Chương 427: Lương ca thiếu tiền?
Trong trung tâm thương mại của SKP, An Lương và Trần Tư Vũ ngồi trong tiệm cà phê Costa, Starbucks cạnh tranh thất bại ở chỗ này, chỉ có cà phê Costa độc chiếm.
“Này, phúc lợi này như thế nào?” Trần Tư Vũ nhấn mở tấm ảnh Ninh Nhược Sương luyện chân, sau đó đưa điện thoại cho An Lương.
An Lương nhận lấy điện thoại kiểm tra.
“Sao?” An Lương vừa nhìn đã nhận ra Ninh Nhược Sương.
Ninh Nhược Sương mặc quần áo tập võ vào mùa đông cũng lộ ra dáng người xinh đẹp, đặc biệt là khi ép chân, đôi chân thẳng tắp đó, động tác có độ khó cao kia, đã hiện ra trọn vẹn sự mềm dẻo của cơ thể.
Không hổ là học múa!
Nếu như cơ thể mềm dẻo như vậy, đây chẳng phải là…
Dừng lại!
Nói thêm gì nữa chính là đàn ông tồi rồi nhỉ?
Ninh Nhược Sương là bạn thân nhất của Trần Tư Vũ, trường học của hai người chỉ cách nhau vài phút, quan hệ của hai bên vô cùng tốt, An Lương cũng không muốn trở thành Makoto Ito.
Thế giới sai rồi?
“Đẹp không?” Trần Tư Vũ dò hỏi.
An Lương gật đầu: “Tạm được thôi! Cô gái này rất đẹp, nhưng em biết đó!”
Trần Tư Vũ hừ nhẹ đáng yêu nói: “Em biết cái gì?”
An Lương phóng to ảnh, sau đó trả điện thoại cho Trần Tư Vũ: “Em tự mình xem đi, gấu trúc nhỏ, không chịu nổi một nắm, hà!”
Trần Tư Vũ liếc nhìn An Lương: “Em phải nói với Sương Sương!”
“Này, không phải chứ?” An Lương nhìn Trần Tư Vũ nói: “Em suy nghĩ cho kỹ, nếu như em nói, em hiểu hậu quả đó.”
“Em mới không sợ đấy!” Con mèo lớn Đế Đô này trả lời đắc ý.
An Lương nói lầm bầm: “Đây chính là em ép anh đó! Anh phải gửi hình của em vào trong nhóm chat bạn thân của chúng ta, để Tồn Viễn nhìn Rolls-Royce của cậu ấy bị nghẹt thối rồi!”
Trần Tư Vũ hờn dỗi: “Anh Viễn sẽ không để ý chứ?”
“Anh gửi thử xem.” An Lương gửi tấm ảnh Trần Tư Vũ gác chân vào trong nhóm chat bạn thân thủ đô.
'An Lương: @Lý Tồn Viễn: Tồn Viễn, chiếc xe này của cậu, e là phải rửa thật kỹ rồi, đến lúc đó gửi phí rửa xe cho tôi, tôi đến thanh toán!'
'Lý Tồn Viễn: Cái này có lẽ là một mùi chân thối!'
'Lý Tồn Viễn: Chiếc xe này, tôi thấy là không cần nữa rồi!'
'Lý Tồn Viễn: Tôi đã không có cách nào nhìn thẳng vào nó rồi, ngộ nhỡ ngày nào đó tôi đưa các chị gái xinh đẹp đi ra ngoài chơi, người ta hỏi trong xe có mùi chân thối, tôi phải trả lời thế nào?'
'Lý Tồn Viễn: Lương ca, cậu ở Đế Đô không có xe, chiếc xe này tặng cho cậu, sau này chị dâu không thể gieo hoạ lên xe khác của chúng tôi nữa nhỉ?'
'Tiền Tiểu Cương: Run lẩy bẩy, may mà không cho anh Lương mượn Aventador của tôi.'
'Vân Hải Dương: Run lẩy bẩy +1!'
'Tiền Tiểu Cương: Không phải, Hải Dương, cậu run rẩy cái gì, chiếc 911 Carrera second hand rách của cậu có cái gì để run rẩy chứ?'
'Vân Hải Dương: …'
'Lý Tồn Viễn: Sau một lần kiếm lời này, tôi chuẩn bị lấy một chiếc Cullinan. Lương ca, cậu muốn theo tôi lấy một chiếc không?'
'An Lương: Tôi hỏi Trần Tư Vũ một chút, xem cô ấy có thích Cullinan không.'
Trần Tư Vũ đang dựa vào bên cạnh An Lương đây!
Cô đã nhìn thấy lịch sử trò chuyện trong nhóm, cô nhìn ra được An Lương và Lý Tồn Viễn đều đang giỡn chơi, nhưng trong lúc giỡn chơi lại tặng một chiếc Rolls-Royce sao?
Cái này…
Lẽ nào chính là thế giới của đại lão có tiền trong truyền thuyết?
“Tư Vũ, em cũng nhìn thấy rồi, em thích Rolls-Royce không, Cullinan của nhà bọn họ.” An Lương hòi.
Trần Tư Vũ phủ nhận: “Em không thích Rolls-Royce cho lắm, nhìn quá xấu xí rồi, một chút cũng không giống xe cho con gái lái.”
An Lương bật cười ha ha: “Nếu như là màu hoa anh đào thì sao?”
“Hả?” Trần Tư Vũ ngờ vực.
“Xe của Rolls-Royce, cái gì cũng có thể tuỳ chỉnh được, chỉ là nước sơn xe đã có hơn ba mươi ngàn loại để lựa chọn, chúng ta có thể chọn một màu hoa anh đào, dựa vào thực lực của Rolls-Royce, bọn họ thật sự có thể làm lại được một màu hoa anh đào hoàn hảo.” An Lương giải thích.
Đương nhiên rồi, loại nước sơn xe đặc biệt này, nói không chừng là hơn vài chục vạn.
Trên thực tế chọn nước sơn xe màu hoa anh đào ở Rolls-Royce, giá tiền là 80 vạn!
Không phải là Rolls-Royce không cho lựa chọn, chỉ là túi tiền không cho cơ hội mà thôi.
Ánh mắt Trần Tư Vũ phát sáng: “Thật sự có thể chọn màu hoa anh đào sao?”
Quả nhiên con gái đều không chịu nổi màu hồng sao?
“Đúng vậy. Không chỉ là nước sơn xe có thể chọn màu hoa anh đào, nội thất cũng có thể chọn thuộc da màu hoa anh đào, sau đó lại cho em chọn bầu trời sao, các loại máy móc cũng là màu hoa anh đào.” An Lương giải thích.
“Vậy liệu rằng có đắt quá không?” Trần Tư Vũ ngập ngừng hỏi.
An Lương bật cười ha ha: “Giá cả là vấn đề nhỏ! Được, anh nói với Tồn Viễn một chút, tiếp sau chúng ta cùng nhau đi đặt.”
“Ừm ừm!” Trần Tư Vũ khéo léo ôm lấy cánh tay của An Lương, tựa đầu lên bả vai anh, giống như một con mèo lớn dịu dàng.
Cô không phải để ý đến một chiếc Rolls-Royce Callinan, cô để ý đến An Lương đối xử tốt với cô, dựa vào trình độ chi tiền không tiếc này của An Lương, chắc là tình yêu thật sự không sai chứ?
'An Lương: @Lý Tồn Viễn: Xong! Tôi bên này cũng dự định một chiếc Callinan, Trần Tư Vũ muốn màu hoa anh đào.'
'Tiền Tiểu Cương: Wow! Lương ca rộng lượng! Màu hoa anh đào! 80 vạn! Lại lắp bầu trời sao gì đó nữa, tiết tấu 1000 vạn không bắt được! Hỏi Vân Hải Dương: Lương ca thiếu tiền?'
'Lý Tồn Viễn: Hải Dương thiếu tiền?'
'An Lương: Tôi thiếu tiền?'