Bắt Đầu Làm Thần Hào Từ Sau Khi Thi Đại Học

Chương 197. Mở đầu phim tình cảm neon?

Chương 197. Mở đầu phim tình cảm neon?
Phòng quản lý ký túc xá ở tầng một của khu tập thể số bảy.
An Lương gõ gõ rồi mở cửa ra: "Thầy giáo Vu có ở đó không?"
Thầy giáo Vu nhiệt tình chào hỏi, "Bạn học An Lương à, mời vào mời vào, có chuyện gì sao?"
"Là thế này..." An Lương miêu tả chuyện thời tiết nóng bức, ký túc xá thì lại náo nhiệt, cậu hy vọng có thể lắp máy điều hòa.
Thầy giáo Du đáp lại: "Xin lỗi bạn học An Lương, tuy rằng nhà trường không cấm lắp điều hòa, nhưng điện năng tiêu thụ tối đa của mỗi ký túc xá chỉ giới hạn ở 600W vì mạng lưới đường dây điện trong ký túc xá đã cũ cho nên khẳng định rằng điều hòa không thể vận hành."
Công suất của một máy điều hòa treo tường thông thường dành cho phòng ngủ là khoảng 1000W, ngay cả điều hòa inverter lúc mới bật lên cũng chắc chắn sẽ vượt quá 1000W, sau khi nhiệt độ giảm xuống thì biến tần mới giảm công suất.
An Lương có chút nói không nên lời!
Thảo nào một số sinh viên đại học điên cuồng phàn nàn về vấn đề điện trong ký túc xá sinh viên, ký túc xá nào hơi thảm một chút là máy sấy tóc cũng không dùng được, phải không?
Lấy ký túc xá 600W chỗ An Lương đặt làm ví dụ, nếu là máy sấy tóc 1500W, e rằng chỉ có thể bật mức nóng thứ nhất, muốn bật mức thứ hai thì xong đời rồi, phải không?
Giá trên mạng của một cái máy sấy tóc 1500W ở Papa Ma’s chỉ có 39,9 nhân dân tệ!
Nếu làm hỏng ký túc xá!
Vậy thì chính là tiết tấu của một lời thành sấm rồi!
“Bạn học An Lương, nếu cảm thấy nóng quá thì cậu có thể mua thêm hai chiếc quạt nữa.” Thầy giáo Vu đưa ra chủ ý.
Đối với việc thay đổi mạng lưới điện của ký túc xá?
Ngay cả khi An Lương sẵn sàng chi tiền để cải tạo lại hệ thống lưới điện của ký túc xá thì cũng phải chờ hệ thống điện quốc gia nguyện ý phối hợp để cải tạo lại đường dây cung cấp điện, nhà trường cũng phải đồng ý với phương án đó. Không biết là phải mất thời gian bao lâu.
Cho nên, nằm mơ đi!
“Cảm ơn thầy giáo Vu, để em suy nghĩ cách khác!” An Lương đáp lại.
Sau khi rời khỏi khu ký túc xá số 7, An Lương đi bộ đến bãi đậu xe ngoài trời, cậu thấy Dương Mậu Di đang livestream trong Ferrari, An Lương gõ cửa kính xe, Dương Mậu Di nhìn về phía An Lương, sau đó bước ra khỏi xe.
An Lương ngồi vào ghế lái, thản nhiên hỏi: "Đang livestream à?"
Dương Mậu Di đáp lại: "Ừm, tranh thủ một chút thời gian. Thời gian tối thiểu của mỗi tháng là 60 giờ."
Sau khi trả lời An Lương, Dương Mậu Di nói với điện thoại di động đang phát trực tiếp: "Xin lỗi tất cả mọi người, tôi phải rời mạng rồi. Hẹn gặp lại vào ngày mai."
Dương Mậu Di lại rời mạng với tốc độ ánh sáng.
Sau khi rời mạng, cô nhìn An Lương nói: "Sau này anh không được tặng quà cho em nữa!"
An Lương nhìn Dương Mậu Di cho đến khi Dương Mậu Di cúi đầu.
Dương Mậu Di thì thào nói: "Em vẫn có thể livestream sao?"
Trong lĩnh vực phát sóng trực tiếp, thường xuyên xảy ra chuyện anh trai kéo nữ streamer rời mạng, Dương Mậu Di có chút lo lắng không yên, cô không chắc chắn được liệu An Lương có đồng ý để cô ấy phát sóng trực tiếp hay không, cho nên vừa rồi cô ấy nói với mục đích thăm dò. Để An Lương không tiếp tục tặng quà cho cô nữa, thật ra là bao hàm việc sắp xếp điều kiện trước, sau này cô ấy vẫn còn muốn livestream.
Nếu sau này cô ấy không phát sóng trực tiếp nữa thì An Lương tặng quà cho cô ấy bằng cách nào?
Nhưng mà An Lương đã nhìn thấu tâm tư cẩn thận của Dương Mậu Di!
"Tôi sẽ không ngăn cản em phát trực tiếp. Đó là sự nghiệp của em. Vả lại em không phải dạng streamer không thiết thực. Tôi rất an tâm về em." An Lương giải thích.
“Nhưng em cũng không thể ngăn cản tôi tặng quà, đúng không?” An Lương hồi đáp.
Lỡ như Hệ thống Nhân Sinh Người Thắng kích hoạt nhiệm vụ, chẳng lẽ phải hủy bỏ nhiệm vụ hay sao?
Mặc dù không bị phạt khi hủy bỏ nhiệm vụ nhưng vẫn có phần thưởng khi hoàn thành nhiệm vụ, ngoài ra còn có xu Răng Hổ trong gói quà ngẫu nhiên, lẽ nào cứ như vậy mà bỏ qua?
"Nhưng mà..." Dương Mậu Di do dự: "Em chỉ có thể nhận được khoảng một phần ba phần thưởng của anh thôi, thật sự quá tốn kém!"
"Ám chỉ là trực tiếp đưa tiền đây sao?” An Lương nói đùa.
Dương Mậu Di liếc An Lương một cái: "Em không cần!"
"Vậy không phải tốt rồi sao?” An Lương vươn tay phải ra vuốt khuôn mặt nhỏ nhắn quyến rũ của Dương Mậu Di: "Em livestream phần của em, tôi tặng quà phần tôi. Em cũng không thể để tôi tặng quà cho những cô gái khác đúng không?
"Anh dám!” Dương Mãnh trừng mắt nhìn An Lương.
“Ha ha, không dám, không dám, lỡ như bị Hồ Ly Tinh cắn, vậy không phải tôi chết chắc rồi sao?” An Lương nhếch mép cười.
Dương Mậu Di lập tức hiểu ý của An Lương, cô liếc mắt quyến rũ nhìn An Lương.
"Em đúng thật là Hồ Ly Tinh!” An Lương nổ máy.
Trong lòng Dương Mậu Di hơi lo lắng, cô cố ý hỏi: "Chúng ta đi đâu đây?"
"Em đoán xem?” An Lương nhếch mép.
Mặt Dương Mậu Di đỏ bừng, đầu óc không tự chủ hiện lên một cảnh tượng, đối với chuyện xảy ra tiếp theo, cô vừa có cảm giác mong đợi, vừa cảm thấy sợ hãi.
Tuy rằng buổi chiều cô đã phối hợp với An Lương hoàn thành nhiệm vụ thẻ thưởng Trăm Triệu Con Cháu Không Ngày Trở Về, nhưng cô vẫn chưa thừa nhận sự xung kích của cự long một cách chân chính.
Hiện tại có phải là thời khắc cuối cùng hay không?
Tay phải Dương Mậu Di nắm lấy dây an toàn, cô có hơi sợ hãi một chút.
An Lương liếc nhìn Dương Mậu Di đang cầm lấy dây an toàn, cảnh tượng này hơi giống mở đầu phim hành động tình cảm neon vậy?
Đây là đưa nữ chính về nhà để chuẩn bị bắt đầu?
Có vẻ như bộ phim nghệ thuật hành động tình cảm neon có cốt truyện như vậy thì phải?
Khoảng nửa giờ sau, Dương Mậu Di phát hiện vấn đề: "Không phải chúng ta trở về khách sạn sao?"
An Lương cố ý nói đùa: "Em quả nhiên là Hồ Ly Tinh!"
Mặt Dương Mậu Di đỏ bừng.
An Lương đáp: “Chúng ta đi mua chút đồ trước, sau đó mới trở về khách sạn.
“Ồ!” Dương Mậu Di đáp lại.
Như vậy là Hồ Ly Tinh vẫn là chạy không thoát?

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất