Bắt Đầu Làm Thần Hào

Chương 710: Không có khả năng giúp một tay!

Chương 710: Không có khả năng giúp một tay!
Trên đường trở về khu dân cư Tử Duyệt Lâm, dì cả và dì hai, người nhà của Trần Tư Vũ ngồi trên xe Rolls-Royce Phantom.
Tần Gia Nhạc ngồi ở ghế phó lái quay sang hỏi: "Chị họ cả, chị xem quà tặng bên trong là cái gì?"
Mẹ cô là Thích Nhược Nhàn nói thay: “Mẹ đã xem qua, bên trong là bộ sữa rửa mặt Hermes, lại thêm một cái khăn quàng cổ Louis Vuitton, ngoài ra còn có túi tote của Louis Vuitton. Tổng giá trị hẳn là 2 vạn nhân đân tệ."
Thích Nhược Nhàn cảm thán nói: "Bạn trai chưa từng gặp mặt kia của Trần Tư Vũ chỉ sợ là không đơn giản!"
Tần Gia Nhạc bật thốt: "Vì sao con không có?"
"Một thằng nhóc như con cũng muốn mấy thứ này à?" Thích Nhược Nhàn hỏi lại.
"Con có thể đem tặng..." Tần Gia Nhạc ngập ngừng.
Thích Nhược Hàm chần chừ nói: "Mấy thứ này lên đến 2 vạn sao?"
"Chỉ có nhiều hơn chứ không ít hơn đâu. Chị cả, một cái túi này trị giá hơn một vạn, chị hỏi Đồng Hân sẽ biết. Không phải con bé đang làm việc ở Tiffany sao? Hẳn là rất hiểu biết về cái này đúng không?" Thích Nhược Nhàn đáp lời.
Miêu Đồng Hân bối rối gật đầu: "Dạ."
Thích Nhược Nhàn tiếp tục nói: "Đồng Hân, quan hệ của con cùng Tư Vũ hòa hoãn lại một chút đi. Các chị em họ mà, hiện tại rõ ràng là con bé bay lên cành cao, nếu con có quan hệ tốt với nó thì nói không chừng có thể thay đổi tương lai."
Thích Nhược Nhàn nói thêm: "Con xem thử nhìn một chút những món quà mà bạn trai thần bí của bon bé tặng đi. Một món quà đã hai vạn tiền, con còn chưa hiểu ra sao?"
Thích Nhược Nhàn cảm thán nói: "Trần Tư Vũ về sau sẽ rất khác biệt với chúng ta!"
Tần Gia Nhạc thuận miệng nói: "Chị họ hai xinh đẹp như vậy, những thứ này hẳn là..."
Chính là câu: “Người nói vô tình, người nghe hữu ý.”
Miêu Đồng Hân ghi nhớ câu nói của Tần Gia Nhạc. Theo như cô ta hiểu, ý của Tần Gia Nhạc là nói cô ta không đẹp chăng?
Trên chiếc BMW M8, mẹ của Trần Tư Vũ là Thích Nhược Khanh đang hỏi: "Con với An Lương đã tới mức độ nào rồi?"
Mặt Trần Tư Vũ đỏ lên, cô thẹn thùng đáp: "Anh ấy học ở Thiên Phủ, nhưng thường xuyên đến Đế Đô."
Thích Nhược Khanh sao có thể không biết?
Bà thở dài một hơi: "Tư Vũ, mẹ chỉ hy vọng con chú ý an toàn."
Chú ý an toàn...
Khụ khụ khụ!
Trần Tư Vũ hờn dỗi nói một tiếng: "Mẹ!"
Thích Nhược Khanh thay đổi đề tài: "Đây là phần quà cậu ấy tặng à?"
"Dạ." Trần Tư Vũ đáp.
Thích Nhược Khanh không biết về xe hơi nhưng cũng biết mấy món đồ xa xỉ. Bà sao có thể không rõ giá trị của món quà này sao?
"Cậu ấy còn ở Đế Đô không?" Thích Nhược Khanh lại hỏi.
"Còn, nhưng anh ấy ở đó xử lý chút công việc. Mỗi ngày đều rất bận rộn. Chắc là không có thời gian gặp mặt mẹ." Trần Tư Vũ nói nhanh.
"Con xem con gấp cái gì kìa?" Thích Nhược Khanh đáp lại. "Hiện tại mẹ sẽ không gặp nó. Chờ tới lúc các con hoàn toàn xác định mối quan hệ thì mẹ mới gặp nó."
Thích Nhược Khanh tiếp tục nói: "Hơn nữa, dù sao mẹ cũng không ở bên cạnh con, tự mình phải chú ý một chút, hiểu chưa?"
"Ồ!" Trần Tư Vũ đáp lại, cô nói tránh đi: "Sao chị họ cả vẫn quái gở như vậy nhỉ?"
"Không phải nó vẫn thế à?" Thích Nhược Khanh đáp: "Ngược lại mẹ lại nghe được một chuyện, con bé làm sale ở Tiffany, áp lực công việc khá lớn. Nếu con giúp nó một chút thì quan hệ giữa các con sẽ được cải thiện."
Trần Tư Vũ hừ nhẹ một tiếng: "Làm sao có thể?"
"Thứ nhất, con không thích Tiffany. Thứ hai, con sẽ không giúp chị ta!" Trần Tư Vũ nói, tỏ thái độ rõ ràng.
Hiện tại Trần Tư Vũ rất thích trang sức Van Cleef & Arpels, sao có thể lựa chọn Tiffany được?
Còn chuyện trợ giúp Miêu Đồng Hân ư?
Lấy ơn báo oán.
Dùng cái gì mà trả ơn?
Thích Nhược Khanh cũng không khuyên giải, tư tưởng của bà rất tiến bộ. Bà biết rõ quan hệ họ hàng của thế hệ trẻ rất hờ hững. Dù sao cũng là chị em họ, một năm cũng chỉ gặp mặt trong lễ mừng năm mới.
Quan hệ như vậy thì như thế nào?
Mối quan hệ thân thiết ư?
Nhưng mà trừ quan hệ huyết thống bên ngoài thì còn có mối ràng buộc nào khác không?
Bên này Trần Tư Vũ giành chiến thắng với nghệ thuật thưởng trà, bên kia Hồ Tiểu Ngư lại gặp phiền phức. Do điện thoại của Lý Tồn Viễn, Vân Hải Dương và Tiền Tiểu Cương đều tắt máy, cô ta đã trở thành đối tượng xã giao chính.
Một lượng lớn nhân viên có quan hệ đều dồn dập gọi điện thoại cho Hồ Tiểu Ngư, qua đó muốn thăm dò hành động của công ty đầu tư An Tâm.
Còn những em gái muốn mời Hồ Tiểu Ngữ đi dạo phố nhiều không kể xiết!
Bất kể là gọi điện thoại thăm dò loanh quanh hay là mời đi dạo phố, Hồ Tiểu Ngư đều từ chối hết. Đừng nói cô ta không biết tin tức, dù có biết tin thì sao cô ta có thể làm lộ ra?
Buổi tối, gần tám giờ, An Lương nhận được tin nhắn của Trần Tư Vũ.
Trần Tư Vũ: ‘Yêu thương, moah!’
An Lương: ‘?’
Trần Tư Vũ: ‘Có tiền thật tốt mà.’
An Lương: ‘Bị hack nick rồi?’
Trần Tư Vũ: ‘...’
Trần Tư Vũ: ‘Hôm nay em rất vui! Hôm nay chị họ trà xanh kia của em ghen ghét với em đến tự kỷ rồi. Em vui quá đi!’
An Lương: ‘Em vui là tốt rồi. Đúng rồi, mọi người bên đấy đến thăm, mẹ em có hỏi gì không?’
An Lương ngẫm nghĩ, chẳng lẽ mẹ Trần Tư Vũ không hỏi gì?
Ví dụ như có hỏi nguồn gốc của khu nhà này không?
Trần Tư Vũ: ‘Hừ! Em biết anh muốn hỏi cái gì!’
Trần Tư Vũ: ‘Mẹ em nói, hiện tại mẹ không muốn gặp anh! Khổ thế đấy!’
An Lương âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Nếu có yêu cầu gặp người nhà gì đó, không phải là Lương ca này biến thành Lương ca kia(1) à?
(1)Chơi chữ đồng âm. Lương 1: hiền lành. Lương 2: lạnh lùng.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất