Bắt Đầu Làm Thần Hào Từ Sau Khi Thi Đại Học

Chương 117. Lại Là Porsche

Chương 117. Lại Là Porsche
Đối mặt với câu hỏi của Ninh Nhược Sương, An Lương vẫn nghiêm túc đáp lại.
“Đương nhiên chúng tôi có thể nhận ra những thứ mà cô cũng hiểu được. Ví dụ như bây giờ, có một thứ đằng sau cô!” An Lương nói nhanh.
“A!” Ninh Nhược Sương giật mình.
“Ha ha ha ha!” Trần Tư Vũ nhịn không được bật cười: “Nhược Sương, cậu dễ bị lừa thật đấy. Anh ấy đến từ Thịnh Khánh. Trong chuyến du lịch của mình tại Thịnh Khánh, mình đã tình cờ ngồi cùng chuyến bay với anh ấy lúc trở về.”
Ninh Nhược Sương liếc An Lương một cái, không nhịn được nói: “À, lương nhân trở về?”
(Lương nhân: người thương, người yêu)
An Lương âm thầm liếc nhìn mức độ yêu thích của Ninh Nhược Sương, vốn dĩ là 59, đây là điểm nằm giữa mức độ người qua đường và bạn bè bình thường.
Hiện tại, sau trò đùa vô thưởng vô phạt, sự yêu thích của cô ấy đã tăng lên thay vì giảm xuống, trực tiếp vượt qua 60 điểm, đạt mức 64 điểm, nghĩa là cô ấy đã nhận diện An Lương ở mức độ bạn bè.
“Tư Vũ, tại sao cậu lại gọi anh ấy là m Dương Sư?” Ninh Nhược Sương hỏi.
Trần Tư Vũ bèn thuật lại những gì đã xảy ra trên máy bay, An Lương bắt đầu ăn sáng, vừa ăn vừa nghe Trần Tư Vũ thuật lại, Ninh Nhược Sương nhất thời bật cười.
Sau khi Trần Tư Vũ kết thúc bài tường thuật, Ninh Nhược Sương kết luận: “Theo màn biểu hiện vừa rồi của anh ấy, mình nên nói rằng quả nhiên anh ấy không hổ danh là một m Dương Sư!”
An Lương không phản bác, ăn sáng xong, dùng điện thoại di động quét mã QR trên bàn để chuẩn bị thanh toán.
“Tôi đã trả tiền rồi” Trần Tư Vũ nhắc nhở.
An Lương cũng không khách sáo: “Bây giờ có kịp đến Trung tâm triển lãm quốc tế không?”
“Không vấn đề gì.” Trần Tư Vũ gật đầu.
“Được rồi, cô lái xe đi!” An Lương đưa chìa khóa xe Lamborghini Huracán cho Trần Tư Vũ.
“Hôm nay cô thích lái thế nào cũng được, nhưng phải chú ý tốc độ tối đa cho phép.”
Hai mắt Trần Tư Vũ sáng lên, cô không khách khí cầm ngay lấy chìa khóa xe, tối hôm qua lái vẫn chưa đã, hiện tại đang đúng dịp để được lái tiếp cho đỡ ghiền.
Ninh Nhược Sương ở bên nói: “Tôi cũng về đây. Bữa sáng hôm nay tôi ăn hơi nhiều, lại phải chăm chỉ rèn luyện rồi!”
Trần Tư Vũ lộ ra vẻ thản nhiên: “Ban nãy mình cũng đã ngăn cản cậu, nhưng mà bản thân cậu cũng không tiết chế nổi đi?”
“Tình chị em vốn bằng nhựa của chúng ta giờ thì tan vỡ rồi nhé!” Vẻ mặt Ninh Nhược Sương trịnh trọng nói.
Trần Tư Vũ không nhịn được cười: “Cậu đến từ học viện khiêu vũ, chứ không phải từ học viện điện ảnh. Kỹ năng diễn xuất của cậu cường điệu hóa quá, ánh mắt cứ như muốn thiêu đốt. Có cảm giác diễn xuất không chuyên nghiệp gì cả, ngoài đôi mắt mở to ra thì không có điểm đặc sắc nào.”
Ninh Nhược Sương bị câu chọc ghẹo đánh gục đành nói: “Hôm khác liên lạc sau, mình đi trước nhé!”
Trần Tư Vũ nhìn theo bóng lưng của Ninh Nhược Sương, cô hỏi: “Ninh Nhược Sương rất xinh đúng không?”
An Lương không chút do dự đáp lại: “Ừ, cũng khá xinh.”
Khóe miệng Trần Tư Vũ nhếch lên.
An Lương liếc trộm mức độ hảo cảm giữa anh và Trần Tư Vũ không suy giảm, trong lòng thầm an tâm.
Nếu vừa rồi ngang nhiên nói Ninh Nhược Sương không xinh đẹp, không phải là sẽ rất thảm sao?
“Anh đến triển lãm ô tô làm gì vậy?” Trần Tư Vũ tò mò hỏi.
An Lương đáp: “Đến xem qua một chút! Dù sao cũng đã đến rồi, xem một cái cũng không thiệt. Đi thôi, cô lái xe đi, cô không có việc gấp gì đấy chứ?”
“Không gấp, Ferrari bên kia cũng không có nói gì tôi.” Trần Tư Vũ đáp lại.
An Lương giơ ngón tay cái lên: “Quả nhiên là người xinh đẹp thì muốn làm gì cũng được hết.”
“Đúng vậy!” Trần Tư Vũ đồng tình đáp lại.
“Xinh như củ sắn!” An Lương cười chọc.
“Tôi không đẹp sao?” Trần Tư Vũ hỏi ngược lại.
“Đẹp đẹp đẹp!” An Lương đành khen.
Trần Tư Vũ nghe được vậy cũng chỉ để ở trong lòng, cô không hỏi An Lương rằng cô hay Ninh Nhược Sương ai đẹp hơn ai, bởi vì loại câu hỏi ngu ngốc này, cho dù An Lương có trả lời thế nào đi nữa thì cô ấy cũng đã thua rồi?
Ngồi trên ghế lái chiếc Lamborghini Huracán, Trần Tư Vũ nổ máy và lái xe đến Trung tâm Triển lãm Quốc tế.
Lần này cuối cùng Trần Tư Vũ cũng bộc lộ sâu sắc về sở thích đua xe của mình. An Lương đã phải nhắc nhở cô vài lần không được chạy quá tốc độ, nếu không e rằng giấy phép lái xe của cô gái này chắc cũng bị thu mất luôn rồi.
Đến khi chiếc Lamborghini Huracán dừng tại bãi đậu xe của Trung tâm Triển lãm Quốc tế, An Lương mới phàn nàn: “Ý thức của cô có vấn đề. Tôi ngờ rằng lần tới gặp cô, giấy phép lái xe của cô chắc là đã bị tịch thu luôn mất rồi.”
Trần Tư Vũ đáp lại: “Không có khả năng đó, tôi không có xe hơi, đương nhiên không thể bị thu hồi bằng lái xe được.”
Cô gái này nói cũng có lý, An Lương không cách nào phản bác lại được!
Cả hai cùng nhau bước vào Trung tâm Triển lãm Quốc tế, lượng khách đến triển lãm ô tô ngày cuối cùng đã giảm hẳn, đương nhiên Trần Tư Vũ vẫn đi đến gian hàng của Ferrari để chuẩn bị làm việc.
An Lương lại tới gian hàng của Porsche, một người đàn ông trung niên chào hỏi: “Xin chào, xin hỏi tiên sinh, anh muốn xem mẫu xe nào ạ?”
An Lương liếc nhìn bảng tên công việc của người trước mặt, người đối diện tên là Đinh Hiên Hoa, giám đốc kinh doanh hãng Porsche. Anh ta chỉ vào một mô hình của chiếc Palamela Sport Turismo ở bên trái gian hàng của Porsche.
Cái gọi là mô hình Sport Turismo thực chất là phiên bản du lịch thể thao của Palamela.
Đây là Porsche “học hỏi” từ các kĩ năng thiết kế của Audi, chẳng hạn như sự khác biệt giữa Audi A4L và Audi A4Allr.
Tất nhiên, Porsche Palamela Sport Turismo giống RS6 của Audi hơn và cả hai bên đều có nhiều tính năng khác nhau.
Nhưng dù là Porsche hay Audi thì cha đẻ của cả hai đều đến từ cùng một nhà sản xuất, nên sẽ không có tranh chấp về thiết kế, không phải sao?

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất