Bắt Đầu Làm Thần Hào Từ Sau Khi Thi Đại Học

Chương 169. Tôi ghen rồi, cậu thì sao?

Chương 169. Tôi ghen rồi, cậu thì sao?


Tại quán Cá Tạp trong ngõ hẻm phía sau Học viện m nhạc Quốc gia.
An Lương lại thử trứng cá với các phong cách và mùi vị khác nhau, nhưng vẫn không nhận được phần thưởng nào.
“Anh thử món bóng cá này đi” Lần này Trần Tư Vũ không trực tiếp gắp đưa cho An Lương, cô chỉ nhắc An Lương mà thôi.
Tống Thiến lại nói đùa: “Không gắp đồ ăn nữa à?”
Trần Tư Vũ gắp cho Tống Thiến một đống trứng cá: “Ăn đồ ăn của cậu đi! Học hỏi Sương Sương kìa, ăn ké thì cứ ăn ké trong yên lặng, không ai nghĩ cậu bị câm đâu!”
Tống Thiến bật cười: “Ngày mai cậu ta mới đi, hôm nay cậu đừng về ký túc xá!”
An Lương tán dương Tống Thiến trong lòng!
Người bạn thân tuyệt vời!
Trần Tư Vũ nhìn An Lương đang yên lặng ăn, mặt cô đỏ ửng lên, không tiếp chủ đề của Tống Thiến nói.
An Lương khen ngợi: “Bóng cá rất ngon, cảm giác giòn giòn thật đã!”
“Ăn thêm bóng cá đi” Trần Tư Vũ nói: “Bóng cá chỉ dùng trong lẩu ruột cá niêu đất, không có trong món ruột cá xào đâu!”
An Lương gật đầu, cậu định kẹp bóng cá lên nhưng lại kẹp bóng cá ra làm đôi.
Trần Tư Vũ sử dụng thìa múc canh giúp An Lương gấp miếng bóng cá đưa cho cậu, lần này Tống Thiến không trêu ghẹo.
An Lương nếm bóng cá, trước đây cậu chưa từng ăn bóng cá, thậm chí còn không biết bóng cá lại có thể ăn được?
An Lương dùng thìa múc canh vớt một miếng nhỏ, thổi vài cái rồi bỏ vào trong miệng, vị của bóng cá có hơi giống với đậu phụ non, vừa mềm vừa trơn trượt, hơn nữa còn có một vị tươi rất đặc biệt, không hề tanh tí nào.
“Ngon!” An Lương khen ngợi.
An Lương còn phát hiện trong nồi lẩu ruột cá niêu đất có cả ruột già, cả đậu phụ thật, đó là đậu phụ có dầu, nó hấp thụ hoàn toàn nước dùng trong nồi lẩu ruột cá niêu đất và những dưỡng chất của ruột cá, lúc ăn vào rất có mùi vị.
‘Chúc mừng ký chủ được một lần thỏa mãn vị giác!’
‘Chúc mừng ký chủ nhận được 【 Thẻ Hoàn Tiền Thưởng Thức Đồ Ngon 】 !’
Vậy mà lại nhận được ‘Thẻ Hoàn Tiền Thưởng Thức Đồ Ngon’?
Trước đó An Lương vẫn còn tồn một tấm ‘Thẻ Hoàn Tiền Thưởng Thức Đồ Ngon’, cậu mãi vẫn chưa có cơ hội sử dụng, bây giờ lại được thêm một thẻ, cậu ngẫm nghĩ liệu có nên tìm một cơ hội để ‘nhổ lông cừu’ nữa không? (1)
(1) Nhổ lông cừu: Là một hình thức chiếm lợi, mua gì đó với giá ưu đãi để đạt mục đích sinh lời.
Lúc gần bước vào gian đoạn tàn tiệc, An Lương đột nhiên mở miệng, nói: “À đúng rồi, Trần Tư Vũ, anh có một chuyện muốn nhờ em giúp đỡ”
Trần Tư Vũ nghiêng đầu nhìn An Lương: “Chuyện gì thế?”
“Hầy! Chuyện là như thế này, trước đó anh có đi trả xe đúng không, chiếc Ferrari 812 SuperFast, người khác cho anh mượn ấy?” An Lương nói.
Trần Tư Vũ gật đầu: “Hình như đó là của chủ nhân chiếc Lamborghini?”
An Lương cười trêu ghẹo: “Tâm trạng của Tiểu Cương bùng phát rồi, mọi người tụ tập ăn uống mấy lần, vậy mà em vẫn không nhớ nổi tên người ta sao?”
Trần Tư Vũ khinh khỉnh nhìn An Lương.
An Lương nói tiếp: “Anh đem xe trả cậu ta, cậu ta lại nói tặng xe cho anh, anh từ chối cả nửa ngày trời, cậu ta vẫn muốn tặng nó cho anh, em nói xem chuyện này có đáng không?”
Tống Thiến trực tiếp xỉa xói: “The Boss, tôi xin anh làm người đi!” (2)
(2) The Boss / The Boss: Là một nhân vật trong LoL, trong tiểu sử nhân vật, được mệnh danh là ông trùm thế giới ngầm.
Ninh Nhược Sương cũng kinh ngạc nhìn An Lương.
Mặc dù Ninh Nhược Sương không biết giá của Ferrari 812 SuperFast là bao nhiêu, nhưng chiếm được con xe Ferrari không lời sao?
Trần Tư Vũ cũng nói theo: “Nghe người ta nói chưa?”
“Đương nhiên là lời của con người rồi!” An Lương tỏ vẻ bản thân vô tội: “Anh đã nói rồi, anh không cần, kết quả Tiểu Cương nói có phải anh chê chiếc Ferrari đã qua sử dụng, em xem xem, cậu ta nói như vậy anh còn có thể từ chối sao?”
Trần Tư Vũ nghiêm túc hỏi lại: “Tại sao cậu ta muốn tặng xe cho anh?”
“Đại khái là bọn anh có hợp tác thương mại với nhau, lợi nhuận của cậu ta đạt tới 8 con số?” An Lương thuận miệng trả lời.
“……” Tống Thiến câm nín.
“Muốn ói ghê!” Tống Thiến cảm thấy bó tay.
Ninh Nhược Sương, người nãy giờ không nói gì, cũng mở miệng, giọng nói cô ta có phần lạnh nhạt: “Mình cũng muốn ói!”
Trần Tư Vũ nhìn An Lương với thái độ khinh bỉ: “Kiểu tường thuật trực tiếp nhảy vào đoạn giữa thật khiến người khác khó chịu, nói đi, anh muốn em giúp cái gì?”
Trước khi An Lương kịp nói, Trần Tư Vũ đã từ chối trước: “Em muốn nói rõ trước, nếu là bảo em giúp anh đem trả xe cho cậu ta, em xin từ chối làm”
“Nghĩ gì thế!” An Lương phủ định lại sự phán đoán của Trần Tư Vũ: “Không phải em đã có giấy phép cấp biển số xe ở Đế Đô rồi sao, cho nên anh tính là đăng ký tên em cho chiếc Ferrari đấy”
“Sao?” Trần Tư Vũ đơ người, ý này của An Lương hình như có gì đó sai sai?
An Lương nói tiếp: “Bình thường anh cũng không ở Đế Đô, nếu cứ để chiếc xe như vậy về lâu dài cũng không phải là chuyện tốt, vì thế khi em đứng tên xe, em giúp anh lái nó, khởi động xe mỗi ngày một chút, tránh vì bỏ lâu mà hư!”
“À, còn nữa, em yên tâm, thẻ đổ xăng anh cũng đã chuẩn bị xong rồi, không có lừa em đâu!” Dáng vẻ suy nghĩ chu toàn của An Lương dường như đã khiến cho Trần Tư Vũ thật sự sẽ giúp đỡ cậu.
“Đợi đã!” Tống Thiến tiếp lời: “The Boss, cậu đợi đã, tôi đang suy ngẫm cách nói của cậu, hình như, có lẽ, nên nói là, cậu chuyển ‘hộ khẩu’ của chiếc Ferrari 812 SuperFast cho Tư Vũ, còn chuẩn bị cho cô ấy thẻ đổ xăng?”
An Lương giơ ngón cái lên: “Đúng đúng đúng, đã hiểu vấn đề rồi đấy!”
“Tôi ghen mất rồi!” Tống Thiến trực tiếp trả lời lại.
Ninh Nhược Sương gật đầu, biểu thị cô cũng ghen tị!
Trần Tư Vũ từ chối: “Em không cần!”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất