Bắt Đầu Làm Thần Hào

Chương 498: Kém hơn một chút

Chương 498: Kém hơn một chút
Ở góc căng tin số 2, hình như nơi này đã trở thành vị trí quen thuộc của An Lương và Bạch Nguyệt.
Đối mặt với câu hỏi của An Lương, Bạch Nguyệt chỉ nhỏ giọng đáp: “Đã nói rồi, lương mỗi tháng là 2500 tệ, cộng thêm các khoản thưởng khác nữa.”
An Lương cau mày, giả vờ bất mãn nói: “Thấp vậy sao?”
Bạch Nguyệt vội vã giải thích: “Không thấp, không thấp, tôi làm bán thời gian mà, cái này không thấp đâu.”
Thật ra An Lương cũng biết lương như vậy không thấp!
An Lương chỉ muốn Bạch Nguyệt cảm thấy bớt nặng nề mà thôi.
Bạch Nguyệt liên tục giải thích: “Nếu không phải là ngày lễ đặc biệt thì tôi sẽ làm việc từ 7 giờ tối đến 9 rưỡi, nếu là ngày lễ thì sẽ làm từ 8 giờ sáng đến 6 giờ tối, trong đó còn có thời gian nghỉ ngơi là 1 tiếng rồi, cho nên lương như vậy không thấp đâu.”
“Bạn học An à, thật sự không thấp đâu.” Bạch Nguyệt nhìn An Lương bằng ánh mắt khẩn cầu, cô không muốn được nhiều tiền lương hơn, mà là muốn được làm việc nhiều hơn.
“Được thôi!” An Lương khẽ gật đầu, sau đó nói nhỏ: “Mình có một việc cần cậu làm!”
Bạch Nguyệt nghi hoặc nhìn An Lương.
“Cậu chú ý quan sát tình hình ở Vũ Nguyệt, nếu có vấn đề gì cậu phải báo cho mình biết ngay, được chứ?” An Lương nói.
Bạch Nguyệt gật đầu.
Hai người ăn sáng xong, An Lương khoát tay nói: “Hôm nay mình có việc bận, cậu tự đi xem tình hình ở Vũ Nguyệt đi nhé.”
Bạch Nguyệt lại gật đầu, hôm nay cô ấy cũng cần phải đi đến Vũ Nguyệt, chủ yếu là để làm quen với các thao tác của máy thanh toán tự động, và các phương pháp giải quyết vấn đề thường gặp.
Cho đến khi Bạch Nguyệt rời đi, An Lương gọi điện cho Trầm Thế Trung.
“Đồng chí, cậu dậy chưa?” An Lương hỏi.
Trầm Thế Trung ngáp một cái: “Dậy ngay đây. Lương ca, cậu đang ở căng tin à?”
“Ừ, tôi mang cho cậu một cốc sữa đậu nành, hai cái bánh bao, thế nào?” An Lương đáp lại.
Trầm Thế Trung này cũng là một tên Phú nhị đại, thế nhưng không có tật xấu gì, đồ ăn trong nhà ăn của trường cũng xơi tất.
“Cũng được.” Trầm Thế Trung đáp lại, “Tôi rửa mặt súc miệng rồi đến, chúng ta gặp nhau ở bãi đỗ xe.”
“Được.” An Lương trả lời.
Khoảng 10 phút sau, An Lương và Trầm Thế Trung đợi nhau ở bãi đỗ xe ngoài trời ở sân sau Học viện Kinh tế Thiên Phủ, thế mà Trầm Thế Trung lại mặc một bộ quần áo ngủ thu đông bằng nhung có in hình san hô đến!
Bạn học này vẫn mơ ngủ à?
Trầm Thế Trung xỏ dép lê giữ ấm chân, cậu ta đưa chìa khóa xe cho An Lương, sau đó nhận lấy sữa đậu nành và bánh bao: “Lương ca, cậu lái xe được chứ?”
Cậu ta vừa nói vừa giơ chân phải lên, để lộ ra đôi dép lê vừa to vừa dày, đi loại dép này mà lái xe chắc chắn không an toàn, cho nên đành để An Lương lái xe.
“Cậu lôi thôi như này, không chú ý đến hình tượng à?” An Lương châm chọc.
Trầm Thế Trung uống một ngụm sữa đậu nành: “Ba người bạn cùng phòng Bạch Nguyệt đều thích tôi, tôi còn cần hình tượng?”
Được rồi!
Coi như là cậu hỏi thừa!
“Tôi thấy cậu nên đổi bộ khác, nếu lát nữa cậu muốn lái thử xe, tôi thấy quần áo như này không hợp.”
“Được!” Trầm Thế Trung đáp lại, “Mất 10 phút thôi!”
Không đến mười phút sau, Trầm Thế Trung đã đổi một bộ quần áo lông.
Đợi Trầm Thế Trung lên xe, An Lương lái chiếc xe Mercedes- Benz C2001 màu trắng kim cương ra khỏi trường.
Trên đường đi, đặc biệt là lúc cua xe, cùng với những lúc vừa giảm phanh vừa đi qua nắp cống, An Lương phát hiện ra trong xe có tiếng kêu lạ, cậu ta xỉa xói: “Mercedes nhập khẩu mà chán thế!”
Rốt cuộc Mercedes đang lừa người có tiền hả?
Một chiếc Mercedes dưới trăm vạn tệ mà xét đến những lỗi chi tiết nhỏ, nói cả ngày không hết.
Xe bốn mươi, năm mươi vạn tệ mà còn dám dùng động cơ 15t, ngoại trừ Mercedes ra thì còn ai dám dùng?
Trầm Thế Trung cũng phụ họa: “Có tiếng ồn là lỗi nhỏ thôi! Hộp số lái ở tốc độ thấp thì cảm giác xe rất yếu, hệ thống động cơ xe thì như shit, tôi cũng thấy chán!”
“Vậy mà cậu còn mua?” An Lương chế giễu.
“Hôm qua tôi nói rồi đấy, tại các chị em cứ ham hố!” Trầm Thế Trung nhắc lại.
“À ha!” An Lương thấy có biến, “Có vụ gì mới?”
“Cậu có biết phía sau trường mình, cách tầm khoảng 2km là trường gì không?” Trầm Thế Trung úp úp mở mở.
An Lương cười ha hả: “Cậu quên là tôi mới khai trương Vũ Nguyệt à?”
“Trước khi mở cửa hàng Vũ Nguyệt, cậu tưởng tôi không điều tra thị trường sao?” An Lương hỏi ngược lại.
“Không phải chứ?” Trầm Thế Trung thắc mắc: “Tưởng Vũ Nguyệt là mở cho Bạch Nguyệt? Cậu còn đi điều tra thị trường á?”
“Tôi cảm thấy Vũ Nguyệt có thể thu về lợi nhuận rất tốt, cậu tin không?” An Lương vặn lại.
“Cho nên vừa tán gái vừa kiếm tiền?” Trầm Thế Trung châm chọc, “Không hổ là cậu!”
Hình như từ khi có Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng, An Lương đúng thật vừa tán gái vừa kiếm tiền, từ đó đến nay chưa từng lỗ vốn?
Chưa đầy 20 phút sau, An Lương lái xe quẹo vào trạm kiểm tra xe cơ giới, thông thường bên cạnh những trạm kiểm tra này sẽ có cửa hàng bán phụ tùng xe.
Rốt cuộc Trầm Thế Trung cũng đã phát hiện ra vấn đề, cậu ta nhìn ra ngoài cửa xe thấy logo Lamborghini liền xỉa xói: “Đây là Audi mà cậu nói?”
“Phiên bản kết hợp cao cấp của Audi?” An Lương đáp lại.
“Lamborghini Urus?” Trầm Thế Trung cũng rất quan tâm đến tin tức về xe, đại đa số các nam sinh đều thích xe mà.
“Ừm!” An Lương đáp, “Nó là phiên bản kết hợp cao cấp của Audi Q8!”
“Nói như vậy thì cậu không mặn mà với Lamborghini lắm, có thể nói Audi Q8 là phiên bản kết hợp thấp nhất của Lamborghini Urus, nhưng mặt khác nó lại làm cậu cảm thấy thoải mái?” Trầm Thế Trung chế nhạo.
“Nội thất bên trong của hai loại xe này khá giống nhau, là Urus tham khảo Audi Q8 quá nhiều, như vậy không khỏi khiến người khác bật cười?” An Lương tỏ vẻ bản thân giống như một “anh hùng bàn phím” đang bàn luận xe.
“Nó và Audi Q8 đều có chung nền tảng MBQ- EVO, nội thất bên trong gần như được sắp xếp giống nhau, lại thêm hệ thống trục vít và bánh răng của Audi. Có phải thấy giống với hệ thống dẫn động bốn bánh của Audi Astro?” An Lương lại lần nữa hóa thân thành “anh hùng bàn phím” nổ rất hăng say.
Thật ra cậu ta vẫn hiểu được nguyên lý, nền tảng giống nhau thì cũng chỉ là nền tảng mà thôi, động cơ, hộp số, các loại chi tiết nhỏ mới quyết định làm ra được một chiếc xe khác biệt.
Có điều Audi Q7 60 vạn tệ và Lamborghini Urus 300 vạn tệ cùng dùng chung một nền tảng, đúng thực khiến người khác phải phì cười.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất