Chương 532: Nụ hoa!
Sự nghiệp học tập của An Lương tại Học viện Kinh tế Thiên Phủ đầy nhàm chán và tẻ nhạt.
Từ thứ hai đến thứ sáu, mỗi ngày đều học và trò chuyện trên wechat.
Bởi vì hai chị em nhà họ Hạ mới gia nhập, An Lương lại phải nâng cao kỹ năng quản lý của mình, từ đó sắp xếp thời gian cho hợp lý, nếu không thời gian chắc chắn sẽ loạn cào cào cả lên?
Vào tối thứ sáu, An Lương đi cùng với Phùng Kiệt đến thăm cửa hàng Vũ Nguyệt.
Trước mắt, đã chuẩn bị xong mọi thứ cho siêu thị cao cấp Vũ Nguyệt, theo kế hoạch thì cửa hàng sẽ được mở cửa, hoạt động chính thức vào 9 giờ sáng mai.
“Giám đốc An, tính đến hôm nay, chúng tôi đã rải hơn 20.000 tờ quảng cáo và 4.000 bảng câu hỏi khảo sát, đồng thời cũng thành công nhận về 3428 bảng báo cáo câu hỏi khảo sát.” Phùng Kiệt giải thích tình hình.
“Đối tượng khảo sát của chúng tôi chủ yếu là những sinh viên có thể chấp nhận mức tiêu dùng cao cấp. Dựa theo tình hình của bảng câu hỏi khảo sát, 64% số người được hỏi hy vọng rằng sẽ có một siêu thị cao cấp.” Phùng Kiệt tiếp tục nói.
“Qua bảng câu hỏi khảo sát mà chúng tôi đã thu thập thành công, lựa chọn cẩn thận 100 bạn sinh viên, trong đó có 79 sinh viên nữ và 21 sinh viên nam. Chúng tôi đã mời họ đến để thử những món ăn nhẹ và cả nước, đánh giá tốt chiếm hơn 95%!” Phùng Kiệt vẫn tiếp tục nói.
Hoàn toàn không có vấn đề gì trong việc mời nhiều sinh viên nữ dùng món ăn nhẹ, bởi vì sinh viên nữ chú ý đến việc giảm cân hơn, hầu hết sinh viên nam không có ý định giảm cân.
“Nhân tiện, giám đốc An, dựa trên phản hồi từ các sinh viên được mời, chúng tôi quyết định mở chương trình đặt thức ăn nhẹ, thông qua hình thức giao hàng nhanh để đảm bảo độ tươi ngon của thức ăn nhẹ, từ đó thuận tiện mua thức ăn nhẹ của chúng ta hơn.” Phùng Kiệt giải thích cụ thể.
“Ở tầng dưới của Vũ Nguyệt chắc cũng có dịch vụ mua bán?” An Lương hỏi.
“Hầu như đều có!” Phùng Kiệt nói thêm: “Chúng tôi đã mở tài khoản chính thức và bán trực tiếp trên tài khoản chính thức. Chúng tôi đã từ chối dịch vụ của hai công ty giao hàng Hoàng Mã Giáp và Lam Mã Giáp, bọn họ đòi hỏi tiền hoa hồng có hơi quá đáng!”
Tiền hoa hồng cho dịch vụ giao hàng của Hoàng Mã Giáp và Lam Mã Giáp quả thực rất quá trớn!
Khi còn học cấp ba, An Lương rất thích món cơm gà Hoàng Quýnh gần nhà, nhưng cậu phát hiện khi đặt đồ ăn, số lượng gà Hoàng Quýnh rất ít.
Lúc cậu ở trong cửa hàng, cậu gọi một phần nhỏ với giá 18 tệ thôi mà cũng đã thấy no.
Nhưng khi đặt đồ ăn, cậu gọi một phần cỡ vừa giá 22 tệ, vậy mà lại không nhiều bao nhiêu so với phần nhỏ, ăn một phần cơm gà Hoàng Quýnh cỡ vừa thế nhưng lại không có cảm giác no hoàn toàn.
Sau đó, An Lương đến nhà hàng cơm gà Hoàng Quýnh để hỏi tình hình và phàn nàn rằng phần đồ ăn lúc đặt dịch vụ giao hàng quá ít.
Ông chủ của cơm gà Hoàng Quýnh đã cho An Lương xem trực tiếp dữ liệu trên ứng dụng của Hoàng Mã Giáp. Tiền hoa hồng mà ứng dụng Hoàng Mã Giáp nhận được sẽ là 45 tệ cho một phần cơm gà Hoàng Quýnh 18 tệ, tương đương 25%.
Đồng thời, nếu người dùng có phiếu giảm giá, họ sẽ tiếp tục khai thác lợi nhuận của người bán.
Và trong trường hợp người mua ở quá xa, người bán có thể phải trợ giá một phần tiền cước cho tài xế.
Theo ông chủ của cơm gà Hoàng Quýnh, phần cơm gà Hoàng Quýnh suất nhỏ với giá gốc là 18 tệ, số tiền thấp nhất ông ấy nhận được là 5,4 tệ, hoàn toàn không khác gì hoàn vốn cả.
Nhưng trong trường hợp ăn ở quán, 18 tệ một phần thì tức là 18 tệ một phần, tất cả số tiền đều thuộc về ông chủ.
Với trường hợp như vậy, sẽ có sự đối đãi khác nhau giữa việc ăn tại chỗ và đặt gọi về, đó là chuyện đương nhiên rồi phải không?
Ứng dụng đặt đồ ăn của Hoàng Mã Giáp và Lam Mã Giáp hiện đã hoàn toàn trở thành độc quyền, hiển nhiên bọn họ phải bắt đầu thu lợi nhuận.
Tuy nhiên, nếu ăn lời trên chính món lời ấy, các thương gia không thể nào hoàn đủ vốn để làm kinh doanh, thương gia ắt sẽ giảm bớt số lượng đặt đồ ăn thôi!
Phùng Kiệt biết rất rõ vị trí của Vũ Nguyệt nơi dùng hàng cao cấp, không thể làm giảm chất lượng của Vũ Nguyệt, chất lượng của Vũ Nguyệt phải nhất quán cho dù là ăn tại chỗ hay là đặt đồ ăn.
Vì để tránh sự thu hoạch từ phía Hoàng Mã Giáp và Lam Mã Giáp, Phùng Kiệt đã đặc biệt mở một tài khoản công cộng trên wechat, sau đó lợi dụng tài khoản wechat để tiến hành tiếp thị dịch vụ đặt đồ ăn.
Sau khi nghe quyết định của Phùng Kiệt, An Lương phải giơ ngón cái ra khen Phùng Kiệt!
An Lương hứa với Phùng Kiệt sẽ cho anh ta mức lương cao, hơn nữa còn chia sẻ lợi nhuận, bây giờ Phùng Kiệt dốc hết sức vào làm việc để An Lương có thể yên tâm làm một chủ tiệm mà không cần động tay vào việc gì.
Đây chính là cái lợi của mức lương cao.
“Giám đốc An, chúng ta lên lầu thưởng thức một bữa ăn nhẹ đi, cậu đánh giá xem sao.” Phùng Kiệt đề nghị.
An Lương gật đầu: “Ừm!”
Tầng hai của Vũ Nguyệt được trang trí rất sáng sủa, với nhiều cửa sổ kính dài từ trần đến sàn, cho phép ánh sáng tự nhiên tràn vào tạo thành một môi trường tươi sáng.
Phong cách trang trí và bố cục tổng thể rất đơn giản, phù hợp với thẩm mỹ của giới trẻ.
Khu vườn ngoài trời phía sau còn có dàn hoa pergola hình tròn theo phong cách Châu u, đây chắc chắn là khung cảnh tuyệt vời thu hút các cô gái đến chụp ảnh.
Cùng với vị trí cao cấp của Vũ Nguyệt, nơi đây chắc chắn sẽ trở thành địa điểm yêu thích của tầng lớp tiểu tư sản xung quanh!
An Lương thưởng thức món bít tết và rau luộc trên chiếc bàn tròn nhỏ cạnh cửa sổ trên tầng 2. Chiếc ghế gỗ đơn giản khi ngồi cảm thấy không thoải mái, vì nó không phù hợp với công thái học. (1)
Nhưng đây cũng là một chi tiết nhỏ mà thôi!
Chi tiết này khiến khách hàng không thể ở lâu được.
Ví dụ như gọi một ly nước trái cây, rồi ngồi từ 1 giờ trưa đến 9 giờ tối, trường hợp này sẽ chiếm dụng tài nguyên ở Vũ Nguyệt, nên mới có thiết kế bàn ghế phản công thái học như vậy.
Giống như Starbucks vậy, các loại thức ăn nhanh đều sẽ dùng cách thức như thế này!
(1) Công thái học là bộ môn khoa học nghiên cứu mối quan hệ giữa con người và môi trường làm việc, là bí mật đằng sau sự thoải mái của mỗi sản phẩm công nghiệp.