cả ba đều đang xem túi courier pochettemetis phong cách cổ điển. Giá cao nhất của loạt túi này là 18700 tệ.
An Lương lập tức tuyên bố loại bỏ cái túi này, anh lắc đầu nói: “Không phải chứ, Tống Thiến, cô mà lại thích loạt túi bình dân này à, cái túi này rất dễ đụng hàng đi?”
Tống Thiến bất lực nhìn An Lương, vốn dĩ cô muốn tiết kiệm cho cậu đó.
“Vậy An đại tiên gợi ý đi?” Tống Thiến hỏi ngược lại.
“Túi Bucket Muria thì sao?” An Lương gợi ý, túi xách này là 32500 tệ, có tất cả bốn màu: xanh, xám, trắng sữa và đen.
“Vừa khéo có nhiều màu như vậy, ba người các em ba cái túi xách nhóm bạn thân luôn?” An Lương đề nghị.
Trần Tư Vũ nhìn chiếc túi Bucket màu trắng sữa, cô rất thích rồi gật đầu: “Em thấy được đó.”
Tống Thiến hừ nhẹ: “Nếu An đại tiên không thiếu tiền như vậy, vốn dĩ tôi muốn tiết kiệm cho cậu nhưng chính cậu nói phải mua cái đắt thì tôi cũng không khách sáo nữa. Tôi thích cái màu xám kia.”
Ninh Nhược Sương chọn màu xanh, trong lúc chọn túi tay phải cô chỉ về cái túi màu xanh nhưng mắt lại liếc nhìn An Lương.
Tên này lại muốn làm gì đây?
“Tư Vũ, em chọn thêm vài cái nữa đi?” An Lương nói.
Trần Tư Vũ từ chối, nháy mắt với An Lương. An Lương hiểu ý của cô ta là lần sau thì mua tiếp, lần này có hai cô bạn thân ở đây tránh để họ có cảm giác chênh lệch.
Ba cái túi đều là 32500 tệ, tổng cộng là 97500 tệ, An Lương dùng Thẻ Hoàn Tiền Mua Đồ - Sơ Cấp, thẻ này của cậu vẫn còn hai lần nữa, sử dụng lần này thì chỉ còn một lần cuối cùng nữa thôi.
Thẻ Hoàn Tiền Mua Đồ - Sơ Cấp có giới hạn cao nhất là 5 vạn, An Lương may mắn đạt được gấp ba, không những miễn phí có được ba cái túi mà còn kiếm được 52500 tệ về tài khoản.
Hạn mức của Thẻ Hoàn Tiền Mua Đồ - Sơ Cấp quả thật hơi ít nhưng cảm giác mua hàng còn nhận được tiền hời thật là sảng khoái.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất