Chương 527: Thị trường mới?
Tại lối vào thang máy trong hầm đậu xe.
Nhìn bóng lưng Tưởng Triệu Thông rời đi, An Lương đột nhiên nhớ đến một câu thoại trong phim của Châu Tinh Trì.
‘Cậu như một con chó vậy đó!’
Tưởng Triệu Thông còn không phải là một con chó sao?
Hắn ta cứ làm mấy chuyện lén lén lút lút, bây giờ lại cúi đầu hèn mọn không ai bằng, hắn ta đúng là như một con chó ở nơi làm việc hiện đại!
“Giám đốc An, tình cờ là hôm nay cậu ở đây. Tôi có một chuyện rất khó nói qua điện thoại.” Phạm Bình giải thích.
An Lương nhìn hai chị em nhà họ Hạ: “Hừm, công ty có chuyện cần giải quyết, hai người muốn đi dạo một lát hay là lên công ty của tôi ngồi luôn?”
Hạ Như Ý trả lời trước: “Vừa nãy đi dạo cũng mệt rồi, chúng tôi sẽ ngồi với cậu một chút!”
Hạ Hòa Tâm gật đầu đồng ý.
Phạm Bình liếc nhìn hai chị em nhà họ Hạ, không nói gì, quay người dẫn đường.
Một lúc sau, mọi người đi thang máy lên tầng 66.
Bảng danh thiếp “Công ty Đầu tư An Tâm” được đánh dấu trong thang máy tầng 66.
Khi hai nhân viên lễ tân có điểm nhan sắc trên 70 điểm nhìn thấy An Lương và Phạm Bình, họ lập tức chào hỏi nồng nhiệt: “Chào buổi tối, giám đốc An, giám đốc Phạm.”
An Lương khẽ gật đầu, cậu nói: “Lưu Lệ, để tôi giới thiệu cho cô, bọn họ là bạn của tôi, Hạ Như Ý và Hạ Hòa Tâm. Tôi cũng không phân biệt nổi bọn họ ai là ai nên cô không cần bận tâm đến vấn đề nhỏ nhặt này, cô dẫn bọn họ đi tham quan công ty một chút đi.”
An Lương nói thêm: “Phòng đang có giao dịch thì không nên dẫn vào, hiểu không?”
Lưu Lệ vội vàng gật đầu: “Vâng, giám đốc An.”
An Lương lại nhìn Hạ Như Ý và Hạ Hòa Tâm: “Hai người đi theo Lưu Lệ tham quan công ty đi, sau đó vào phòng nghỉ chơi một lát, ở đó có rất nhiều đồ ăn vặt.”
Đãi ngộ tiệc trà của Công ty Đầu tư An Tâm rất tốt, đủ loại đồ ăn vặt ùn ùn kéo đến không ngừng.
“Ừm, ừm!” Hạ Như Ý và Hạ Hòa Tâm cùng nhau gật đầu.
Nếu không có hệ thống “Máy Quét Quan Hệ Giao Tiếp”, An Lương thực sự không thể nào phán đoán được sự khác biệt giữa họ.
Bây giờ cậu có thể phán đoán được!
Vì túi đeo chéo dòng uria của Hạ Như Ý có màu xanh ngọc, còn túi đeo chéo dòng uria của Hạ Hòa Tâm có màu trắng ngà.
Khi Lưu Lệ dẫn hai chị em nhà họ Hạ tham quan Công ty Đầu tư An Tâm, An Lương đến văn phòng của mình, Phạm Bình và Lý Cương cũng đi vào theo sau.
Lý Cương đưa cho An Lương một sấp giấy tờ, anh ta nói: “Giám đốc An, cậu xem qua kế hoạch này xem.”
An Lương nhận lấy sấp giấy tờ, sau đó xem qua.
《Báo cáo phân tích về việc gia nhập Thị trường chứng khoán A》
Kế hoạch này phân tích khả năng gia nhập vào thị trường chứng khoán A của Công ty Đầu tư An Tâm, cũng như lợi nhuận mong muốn của công ty, còn có các báo cáo điều tra sơ bộ liên quan về rủi ro thua lỗ.
‘Phần thưởng đặc biệt: 【Bản sao thông tin bí mật về thị trường chứng khoán A】’
‘Nhắc nhở đặc biệt: Xin ký chủ hãy xem xét thông tin này cẩn thận, từ đó quyết định hướng phát triển của Công ty Đầu tư An Tâm.’
Khả năng “Dự Đoán Nguy Hiểm.” - phần thưởng của hệ thống Nhân Sinh Người Thắng đã đưa ra một cảnh báo mập mờ, cho thấy “Báo cáo phân tích về việc gia nhập Thị trường chứng khoán A” nhất định có nguy hiểm.
Đầu tiên, An Lương nhanh chóng kiểm tra【Bản sao thông tin bí mật về thị trường chứng khoán A】một cách cẩn thận, sau đó lại xem “Báo cáo phân tích về việc gia nhập thị trường chứng khoán A”, cậu hỏi: “Anh Lý, anh nói thử suy nghĩ của anh xem.”
Lý Cương trả lời: “Giám đốc An, trước mắt thì tổng số tiền trong công ty của chúng ta là mấy chục ức. Trong đó, tài khoản đầu tư cá nhân của cậu có 64 ức. Số tiền của Vân Hải Dương, Lý Tồn Viễn, Tiền Tiểu Cương và một số khách hàng nhỏ, tổng cộng là có 34 ức.”
“Với số vốn này, chúng ta hoàn toàn có thể mở rộng quy mô công ty và sử dụng thời gian ban ngày để tiến vào thị trường chứng khoán A.” Lý Cương giải thích.
Phạm Bình nói thêm: “Công ty Đầu tư An Tâm của chúng ta có danh tiếng rất tốt tại nơi làm việc của Trung tâm Quốc Kim IFS. Nếu chúng ta muốn mở rộng việc tuyển dụng nhân viên, chúng ta có thể dễ dàng tuyển dụng nhân viên từ các công ty đầu tư tài chính khác.”
Lý Cương tán thành: “Đúng vậy! Chúng ta có thể hốt người từ các công ty đầu tư tài chính khác, bỏ qua giai đoạn đào tạo người mới, để nhân viên mới trực tiếp vào trạng thái làm việc.”
Lý Cương nói thêm: “Theo ước tính của bọn tôi, nếu gia nhập vào thị trường chứng khoán A, lợi nhuận hàng tháng của chúng ta sẽ tăng ít nhất là 1853 vạn trở lên!
Vậy đây là một phần trăm lợi nhuận hàng tháng sao?
Mức lợi nhuận này hơi bảo thủ!
An Lương không phản bác, chỉ đứng dậy đi về phía két sắt, mở két sắt ra, lấy điện thoại ra tắt rồi lại cất vào két sắt.
Phạm Bình và Lý Cương cũng hiểu quy tắc!
Hai người họ làm giống như An Lương, tắt điện thoại trước, sau đó ném vào két sắt.
An Lương đóng két sắt lại, để két sắt trở thành một cái lồng Faraday khép kín, từ đó ngăn chặn hoàn toàn hành vi nghe trộm điện thoại di động.
Về việc điện thoại di động có hành vi nghe trộm hay không?
Làm thế nào để phần mềm thông minh bằng giọng nói của các nhà sản xuất điện thoại phát hiện được người dùng đang gọi nó?
Người dùng bình thường thực sự không quan tâm họ có bị theo dõi hay không, nhưng thông tin mà An Lương sẽ nói tiếp theo đây, là thông tin do hệ thống Nhân Sinh Người Thắng cung cấp cho cậu, làm sao cậu có thể không thận trọng chứ?
Biết thận trọng thì sẽ lái được thuyền đến vạn năm!
Nếu ngay cả bản thân An Lương còn không coi trọng vấn đề bảo mật, lỡ làm rò rỉ bí mật thì sao?