Chương 511: Tôi chỉ muốn chăm chỉ học tập!
Quán gà rút xương “Câu Chuyện Cũ” ở phố Văn Hóa.
An Lương gắp một miếng mề gà cho vào miệng nhai, miếng mề gà này mềm ngọt, có mùi thơm của nước hầm và còn có vị cay của gà rút xương, có vẻ như nó được tẩm ướp trước rồi mới tẩm vị cay của gà rút xương?
Thông thường thì mề gà của mấy quán gà rút xương chỉ được luộc chín, sau đó bỏ vào trộn với gói gia vị cay, làm như vậy thì miếng gà mới thấm vị cay.
‘Ký chủ đã trải nghiệm thưởng thức vị giác, nhận được một cơ hội rút thăm trúng thưởng ngẫu nhiên’
Không hổ là quán ăn lâu năm!
An Lương trực tiếp chọn mở rút thăm trúng thưởng ngẫu nhiên.
‘Xin chúc mừng ký chủ đã nhận được 【Thẻ Hoàn Tiền Mua Đồ - Sơ Cấp】’
Gần đây, phần thưởng này hơi nhiều!
Có phải vì trước đây An Lương nói rằng cậu thích phần thưởng này, nên hệ thống Nhân Sinh Người Thắng đã điều chỉnh kế hoạch khen thưởng?
An Lương nhìn lướt qua kho dự trữ vật phẩm trong Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng. Trong đó, có bốn tấm “Thẻ Hoàn Tiền Mua Đồ - Sơ Cấp”, ba trong số đó là 5 lần hoàn tiền mua đồ, và thẻ còn lại chỉ còn 1 lần hoàn tiền mua đồ cuối cùng, đồng nghĩa với việc tổng cộng có 16 lần hoàn tiền mua đồ sơ cấp.
“Ngon thật!” An Lương bình luận: “Mề gà của quán có phải được tẩm ướp trước rồi không?”
“Vậy mà cậu cũng nhận ra!” Hạ Như Ý trả lời.
Mùi vị rõ ràng như vậy, nhận ra cũng là chuyện đương nhiên thôi?
“Mấy món ăn của bọn họ được tẩm ướp trước rồi mới tẩm gia vị cay, vì thế mà hương vị luôn luôn ngon.” Hạ Hòa Tâm nói thêm.
An Lương đã nếm thử từng món một, y như Hạ Hòa Tâm đã nói, rất nhiều món ăn tại quán gà rút xương “Câu Chuyện Cũ” đều được tẩm ướp gia vị trước rồi mới tẩm gia vị cay, bao gồm cả củ sen, lát khoai tây và các món ăn chay như đậu phụ khô với măng, tất cả đều được làm theo cách đó.
Hơn 1 tiếng sau, cuối cùng An Lương cũng đặt đũa xuống, cậu cảm thán, nói: “Mùi vị quả nhiên rất ngon!”
“Cậu thích là được!” Hạ Như Ý trả lời: “Tiện thể, cậu ăn no chưa?”
An Lương gật đầu: “Ừm, sau bữa ăn này, tôi nghĩ tối nay mình sẽ phải chạy 5 vòng sân thao trường.”
“Có cậu là ăn nhiều nhất, bốn người chúng tôi đều không ăn nhiều bằng cậu.” Hạ Như Ý hừ hừ nói, sau đó hô to: “Chú Chu, tính tiền.”
Một người đàn ông trung niên tóc hoa râm đi tới, ông ấy nhìn An Lương rồi mới trả lời: “Tiểu Hạ, của cháu vốn dĩ 527 tệ, cháu đưa 500 tệ là được rồi.”
Bình quân đầu người của món gà rút xương này tận 100 tệ!
Nhưng hương vị này hoàn toàn xứng đáng với giá cả!
Đương nhiên, vấn đề lớn nhất chính là An Lương đã ăn quá nhiều, nếu chỉ có bốn cô gái, e là có ăn nổi tới 200 tệ hay không cũng là một vấn đề lớn?
Nếu suy nghĩ của An Lương bị bốn cô gái biết, bọn họ nhất định sẽ cười điên cuồng không dứt!
Bởi vì vừa rồi tất cả bọn họ đều rất dè dặt!
Đặc biệt là Hạ Như Ý và Hạ Hòa Tâm, hai người bọn họ hầu như chẳng ăn được bao nhiêu, bọn họ chính là đang giả vờ trước mặt An Lương, nếu không cứ ngồi ăn uống xì xụp trước mặt An Lương thì còn ra thể thống gì?
An Lương cũng không giành thanh toán, theo phán đoán của cậu, hai chị em Hạ Hòa Tâm và Hạ Như Ý chắc là ở trong một gia đình trung lưu, thuộc dạng không thiếu ăn thiếu mặc.
Dù sao thì lần đầu tiên gặp bọn họ là đang ở quán buffet Tứ Hải Gia, những sinh viên có điều kiện hơi tệ một chút sẽ không đến quán buffet Tứ Hải Gia.
Bên cạnh đó, tán gái không nhất định cứ phải giành trả tiền.
Vội vàng chi trả mọi thứ, chỉ càng nảy sinh ra thái độ “đó là hiển nhiên”.
Sau khi Hạ Như Ý trả tiền, An Lương hỏi: “Chiều nay mọi người có việc gì không?”
Hạ Như Ý trả lời phủ định: “Không có việc gì hết.”
“Được rồi!” An Lương trả lời: “Vậy tôi sẽ chở mọi người về!”
???
Cả bốn cô gái đều cảm thấy bản thân có rất nhiều câu hỏi.
Hạ Như Ý nói không có việc gì nhỉ?
Rõ ràng nói là không có việc, An Lương cứ thế chở bọn họ đi về?
Trong tình huống như vậy, không phải nên tìm một quán cà phê để ngồi sao?
Sẵn tiện xem một bộ phim hay cái gì đó?
Rồi tối đến thì mời lại bọn họ một bữa cơm?
Cuối cùng là tiến thêm một bước, gia tăng mối quan hệ sâu sắc giữa đôi bên?
“Chiều nay tôi tính chăm chỉ học tập, kì thi cuối kì của trường tôi là vào ngày 24. Trước đây tôi thiếu rất nhiều tiết cho nên phải cố gắng bù lại, tránh để bị nợ môn, không thì xấu mặt.” An Lương nói thêm.
Anh Lương làm sao lại không hiểu chiêu trò tán gái chứ?
Món gà rút xương buổi trưa đã được Hạ Như Ý chiêu đãi, theo lý mà nói, cậu nên đưa Hạ Như Ý đi một quán cà phê hay gì đó, sau đó sắp xếp bữa tối để lấy lòng Hạ Như Ý.
Nhưng bây giờ là bốn cô gái đấy!
Liệu có ổn không khi “bỏ ra thì nhiều, thu lại thì ít” trong tình huống này?
Nếu chỉ có Hạ Như Ý hoặc Hạ Hòa Tâm, hoặc chỉ có hai chị em sinh đôi bọn họ, An Lương nhất định sẽ sắp xếp như thế, đặc biệt là khi xem phìm gì đó, cậu có thể cố ý ngồi ở giữa hai người bọn họ.
Sau đó, một trái một phải, nắm tay thăm dò?
An Lương muốn biết hai chị em sinh đôi bọn họ sẽ có phản ứng như thế nào trong hoàn cảnh như vậy.
Nghe đồn nếu là song sinh, sẽ có khả năng cảm ứng lẫn nhau, đúng không?
Thực muốn biết, trong tình huống như thế, liệu bọn họ có cảm ứng được không?
Thật đáng tiếc khi bây giờ Khang Ngọc Giai và Từ Nặc đang ở đây, cho nên An Lương sẽ bảo mình muốn chăm chỉ học tập.
Dù sao thì cậu cũng rất muốn chăm chỉ học tập!
Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng đã sắp xếp buff tạm thời 【Ghi Nhớ Nhanh】, chẳng lẽ An Lương còn có thể làm rối bài kiểm tra?