Bắt Đầu Làm Thần Hào

Chương 569: Quà sinh nhật ngày trước muốn có nhất!

Chương 569: Quà sinh nhật ngày trước muốn có nhất!
Nhà Lão An.
Ba người cùng ăn mì trường thọ, Tôn Hà là người ăn xong sớm nhất, chủ yếu là vì bà ăn ít nhất.
“Đúng rồi, An Lương, sinh nhật năm nay, chúng ta vẫn đơn giản hoá mọi thứ, các họ hàng gần xa muốn chúc mừng cho con, bố mẹ đều từ chối cả rồi.” Tôn Hà nói rõ.
Ngày trước lúc An Lương đón sinh nhật, họ hàng của nhà họ An, cũng với họ hàng của nhà họ Tôn trăm phương nghìn kế muốn kéo gần mối quan hệ, dù gì lúc đó An Thịnh Vũ cũng là triệu phú.
Nhưng cho dù là An Thịnh Vũ, hay là Tôn Hà đều không có cho họ cơ hội.
Năm nay công ty xây dựng An Thịnh một bước lên mây, họ hàng đáng lý ra chẳng liên quan gì cũng muốn kéo gần mối quan hệ, An Thịnh Vũ và Tôn Hà làm sao có thể đồng ý?
An Lương hiểu rõ đáp: “Con hiểu! Con chỉ có một câu hỏi thôi, sinh nhật năm nay có cá xông khói không?”
Cá xông khói là món tủ của Tôn Hà, nhưng quá trình nấu nướng quá đỗi phức tạp, gần như chỉ có lúc sinh nhật, An Lương mới được ăn một lần, nhưng thời điểm khác, hoàn toàn dựa vào vận may.
Tôn Hà phàn nàn: “Mẹ biết ngay! Hai bố con đi mua nguyên liệu đi, mẹ làm công tác chuẩn bị ở nhà.”
“Dạ! Cảm ơn mẹ!” An Lương vừa nói vừa hoan hô.
Thật ra với gia thế và tài sản hiện tại của An Lương, cậu muốn ăn gì mà không có chứ?
Thứ cậu muốn là mùi vị của gia đình!
An Lương và An Thịnh Vũ cùng ra ngoài, An Thịnh Vũ lái chiếc Lamborghini Urus đến chợ trời, một tổng tài bá đạo chính hiệu, một thanh niên thành công với khối tài sản hơn nửa tỷ lại cùng nhau đến chợ trời.
Nhà họ An trước giờ vẫn mua đồ ở chợ trời, chủ yếu là vì rau củ ở chợ tươi ngon hơn, chủng loại cũng nhiều hơn, hơn nữa thường phát hiện một số kho báu ngoài ý muốn.
Chẳng hạn như hôm nay An Lương và An Thịnh Vũ phát hiện măng tươi ở chợ.
Thịnh Khánh cũng có măng tươi, nhưng sản lượng cực kỳ ít, chỉ là các hộ nông xung quanh tự đào rồi đưa đến chợ bán lẻ thôi.
Giá của măng tươi không hề rẻ, tới 15 tệ một cân, có thể nói là ‘vật xa xỉ’ trong chợ, tổng cộng có sáu búp măng tươi, An Lương hốt hết cả.
Hai người đi dạo ở chợ hơn nửa tiếng đồng hồ, không những mua được măng tươi, còn mua được cà chua chín tự nhiên của địa phương, cùng với mướp địa phương, còn có bắp địa phương.
Thời đại hiện nay, tuy rằng các loại vật phẩm cực kỳ phong phú, đặc biệt là nông sản ở trong siêu thị cực kỳ rẻ, nhưng vẫn luôn cảm thấy nhưng nông sản này thiếu đi mùi vị trong ký ức.
Thật ra những nông sản này toàn bộ đều là thành quả sản xuất theo lô, tất nhiên không thể nào có mùi vị trong ký ức.
Nhưng ở chợ cũng sẽ tìm thấy một số rau quả mà hộ nông địa phương trồng theo phương thức truyền thống, đây cũng là một trong những thú vui đi dạo chợ.
Còn về việc tỷ phú đi chợ có mất mặt hay không?
Hễ là những người hỏi câu hỏi này, chắc chắn có sự lý giải sai lầm về tài phú!
Điều tài phú đem lại là sức mạnh khi đối diện bất kỳ trường hợp gì, chứ không phải sự ràng buộc với bản thân, An Thịnh Vũ cũng vậy, An Lương cũng vậy, họ vừa có thể trả giá tại chợ trời, cũng có thể vung tiền tại cửa hàng thương hiệu xa xỉ.
Đó là sức mạnh mà tài phú đem lại!
Không phải là có chút tiền thì cảm thấy bản thân hơn người khác một bậc, mua đồ cũng phải đến siêu thị nhập khẩu, đó không phải là biểu tượng của người có tiền, đó là bị yêu quái làm màu nhập, hoàn toàn là làm màu!
Buổi sáng 10 giờ, hai người tổng tài lão An và bạn học tiểu An xách bịch lớn bịch nhỏ về đến nhà, sau đó phụ Tôn Hà xử lý công tác chuẩn bị như sơ chế các thứ.
Đến buổi trưa, Tôn Hà làm một phần trứng chiên cà chua, một phần thịt heo xắt sợi xào cộng thêm một phần mướp xào, đối phó bữa ăn trưa.
Mướp địa phương đúng là ngon hơn nông sản công nghiệp, vị ngọt thanh và tươi ngon của tự nhiên, thể hiện rõ độ tươi của mướp.
Công việc cơm nước buổi chiều tối giao hết cho Tôn Hà.
An Thịnh Vũ thần bí gọi An Lương: “Con trai, bố chuẩn bị một phần quà cho con!”
“Hả?” An Lương thắc mắc nhìn An Thịnh Vũ.
Lúc sinh nhật năm ngoái, quà sinh nhật của An Lương là ‘Đề mô phỏng 5 năm của 3 năm cấp ba’, lúc đó tâm trạng của An Lương rất phức tạp, loại quàsinh nhật như vậy, cả đời này cậu cũng không muốn nhận lần thứ hai.
“Không phải tài liệu học tập gì chứ?” An Lương mỉa mai.
“Yên tâm!” An Thịnh Vũ nói với nụ cười rạng rỡ: “Lần này, chắc chắn con sẽ thích!”
“Không lẽ bố mua cho con một chiếc Lamborghini?” An Lương hiếu kỳ hỏi lại.
“Không phải con tự mua rồi sao?” An Thịnh Vũ hỏi ngược lại.
Có lý!
An Lương đã mua một chiếc Lamborghini Urus, tuy rằng Lamborghini Urus thường được nhận xét là không phải Lamborghini chính thống, nhưng chuyện của thần xe bàn phím nghe qua rồi thôi, không cần phải để bụng.
“Rốt cuộc là cái gì.” An Lương hỏi.
“Con đợi đó.” An Thịnh Vũ đi vào phòng ngủ chính.
Lúc ông bước ra trở lại, An Lương nhìn một phát là biết ngay thùng đóng gói trong tay An Thịnh Vũ đang cầm là PS4 Pro của công ty Sony, vậy là tặng một cái máy chơi game?
“Quà năm ngoái con muốn có nhất, thích chứ?’ An Thịnh Vũ hỏi.
An Lương than thở trong bất lực, tự An Thịnh Vũ cũng nói, đây là quà năm ngoái cậu thích nhất!
Được thôi!
An Lương của năm nay cũng thích!
“Chơi một ván Triệu hồi sứ mệnh?” An Lương đưa ra lời mời.
“Vô!” An Thịnh Vũ hưởng ứng.
Hai bố con bật chế độ trò chơi trong phòng khách.
Tôn Hà bước ra từ nhà bếp thấy cảnh tượng hai bố con chơi game, bà cười lắc đầu, bèn quay về lại nhà bếp, bà rất vui vì mối quan hệ hoà hợp của An Lương và An Thịnh Vũ.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất