Chương 198. Nên mua thì mua!
Ferrari 488 Pista đến Trung tâm Quốc Kim của Thiên Phủ, Thiên Phủ cũng giống Thịnh Khánh, các thương hiệu cao cấp đều tập trung ở Trung tâm Quốc Kim, hơn nữa Thiên Phủ có Chanel mà Thịnh Khánh lại không có.
Trong toàn bộ khu vực phía tây nam, chỉ có ở Thiên Phủ mới có Chanel.
Trong thang máy của nhà để xe dưới tầng hầm, Dương Mậu Di khoác tay An Lương một cách tự nhiên, cô hỏi: "Anh muốn mua quần áo mùa hè đúng không?"
"Cứ đi xem hết đi, em cũng nhìn thấy đấy, lúc tôi đến đây chỉ xách theo một cái túi, trong đó có hai bộ quần áo mùa hè.” An Lương giải thích.
An Lương nói thêm: "Đúng rồi, em có muốn mở livestream không?"
Dương Mậu Di phủ định: "Hôm nay không mở nữa, đám người kia làm người ta tức chết rồi!"
Ngay cả khi Dương Mậu Di không nói gì thì An Lương cũng có thể đoán được chắc chắn đám khán giả kia đã trêu chọc Dương Mậu Di.
Từ trong thang máy đi ra, An Lương nói: "Trước tiên chúng ta hãy đến Chanel xem một chút, ở Thịnh Khánh không có Chanel. Đúng rồi, em có thích Chanel không?"
Dương Mậu Di gật đầu: "Rất thích luôn."
“Vậy lát nữa xem cho em vài thứ.” An Lương đáp.
Dương Mậu Di không từ chối, trong lúc đợi An Lương, cô đã kiểm tra tình huống liên quan đến ứng dụng Răng Hổ mà An Lương đưa cô để tạo kỷ lục, bao gồm cả việc phần thưởng quà tặng nhận được vượt quá năm trăm vạn, cô ấy có thể nhận được phần trăm trước thuế của mình là một trăm năm mươi vạn.
Ngoài ra, An Lương thường xuyên tặng phần quà cấp trăm vạn, cho nên chỉ mua Chanel mà thôi, Dương Mậu Di hoàn toàn không có ý từ chối.
Cả hai cùng nhau bước vào cửa hàng Chanel, lập tức có một nhân viên chào đón họ.
Mặc dù hầu hết các thương hiệu cao cấp sẽ không xảy ra tình huống để nhân viên tỏ vẻ khiêu khích, nhưng việc đánh giá khách hàng là một kỹ năng cơ bản, khách nào sẽ mua và khách nào không mua thì ít nhiều gì nhân viên của các thương hiệu cao cấp cũng biết.
Ví dụ, khi một người mang đồ nhãn hiệu Uniqlo bước vào một cửa hàng thương hiệu cao cấp, mặc dù nhân viên bán hàng sẽ không tỏ ra khiêu khích nhưng trong thâm tâm mọi người biết rằng những khách hàng như vậy có khả năng sẽ không mua hàng.
An Lương và Dương Mậu Di thì khác!
Trên người An Lương là bộ sưu tập mùa hè mới nhất của Gucci, Dương Mậu Di là chiếc váy dài mùa hè mới của Christine Dior, cộng thêm chiếc túi mây đeo chéo của Bottega mà An Lương cầm giúp cô, trên người cả hai đều là hàng hiệu cao cấp, đây chính là khách hàng tiêu chuẩn.
Khách hàng mang đồ hiệu cao cấp ghé thăm các cửa hàng có nhãn hiệu cao cấp là những khách hàng có khả năng mua hàng cao nhất.
"Chào quý ngài, quý cô, xin hỏi hai vị cần gì?” Người tư vấn mua sắm hỏi.
An Lương liếc nhìn bảng tên của đối phương. Người nữ tư vấn mua sắm tên là A Lan. Cậu trả lời: "Chúng tôi muốn xem quần áo mùa hè của các quý cô."
"Xin mời đi lối này." A Lan mời.
Nhưng mà, nhà sản xuất quần áo phụ nữ của Chanel hẳn là uống quá nhiều rượu giả, phải không?
Những sản phẩm đẹp của Chanel trước đây, hiện tại hoàn toàn bung lụa, thuộc về cấp độ hiện trường tai nạn xe cộ.
Dương Mậu Di kéo kéo An Lương, cô ấy thấp giọng nói: "Em không thích phong cách của thương hiệu bọn họ cho lắm."
“Tôi cũng vậy!” An Lương đáp lại.
“Chúng ta đi xem túi xách nữ đi!” An Lương nói với nhân viên cửa hàng A Lan.
A Lan không ngạc nhiên, bởi vì không phải chỉ có một khách hàng có phản ứng như vậy.
Ở khu túi xách, Dương Mậu Di nhìn lướt qua túi xách của Chanel. Nhiều túi xách Chanel được làm từ da dê, chất liệu này có nghĩa rất mong manh dễ vỡ. Chanel và Louis Vuitton là hai phong cách khác nhau.
Có một câu chuyện kinh điển về túi xách của hai thương hiệu, nếu cô tiên nhỏ gặp mưa ngoài trời thì cô tiên nhỏ sẽ không ngần ngại mà đội chiếc túi Louis Vuitton lên đầu để che mưa; còn cô tiên nhỏ của Chanel thì vội vàng ôm túi trong tay để không bị mưa làm hỏng!
Cho dù là vậy nhưng giá của những chiếc túi Chanel vẫn đắt đỏ!
Cuối cùng Dương Mậu Di đã chọn một chiếc túi Chanel nắp lớn kinh điển, có giá là bốn vạn chín ngàn sáu trăm nhân dân tệ. An Lương tiện tay sử dụng thẻ hoàn tiền mua sắm sơ cấp lúc trước.
Kết quả là kích hoạt hoàn tiền gấp ba lần!
Kiếm được chín vạn chín ngàn hai trăm nhân dân tệ!
Số lần sử dụng thẻ hoàn tiền sơ cấp đã được sử dụng hết.
Tuy rằng đã không còn thẻ hoàn tiền mua sắm nữa nhưng An Lương vẫn muốn mua sắm tiêu dùng như cũ. Sau khi nhận được phần thưởng của Trăm Triệu Con Cháu Không Ngày Trở Về, lượng quỹ do An Lương kiểm soát đã vượt qua một mục tiêu nhỏ.
Không có thẻ hoàn tiền mua sắm thì sao chứ?
Chẳng lẽ không có phần thưởng hoàn tiền mua sắm thì An Lương sẽ không mua nữa sao?
Không có khả năng!
“Mua thêm hai đôi giày?” An Lương hỏi.
Dương Mậu Di suy nghĩ một chút mới đáp lại: "Xem trước đã."
Ở khu vực giày nữ, A Lan giới thiệu, hơn nữa còn ngồi xổm xuống để thử giày cho Dương Mậu Di, cuối cùng Dương Mậu Di đã chọn được hai đôi giày bệt với tổng giá là một vạn tám ngàn sáu trăm nhân dân tệ.
“Tôi sẽ cho cô địa chỉ, các cô có cung cấp dịch vụ giao hàng không?” An Lương hỏi A Lan, bởi vì một lát nữa sẽ phải mua nhiều thứ hơn, cho nên không thể xách túi đi chợ được, đúng không?
“Vâng, thưa ngài, chúng tôi có cung cấp dịch vụ giao hàng.” A Lan trả lời.
Có thương hiệu cao cấp nào mà lại không cung cấp dịch vụ giao hàng chứ?
An Lương để lại địa chỉ Phòng 4616 của khách sạn Văn Đạt Thụy Hoa, đương nhiên khách sạn Văn Đạt Thụy Hoa sẽ nhận giúp.
Sau khi ra khỏi cửa hàng Chanel, An Lương lại đưa Dương Mậu Di đến cửa hàng Louis Vuitton, cậu ta nhìn Dương Mậu Di và hỏi: "Em không thích Louis Vuitton sao?"
“Em không thích những chiếc túi kinh điển của họ cho lắm.” Dương Mậu Di trả lời. Những chiếc túi kinh điển màu nâu sẫm của Louis Vuitton rất được ưa chuộng, nhưng có một số người không thích chúng.
“Vậy thì xem mấy mẫu thời trang.” An Lương đáp.
“Em không cần nữa, anh tự mua cho mình đi.” Dương Mậu Di có chút ủy khuất nói.
An Lương phản ứng nhạy bén: "Lại mua thêm một cái khác!"
Trong mắt Dương Mậu Di tràn đầy ý cười, gật đầu.
Một nhân viên tư vấn mua hàng đứng bên cạnh biểu thị rằng bản thân đã bị tổn thương. Những khách hàng thông thường gặp phải đều là phái nữ muốn cầu được mua mua mua, còn người đàn ông thì ít ít nhiều nhiều gì cũng cảm thấy đau lòng.
Kết quả là An Lương và Dương Mậu Di lại ngược lại?