Chương 103. Sự Hào Phóng Của An Lương!
Trong quán bar Thập Tam Tiên Sinh, nhân viên tiếp thị Tiểu Điền dẫn đám người An Lương vào một căn phòng lớn cạnh sàn nhảy, hơn nữa còn đích thân chuẩn bị rượu cho An Lương.
“Anh Lương, anh xem xem có yêu cầu gì nữa không.” Đợi An Lương ngồi xuống xong, Tiểu Điền trực tiếp ngồi xổm, khụy một chân xuống, thái độ của phục vụ khiến người khác rất thoải mái.
An Lương vừa lật thực đơn rượu vừa hỏi: “Nghe nói quán bar có Armand de Brignac gì đó, chỗ các cậu có không?”
Ánh mắt Tiểu Điền sáng lên, giới thiệu càng thêm ân cần: “Có, anh Lương, chỗ chúng tôi có ba loại, trong đó mẻ rượu nhỏ bao gồm Brut Gold, Rosé và Demi Sec tổng 42888 tệ, thêm dòng Green và Armand de Brignac Blanc de Blancs là 78888 tệ, nếu thêm dòng Armand de Brignac Blanc de Noirs sẽ là mẻ rượu lớn, giá 98888 tệ.”
An Lương lập tức mở miệng: “Lấy mẻ rượu lớn đi!”
Ý cười trong mắt Tiểu Điền càng rõ ràng hơn: “Vâng, anh Lương, chúng tôi sẽ lập tức mang mẻ rượu lớn lên cho anh, ngoài ra sẽ tặng thêm cho anh Lương một đĩa đủ loại trái cây, đồ ăn vặt và bia.”
“Cậu cứ tự thu xếp là được.” An Lương trả lời.
Sau khi Tiểu Điền rời đi, Vân Hải Dương lập tức nói nhỏ: “An Lương đỉnh vậy, cậu thật hào phóng, mẻ rượu lớn đấy, gần 100.000 tệ!”
“Cảm ơn An Lương!” Lý Tồn Viễn trả lời.
Kẻ uống ké Tào Nhất Minh chỉ biết ngồi ở một góc, hắn ta cũng không định nói gì, dù sao hắn ta cũng chỉ tới uống ké, càng không quen biết nhóm của An Lương, hiển nhiên chọn sự im lặng.
Trần Tư Vũ ngồi bên trái An Lương, cô trêu ghẹo: “Không hổ là đại gia mua trọn Pista 488 một lần!”
“Xe của tôi đã được thu xếp xong chưa?” An Lương hỏi lại.
Chiếc xe Ferrari Pista 488 cần xe tải chở về Thịnh Khánh làm biển số, An Lương không phải người Đế Đô, cũng không có hộ khẩu Đế Đô, thế nên sẽ không có tư cách làm biển số của Đế Đô.
“Yên tâm, chiều nay đã có thợ tới dán phim cách nhiệt, giờ này chắc cũng đã đưa lên xe tải rồi, chậm nhất là ngày mai có thể đến Thịnh Khánh.” Trần Tư Vũ giải thích.
“Ngày mai cô còn đi triển lãm xe không?” An Lương thuận miệng hỏi thăm.
Trần Tư Vũ gật đầu khẳng định: “Đương nhiên! Lúc trước tôi đã nói rồi, 2000 tệ một ngày, cũng không phải làm người mẫu xe hơi, nếu gặp dạng đại gia như cậu, bán xe còn được trích phần trăm, sao lại không đi?”
“Nghe cũng có lý.” An Lương trả lời.
“Đương nhiên đại gia như cậu sẽ không để tới ý điều này!” Thời điểm Trần Tư Vũ đang trả lời, đột nhiên đủ loại đèn led của Thập Tam Tiên Sinh sáng lên, ánh đèn hội tụ càng khiến cho căn phòng của An Lương nổi bật.
DJ trên sàn nhiệt tình hăng hái nói: “Chúc mừng phòng số 3 mua một mẻ rượu lớn!”
Với sự ồn ào náo động của DJ, một vài khách quen của quán bar Thập Tam Tiên Sinh nhìn về phía phòng An Lương, vào Thập Tam Tiên Sinh phải tiêu ít nhất 1000 tệ, nhưng số người mua Armand de Brignac không nhiều.
“......” An Lương có chút chết lặng.
Chọn một bộ rượu chưa tới 100.000 tệ mà đã ‘diễu hành’ lớn như vậy?
May mà An Lương không nói ra, bằng không chắc chắn Vân Hải Dương sẽ lại hâm mộ, ghen tị chửi bậy một phen, mẻ rượu lớn của Armand de Brignac gần 100.000 tệ, đặt ở quán bar nào sẽ không náo nhiệt đây?
Thế nhưng An Lương là người đã trải qua sóng to gió lớn trên Răng Hổ, chỉ là gần 100.000 tệ, xem thường ai đây?
Lúc trước mỗi lần An Lương làm mưa làm gió trên Răng Hổ đều tiêu 1 triệu tệ, sao chỉ mới 100.000 tệ mà đã như vậy?
Một ‘Bunny girl’ đẩy một chiếc xe đẩy nhỏ tới, sau đó là một đống ‘Bunny girl’ cầm đủ loại đạo cụ tới.
Tiểu Điền đi về phía An Lương, hắn ta lại ngồi xổm xuống, khách sáo nói: “Anh Lương, chúng tôi trang trí phòng của anh một chút, dự án quan trọng của Armand de Brignac.”
An Lương cũng không có từ chối, mặc dù An Lương cảm thấy chuyện này có chút xấu hổ, nhưng khi cậu thấy vẻ mặt kích động của Vân Hải Dương và những người khác, An Lương không có ý định ngăn lại.
Dù sao cậu cũng cần mức độ hài lòng của những người thợ công cụ này!
Sáu bình Át Bích A đặt ở giữa bàn, trái phải đều có một mâm đựng trái cây lớn, còn có một đống bia, nhóm ‘Bunny girl’ cũng đã trang trí xong.
An Lương gọi: “Tiểu Điền, còn ngơ gì đó, mở hết rượu ra đi!”
Tiểu Điền mặt đầy chấm hỏi!
Kỹ năng nhìn mặt để nói của Tiểu Điền rất cao, hắn ta đã nhìn ra An Lương cũng không quá thân với những người khác, đặc biệt là những người của Tào Nhất Minh đang ngồi trong góc, thế nên Tiểu Điền đoán An Lương gọi mẻ rượu lớn Armand de Brignac là để bày vẽ hình thức, sau đó chỉ mở một hai chai, để bốn chai kia lại, rồi lại gọi thêm vài chai sâm banh để góp đủ số lượng.
Kết quả An Lương lại kêu mở hết!
Tiểu Điền tỏ vẻ mình chưa bao giờ gặp khách hàng kiểu này!
Đám nam nữ thường đi quán bar, có ai lại không có kỹ xảo tồn rượu?
Kỹ năng cơ bản không phải là nhìn đĩa trái cây sao?
“Mở hết?” Tiểu Điền hỏi lại để xác nhận, từ đó tránh việc bản thân nghe lầm.
“Đương nhiên!” An Lương khẳng định: “Chúng tôi có tám người, thế nhưng lại chỉ có sáu chai rượu, tôi cảm thấy không đủ.”
“Vâng, anh Lương.” Tiểu Điền không do dự nữa, không cần hiểu An Lương có ý gì, dù sao chỉ cần nghe rồi làm là được, An Lương dặn dò, anh ta chỉ cần làm theo thôi.
Lý Tồn Viễn giơ ngón tay cái lên nói: “An Lương hào phóng!”
Vân Hải Dương đồng tình: “Ha ha ha, An Lương thật sự hào phóng!”
Tào Nhất Minh cũng tâng bốc: “Cảm ơn anh Lương, anh Lương thật sự hào phóng, đỉnh quá!”
Vừa rồi Tào Nhất Minh cũng nghĩ giống Tiểu Điền, hắn ta vốn cho rằng An Lương chỉ bày vẽ mà thôi, kết quả thì, mẹ nó, mở hết à? Làm phiền rồi, làm phiền rồi, hắn ta thật sự không hiểu thế giới của đại gia!