Bắt Đầu Làm Thần Hào

Chương 497: Tôi cũng muốn, nhưng mà các chị em lại không thích!

Chương 497: Tôi cũng muốn, nhưng mà các chị em lại không thích!
Hơn chín giờ tối.
Trong phòng ký túc số 307, Trầm Thế Trung đang chìm đắm trong game, không tự chủ phát ra những “lời ngon tiếng ngọt”, ngày nào cũng vật lộn ở trong mấy hang hốc hẻm núi.
An Lương liếc nhìn Lữ Văn Sơn và Mã Long, Mã Long lưu manh giả danh trí thức ở lớp đã chia tay với người yêu, con đường của cậu ta thật là gian truân!
Còn Lữ Văn Sơn thì sao?
Tên này...
Ôi!
Một phút mặc niệm cho mấy em gái lớp 11!
An Lương rửa mặt qua loa xong thì nằm vật lên giường, cậu ta kiểm tra thông tin trên Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng.
‘Chúc mừng ký chủ đã dẫn cả lớp hoàn thành một bữa liên hoan vui vẻ!’
‘Phần thưởng như sau:’
‘Phần thưởng 1: Ghi nhớ cực nhanh - chỉ được buff có thời hạn, đến kỳ thi sẽ kết thúc.’
‘Phần thưởng 2: Ký chủ sẽ nhận được phí hoàn trả cho bữa liên hoan lần này.’
‘Tổng cộng phí liên hoan lần này là 7056 tệ.’
‘Hệ số cảm giác vui vẻ của cả lớp: 3965’
‘Hệ số phần thưởng cho sự kiện đặc biệt của liên hoan lần này: 18’
An Lương lập tức kiểm tra thông tin cẩn thận, hệ số vui vẻ của cả lớp tính cả Vạn Vân Phi là 41 điểm, tổng cộng đạt được 3965 điểm, một con số đáng để mơ ước.
Trên cơ bản có vài bạn học lựa chọn cách liên hoan khác, nên bị mất ít điểm ở hệ số cảm giác vui vẻ.
Còn hệ số phần thưởng cho sự kiện đặc biệt?
Phân biệt được Hạ Như Ý và Hạ Hòa Tâm, mỗi người đóng góp được 9 điểm hệ số.
'Tinh!'
‘Phí hoàn trả của bữa liên hoan là 503.586 tệ.’
‘Đặc biệt nhắc nhở: Phần thưởng lần này trích từ mục đầu tư hàng ngày của công ty đầu tư An Tâm, đến từ thị trường chứng khoán Mỹ.’
Phần thưởng hơn 50 vạn tệ đúng là trích từ lợi nhuận đầu tư hàng ngày của công ty đầu tư An Tâm.
An Lương chuyển thẳng số tiền này về tài khoản cá nhân.
“Đúng rồi, mấy đồng chí, ngày mai là thứ bảy, chúng ta đi xem xe chứ?” An Lương gợi ý.
Lữ Văn Sơn trả lời thay cho Trầm Thế Trung: “Lương ca, tôi đã chờ ba năm, ba năm rồi lại ba năm nữa, thi học kỳ sắp đuổi đến mông rồi, cuối cùng cậu cũng nhớ ra chuyện mua xe à.”
Mã Long bổ xung: “Đồng chí đã mua xe vào dịp Quốc Khánh.”
Trầm Thế Trung vừa vặn đánh xong trận game, màn hình máy tính chuyển thành màu trắng đen, cậu ta đáp lại: “Lương ca, tôi đã không chờ được, kiếp sau chúng ta nối lại tiền duyên nhé!”
“Cút cút cút!” An Lương cười mắng: “Cậu mua xe gì rồi?”
“Mercedes- Benz C2001, màu trắng kim cương, thay lại vô lăng sáng lấp lánh luôn.” Trầm Thế Trung nói: “Giá đập hộp là khoảng 35 vạn tệ.”
“Thế còn Audi thì sao?” An Lương xỉa xói.
“Tôi cũng thích Audi lắm chứ, nhưng mà các chị em lại thích sao ba cánh của Mercedes, cho nên còn kén chọn gì nữa?” Trầm Thế Trung dùng loại ngữ điệu tiếc hận nói.
Cái lý do như này, An Lương cũng không thể nào phản bác.
“Được rồi, mai cậu cho tôi mượn xe, đi ngắm Audi.” An Lương nói: “Đúng rồi, các cậu có đi không?”
Lữ Văn Sơn vội vàng từ chối: “Ngày mai tôi có hẹn với bạn gái làm bài tập video rồi.”
Mã Long cũng từ chối: “Tôi lên thư viện ngắm nữ thần.”
Trầm Thế Trung đáp lại: “Tôi đi với cậu!”
Tuy rằng Lữ Văn Sơn và Mã Long cùng từ chối cậu ta, thế nhưng An Lương thích bầu không khí phòng ký túc như này, nếu như Lữ Văn Sơn và Mã Long điên cuồng lấy lòng cậu ta, điều đó mới khiến An Lương không thoải mái.
Bầu không khí bây giờ rất hòa hợp, tất cả mọi người đều chung sống bình thường với nhau.
Gần 9 rưỡi tối, An Lương nhận được tin nhắn Wechat của Dương Mậu Di.
‘Dương Mậu Di: Đại vương ơi, cứu em!’
‘An Lương: ???’
‘An Lương: Có người bắt nạt em?’
‘Dương Mậu Di: Không có, em chỉ muốn mượn tài khoản Răng Hổ của Đại vương, có thể cho mượn không?’
‘An Lương: Đương nhiên là được.’
An Lương lập tức gửi tên đăng nhập và mật khẩu của tài khoản Răng Hổ.
‘An Lương: Trong tài khoản không có tiền đâu, anh nạp cho em một ít.’
‘Dương Mậu Di: Không không không, đại vương, anh không cần nạp đâu, em đi thử nghiệm đây!’
‘An Lương: Hử?’
‘Dương Mậu Di: Tuần sau sẽ nói kết quả cho đại vương, em đi làm việc đây, bai bai đại vương.’
Tán chuyện với Dương Mậu Di một hồi, thấy cô nàng cứ úp úp mở mở, An Lương mở nền tảng Răng Hổ ra kiểm tra kênh phát sóng trực tiếp của Dương Mậu Di, nhưng mà cô lại không livestream?
Rốt cuộc cô nàng đang làm gì thế?
Thôi quên đi!
Dù sao cô cũng bảo tuần sau sẽ nói, cứ kệ đi!
Ngày hôm sau.
Bảy giờ sáng, An Lương hẹn Bạch Nguyệt ở căng tin số 2, vẫn như cũ An Lương dẫn Bạch Nguyệt đi ăn.
“Tay cậu thế nào rồi?” An Lương dò hỏi.
Tay phải của Bạch Nguyệt đã không cần đeo nẹp cố định, cô nhỏ giọng đáp: “Ổn hơn rồi, nhưng mà vẫn chưa thể làm gì nặng.” Gần đây An Lương hay ở cùng với Bạch Nguyệt, em gái lầm lì này cuối cùng cũng nói chuyện nhiều hơn, đây là một chuyển biến đáng mừng!
“Cậu nhớ cẩn thận chút, tuần sau Vũ Nguyệt sẽ khai trương, có thời gian rảnh thì sang bên đấy, hiểu không?” An Lương nói.
Bạch Nguyệt gật đầu.
“À, quản lý Phùng đã nói chuyện với cậu về vấn đề đãi ngộ chưa?” An Lương hỏi Bạch Nguyệt.
Bạch Nguyệt tính tình cứng nhắc, nếu như quản lý Phùng đặc biệt đãi ngộ tốt với Bạch Nguyệt, rất có khả năng cô ấy sẽ từ chối công việc ở Vũ Nguyệt, như thế sẽ là khéo quá hóa vụng.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất