Chương 436: Đánh lén ban đêm!
Trong khu chung cư quốc tế Vân Cảnh, An lương nằm trên giường trong phòng ngủ chính, gửi tin nhắn vào nhóm chat những người bạn thân ở thủ đô.
‘An Lương: Cỡ F’
‘An Lương: Người này không tệ, ở đâu?’
‘Lý Tồn Viễn: Ô Khắc Lam, nghe nói chỉ có mười tám tuổi, Lương ca rung động à?’
‘Tiền Tiểu Cương: Chúng tôi giữ lại cho Lương ca. Cậu nói cho chị dâu một tiếng, bảo chúng ta đi Triệp Chuỗi. Bọn tôi đến trước mở thẻ, chụp cái gì đó…’
‘Vân Hải Dương: Tôi đột nhiên có dự cảm không lành!’
‘An Lương: Trần Tư Vũ biết, tôi mới vừa đưa cho cô ấy xem, cô ấy cũng cảm thấy không tệ.’
‘Lý Tồn Viễn: …’
‘Tiều Tiểu Cương: …’
‘Vân Hải Dương: Quả nhiên là dự cảm không lành!’
‘An Lương: Các cậu tự chơi vui vẻ. Hôm nay tôi khổ sở lắm. Bạn thân của Trần Tư Vũ ngủ lại, tôi bị đuổi sang phòng khách nằm.’
‘Vân Hải Dương: Nén bi thương!’
‘Tiền Tiểu Cương: Nén bi thương! 【biểu tượng cảm xúc đầu chó】’
‘Lý Tồn Viễn: Đột nhiên hoài niệm Lương ca của những năm tháng ở Thập Tam Tiên Sinh với chúng tôi. Khi đó mọi người rất vui vẻ, nên vui đùa thì vui đùa, nên uống thì uống, nên trêu gái thì trêu gái.’
‘Tiền tiểu Cương: Tồn Viễn, đừng nói nữa, tôi thấy Lương ca sắp ra khỏi nhóm rồi!’
‘Vân Hải Dương: Ngậm miệng tích đức đi!’
‘Vân Hải Dương: Cho nên các ngươi sau này cũng đừng hại tôi. Tôi và Hồ Tiểu Ngư ở bên nhau thì tôi cũng thành Lương ca thứ hai!’
‘Lý Tồn Viễn: Tôi cũng không muốn ở cùng một chỗ với Miêu Tuyết Y đâu!'
‘Tiền tiểu Cương: Được rồi, chúng ta đừng kích thích Lương ca nữa!’
‘An Lương: …’
Đám đàn ông cặn bã này!
Hừ!
Đám cặn bã này nào biết được niềm vui của đàn ông là gì?
Bây giờ anh có thể tùy tiện mà ôm bạn thân của Trần Tư Vũ đấy biết không?
Điểm nhan sắc của bạn thân Trần Tư Vũ là 98 điểm đấy biết không?
Đám đàn ông cặn bã tối ngày lăn lộn ở mấy cái quán bar, đừng nói cái điểm đặc thù gì vượt qua tám mươi điểm, cho dù là nhan sắc cũng không có một ai có thể coi được, bọn họ vui vẻ cái gì kia chứ?
Khoảng 15 phút sau, nhà tắm chính mới mở cửa, Trần Tư Vũ kêu gọi: “Ông lớn, hỗ trợ một chút đi!”
An Lương bò dậy từ trên giường, cậu cất điện thoại di động đi tới nhà tắm chính: “Tại sao lâu như vậy chứ?”
“Em tiện thể rửa mặt giúp Sương Sương một chút. Bọn em sắp đi ngủ rồi, đại gia anh qua phòng khách nằm nhé!” Trần Tư Vũ vừa đáp lại, vừa trừng mắt nhìn An Lương.
An Lương nhanh chóng hiểu ý Trần Tư Vũ, để cửa chờ đánh lén ban đêm chứ gì!
Hiểu!
An Lương bế Ninh Nhược Sương lên trên giường phòng ngủ chính. Cậu lấy sạc di động của mình ở trên tủ đầu giường xuống: “Được rồi, anh qua phòng khách nằm đây. Hai người nghỉ ngơi sớm chút đi.”
Chờ sau khi An Lương rời đi, Ninh Nhược Sương mới mở miệng nói: “Cảm ơn cậu, Tư Vũ.”
“Đừng khách sáo, chúng ta là chị em tốt, cậu quên à?” Trần Tư Vũ đáp lại.
Ninh Nhược Sương gật đầu chắc nịch: “Đúng vậy, chúng ta là chị em tốt.”
Ninh Nhược Sương còn một câu chưa nói ra. Ban đầu hai người đã nói qua rằng chị em tốt có gì tốt sẽ cùng hưởng. Thế bạn trai thì có thể dùng chung hay không?
Nếu như có thể cùng chung, cô quả quyết không tranh không đoạt, không ồn ào không làm khó.
Buổi tối, gần mười một giờ rưỡi.
An Lương kiểm tra tin nhắn Liễu Hiểu Bằng gửi, lời đồn đãi về Shiseido ở Nhật Bản càng lúc càng tốt. Phía lãnh đạo Shiseido có vẻ như thực sự muốn lường gạt qua chuyện.
Không thể không nói, tâm lý may mắn thật sự có độc.
Khi An Lương đang xem tin tức trên internet của Nhật Bản thì Trần Tư Vũ lặng yên không một tiếng động đi vào phòng dành cho khách nằm xuống rồi nhẹ nhàng nói: “Ông lớn, em sang rồi đây, anh đã ngủ chưa?”
An Lương giơ điện thoại lên ra hiệu cậu chưa ngủ, sau đó vẫy vẫy tay với Trần Tư Vũ.
Trần Tư Vũ nhẹ nhàng gối đầu lên ngực An Lương.
“Cô ấy ngủ rồi?” An Lương hỏi.
Trần Tư Vũ gật đầu đáp: “Vâng, cuối cùng cô ấy cũng ngủ rồi!”
Nhưng Ninh Nhược Sương đã ngủ rồi thật sao?
Đương nhiên là không!
Ninh Nhược Sương chỉ vờ ngủ mà thôi, khi Trần Tư Vũ đứng dậy rời đi, cô lập tức mở mắt.
“Anh vừa mới tắm rồi!” An Lương cười cười nói.
Trần Tư Vũ liếc mắt hừ nhẹ.
An Lương làm sao có thể nhịn tiếp được?
Nếu như không có Ninh Nhược Sương tới đây, hôm nay Trần Tư Vũ trở về cũng sẽ bị lên đĩa thôi.
“Ừm!” Trần Tư Vũ vừa mới chuẩn bị nói chuyện thì bị An Lương đánh tới một cái cấm ngôn thuật!
“Ư!” Trần Tư Vũ phát ra thanh âm rất nhỏ.
Không biết có phải bởi vì nguyên nhân Ninh Nhược Sương ở bên cạnh hay không mà An Lương cảm thấy hôm nay cực kỳ kích động, có một loại khoái cảm trong sự lén lén lút lút.
Trần Tư Vũ càng là không chịu nổi!
Gần nửa giờ sau, kết thúc chiến đấu.
Một trận chiến này, An đạo trưởng chiến thắng mèo tinh ở Đế Đô!
Sau đó An Lương bế Trần Tư Vũ lên, cậu định đi về phía phòng tắm lớn, nhưng đi hai bước mới ý thức được vấn đề. Ninh Nhược Sương vẫn còn đang ở trong phòng ngủ chính! Vì vậy, An Lương ôm Trần Tư Vũ đến phòng tắm phụ.
Phòng tắm phụ không có bồn tắm thoải mái, cũng không rộng rãi để có thể chiến đấu như phòng tắm chính, tổng thể mà nói thì chênh lệch quá xa so với phòng tắm chính.
Đừng nói An Lương không quen, mà đến cả Trần Tư Vũ cũng không quen.
Khi An Lương cùng Trần Tư Vũ đang tắm, Ninh Nhược Sương còn đang lăn lộn khó ngủ. Mặc dù khu căn hộ chung cư quốc tế Vân Cảnh cách âm rất tốt, nhưng trong đên yên tĩnh, thanh âm cách một bức tường rốt cuộc vẫn truyền được tới.
Cô nghe thấy tiếng của Trần Tư Vũ, cũng nghe giọng của An Lương, dường như cô cảm thấy mình có chút thay đổi…