Chương 422: Chuẩn bị châm dầu vào lửa!
Hạn mức của Thẻ Hoàn Tiền Mua Đồ - Sơ Cấp quá nhỏ, bội số của tiền hoàn lại thì quá thấp, căn bản không cách nào kiếm được nhiều tiền, nhưng việc dùng Thẻ Hoàn Tiền Mua Đồ - Sơ Cấp lại chính là nhịp điệu của hạnh phúc. Nghĩ đến việc mua đồ không phải trả tiền, mà còn kiếm được tiền, đây là kiểu trải nghiệm tiêu dùng thần kỳ gì vậy?
Quá là đã đi mất thôi!
Trần Tư Vũ và Ninh Nhược Sương, còn có Tống Thiến, ba cô gái xinh đẹp đứng trước gương soi toàn thân, ôm theo ba chiếc túi Duffel chụp ảnh cùng nhau.
An Lương đang phân phó cho Ngải Lệ đi gửi chiếc áo khoác và và quần tây mà Trần Tư Vũ vừa mua đến phòng số 8806 khu chung cư quốc tế Vân Cảnh.
Sau khi Tống Thiến chụp ảnh xong, cô nói với Trần Tư Vũ: “Tư Vũ, tôi đã đăng lên trang cá nhân rồi, cảm ơn bạn trai nhà cậu, không vấn đề gì chứ?”
Tư Vũ gật đầu: “Tùy cậu, dù sao cả trường chúng ta đều biết anh ấy.”
An Lương tặng cho Học viện m nhạc Quốc tế ba mươi cây đàn piano, tổng giá trị lên đến 210 vạn tệ, học sinh ở Học viện m nhạc Quốc tế gần như ai cũng biết đến An Lương.
“Trường mình không nhiều người biết anh ấy lắm.” Ninh Nhược Sương đáp.
“Cậu cũng đăng lên trang cá nhân?” Trần Tư Vũ hỏi lại.
Ninh Nhược Sương lại trả lời: “Không thể cùng nhau đăng lên sao? Cho bạn bè cùng xem túi bạn thân được không?”
Trần Tư Vũ gật đầu: “Cũng được.”
Ba cô gái xinh đẹp quyết định cùng nhau đăng lên trang cá nhân.
Tống Thiến cũng đăng lên với chế độ công khai.
‘Thiến nữ có hồn:
Cảm ơn bạn trai thần tiên của Tư Vũ đã tặng túi bạn thân!’
…
Ninh Nhược Sương cũng đăng công khai.
‘Nhược Sương có sương:
Nói về tính quan trọng của một người bạn thân!
Cảm ơn bạn trai của bạn thân đã tặng túi bạn thân!
(Đi mua sắm với bạn thân, được bạn trai bạn thân tặng túi.)’
…
Nhắc đến đây, nếu như không có phần ghi chú trong ngoặc, thì bạn có hiểu được hay không?
Lúc Trần Tư Vũ đăng lên trang cá nhân, phải chặn nhóm gia đình của cô. Cô vẫn chưa nói chuyện yêu đương với người người nhà, bởi vì cô chưa tìm được thời điểm thích hợp để nói.
‘Họ Trần tôi chìm xuống đáy tim cậu:
Cảm ơn sâu sắc đến đại gia đã tặng túi bạn thân!
Yêu anh!
Bắn tim!’
…
Trang cá nhân của ba người bắt đầu trở nên xôn xao, cho dù chiếc túi Duffel không phải là một chiếc túi đẳng cấp của Louis Vuitton, nhưng lại có thể thu hút những bình luận trên trang cá nhân của các cô gái xinh đẹp.
Tống Thiến kiểm tra trang cá nhân, cô cười nói: “Tư Vũ, sau này chắc cậu sẽ trở thành người khiến bạn bè trong trường học ao ước.”
Ninh Nhược Sương cũng đùa: “Cô gái xinh đẹp của học viện múa bọn mình cũng đang hỏi, làm sao có thể trở thành bạn bè với cậu, sau đó đi mua sắm với cậu, tốt nhất là có cả bạn trai của cậu đi cùng.”
Trần Tư Vũ bất lực trả lời: “Các cậu này, chỉ biết trêu mình!”
“Là bọn mình ngưỡng mộ cậu đó!” Tống Thiến thẳng thắn trả lời.
Ninh Nhược Sương cũng phụ họa: “Bọn mình thật sự rất ngưỡng mộ cậu.”
Trần Tư Vũ thấp giọng nói: “Cậu ấm trước đây theo đuổi cậu đâu rồi, nghe nói có rất nhiều tiền, còn lái Ferrari nữa mà, cậu không động lòng sao?”
Ninh Nhược Sương khiếu nại: “Động lòng làm sao được? Người đó vừa nhìn đã biết là đàn ông cặn bã! Lần đầu gặp nói muốn theo đuổi mình, kết quả ở trước cổng trường muốn hẹn mình đến quán rượu, cậu xem không phải đàn ông tồi thì là gì?”
“Loại đàn ông tồi tệ này, đến wechat mình cũng không muốn thêm!” Ninh Nhược Sương giải thích rõ.
Tống Thiến cũng phàn nàn: “Quả nhiên là đàn ông tồi! Mình cũng gặp phải một tên tương tự, không không không, phải là một tên đàn ông tồi thậm chí cặn bã hơn, vừa gặp đã hỏi đồng hồ bao nhiêu tiền, gia đình làm gì, bộ dạng như chiếm tài sản của mình vậy.”
“Các cậu thật là xui!” Trần Tư Vũ thở dài.
“Còn cậu thì thật may!” Ninh Nhược Sương cũng thở dài: “Cậu ấy còn vì cậu mà tiêu tiền!”
“Tuy là sẵn sàng chi tiền cho cậu, cũng không nhất định yêu cậu, nhưng đã không muốn chi tiền, thì nhất định là không yêu cậu.” Tuy Tống Thiến chỉ là đang ngụy biện, nhưng trên thực tế nó lại có lý.
“Tư Vũ, bạn trai thần tiên của cậu…”
Trần Tư Vũ nhìn thấy An Lương đang đi qua đây, cô vội vàng nói: “Các cậu cố thử xem sao?”
Tống Thiến và Ninh Nhược Sương nhìn nhau, Tống Thiến cười khổ, Ninh Nhược Sương không khỏi cạn lời.
An Lương đi đến, cậu tự nhiên nắm tay bên trái của Trần Tư Vũ: “Đã xong, việc còn lại là Louis Vuitton phụ trách giao hàng, sắp mười giờ rồi, chúng ta về trước nhé?”
Trần Tư Vũ gật đầu: “Vâng vâng.”
Lúc đi về vẫn như cũ An Lương Lương là người lái xe, lần này Trần Tư Vũ ngồi ghế phụ, cô đang nghịch điện thoại, Tống Thiến và Ninh Nhược Sương ngồi ở phía sau cũng đang nghịch điện thoại, trang cá nhân của bọn họ vẫn chưa có hồi kết.
Sau khi An Lương đưa Tống Thiến và Ninh Nhược Sương quay về trường học, cậu nhanh chóng tăng tốc độ lái về chung cư quốc tế Vân Cảnh, vừa về đến nơi, Trần Tư Vũ nhận thức được bản thân sẽ bị An Lương thu thập.
Trên thực tế nó đã diễn ra như vậy!
Tờ mờ sáng, con mèo Đế Đô nép trong ngực của An Lương, cô giống như đang lẩm bẩm một mình: “An Lương, tại sao anh lại đối với em tốt như vậy?”
“Hỏi câu ngốc vậy?” An Lương đáp lại.
“Trời ơi, em chỉ thấy tò mò thôi!” Trần Tư Vũ làm nũng.
“Làm gì có nhiều lý do như vậy chứ?” An Lương lẩm bẩm trả lời: “Anh thích em, cho nên sẽ muốn đối xử tốt với em, hiểu chưa?”
“Vâng vâng!” Trần Tư Vũ vui vẻ trả lời.
Bảy giờ sáng ngày hôm sau.
An Lương gửi một tên nhắn đến nhóm chat bạn thân Đế Đô.
‘An Lương: @Liễu Hiểu Bằng: bắt đầu công việc!’
‘Liễu Hiểu Bằng: Bất cứ lúc nào cũng chờ đợi chỉ thị của Lương ca, bắt đầu tiến hành bộ kế hoạch thứ hai!’
Kế hoạch thứ hai chính là bọn họ sẽ đến giúp Shiseido minh oan, tuy rằng hiện nay trên mạng đã có nhiều tin tức minh oan cho Shiseido, An Lương chuẩn bị châm dầu vào lửa, từ đó thúc đấy giá cổ phiếu của Shiseido tăng cao.