Chương 199. Phải cực kỳ đàn ông mới xứng?
Trong cửa hàng Louis Vuitton, sau khi chọn một hồi, Dương Mậu Di chọn một cái túi xách màu xanh, giá cả rẻ hơn một chút so với Chanel, ba vạn hai ngàn năm trăm tệ.
An Lương lại thêm cho cô một túi xách kinh điển, nói là thiết bị dùng để livestream, ví dụ như đập hộp, hộp cục sạc dự phòng, tai nghe gì đó, giá cả rẻ một chút, chỉ phải bỏ ra một vạn chín ngàn chín trăm tệ.
Túi xách kinh điển của Louis Vuitton càng dùng càng bền, thích hợp cùng cho việc nặng, sẽ không giống như túi da cừu nhỏ yếu đuối.
Dương Mậu Di chỉ có thể bị động tiếp thu.
“Đi xem một chút quần áo mùa hè.” An Lương hỏi.
Dương Mậu Di đáp lại: “Không cần mua cho em nữa! Sau khi về Thịnh Khánh, em có thể tự mua.”
An Lương chỉ sủng nịnh xoa xoa mái tóc dài của Dương Mậu Di.
Nhà thiết kế của Louis Vuitton rõ ràng là không uống rượu, thiết kế đều hướng về phong cách hàng ngày, An Lương lại một lần nữa cảm thấy nhà thiết kế trang phục mùa hè của Chanel là uống rượu giả.
Dù sao thì Zara, thương hiệu được gọi là “thước dây của giới thời trang” cũng không có sao chép trang phục mùa hè mới nhất của Chanel, vậy thì có thể chứng minh trang phục mùa hè của Chanel có vấn đề, đúng không?
Zara là thước dây của giới thời trang, phương án thiết kế của nhà bọn họ là cắn chặt mỗi một màn trình diễn thời trang của các thương hiệu xa xỉ, sau khi các thương hiệu này tuyên bố mở các buổi trình diễn thời trang, nhà thiết kế của Zara liền trực tiếp ngồi ở hiện trường buổi biểu diễn thời trang đó rồi sao chép.
Sản phẩm của các thương hiệu xa xỉ trong các buổi biểu diễn thời trang chưa chính thức ra thị trường, thì Zara đã ra kiểu dáng tương tự rồi tung ra thị trường.
Nhưng mà lần này Zara lại không sao chép Chanel!
Đoán chừng là các phòng ban thị trường của Zara cũng cảm thấy nhà thiết kế Chanel uống rượu giả đi?
“Thử cái váy tơ tằm in hoa này xem?” An Lương đổi chủ đề, nhìn thấy một cái váy tơ tằm in hoa phối hợp màu sắc rực rỡ của Louis Vuitton rất vừa ý.
Dương Mậu Di ngoan ngoãn gật đầu: “Ừm.”
Chỉ tiếc phòng thử quần áo của Louis Vuitton không phải phong cách của Uniqlo, An Lương không thể cùng đi vào với Dương Mậu Di.
Nếu không chính là phòng thử quần áo đẹp nhất?
Sau này có cơ hội nhất định phải đi vào phòng thử quần áo của Uniqlo!
Chỉ lát sau, Dương Mâu Di đã thay một thân váy tơ tằm in hoa của Louis Vuitton đi ra, cô đi đến bên người An Lương quay một vòng, dò hỏi: “Thế nào?”
“Em cảm thấy thế nào?” An Lương hỏi ngược lại.
“Mặc vào rất thoải mái, xúc cảm nhẹ nhàng, cũng thông khí, tổng thể mà nói, không tệ.” Dương Mậu Di nói.
“Xem ra cũng rất tốt.” An Lương khẳng định nói: “Có muốn thử cái bên cạnh này một chút không?”
An Lương chỉ vào một cái váy tương tự, màu sắc hoa rực rỡ in logo Louis Vuitton, nhưng vật liệu lại là vải bạt Mono Gram kinh điển của Louis Vuitton.
“Ừ.” Dương Mậu Di lại đi về phòng thử quần áo thay đồ, lúc đi ra cô chủ động nói: “Cái váy này không thoải mái, có cảm giác hơi cứng, độ thoáng khí kém.”
Nhân viên cửa cửa hàng ở một bên khen nói: “Quý cô thật là tinh mắt! Vật liệu của chiếc váy trước là tơ tắm, bất kể là xúc cảm với da, hay là tính thông khí, khẳng định là hơn vật liệu Monogram, giá cả hai thứ cũng là khác nhau một trời một vực.”
An Lương hiếu ký nói: “Hai chiếc váy này giá bao nhiêu?”
“In hoa tơ tằm là hai vạn tám ngàn hai trăm tệ, vật liệu Monogram là 9250 tệ.” Nhân viên cửa hàng đáp lại.
“Gói chiếc váy hoa tơ tằm lại, chúng tôi lấy nó.” An Lương đáp lại.
Sắc mặt nhân viên cửa hàng vui vẻ, khách hàng lớn nha!
Một cái túi xách vừa rồi hơn năm vạn, bây giờ một cái váy lại gần ba mươi vạn.
“Tiên sinh chúng tôi còn có một chiếc váy LV Escale kinh điển không có tay áo, vật liệu cũng là tơ tằm.” Nhân viên cửa hàng chào hàng.
“Xem một chút.” An Lương đáp lại.
“Xin vui lòng chờ chút.” Nhân viên cửa hàng đi nhanh về phía đối diện với tay lấy một chiếc váy.
Chiếc váy không tay LV Escale lấy màu lam đậm làm chủ, hơn nữa còn có hoa văn màu trắng in logo Louis Vuitton, nhìn vào là thấy vừa đơn giản lại vừa giữ được thân phận của thương hiệu.
Sau khi Dương Mậu Di mặc thử, An Lương dò hỏi, “Em cảm thấy thế nào?”
“Cũng được.” Dương Mậu Di đáp lại.
“Gói lại!” Đến giá cũng không hỏi An Lương trực tiếp dặn nhân viên cửa hàng, mặc dù giá cả lên đến hai vạn năm ngàn năm trăm tệ!
“Được rồi, được rồi, rất nhiều rồi!” Dương Mậu Di ở một bên khuyên.
An Lương nặn nặn khuôn mặt nhỏ của Dương Mậu Di: “Không phải là lúc nào con gái các em cũng thiếu một cái tủ quần áo sao?”
Nhân viên cửa hàng ở một bên suýt chút chết đứng!
Đúng là bạn trai nhà người ta mà?
Tại sao cô lại không có bạn trai ưu tú như vậy chứ?
Nếu như An Lương biết vấn đề của nhân viên cửa hàng, anh nhất định sẽ nói điểm nhan sắc của cô chỉ có 60 điểm, còn hỏi tại sao?
Đúng ra là giá trị nhan sắc sáu phần, bảy phần trang điểm, tám phần sắc đẹp, cảm thấy nhất định phải là một người đàn ông lương một năm ngàn vạn, vừa cao vừa có thân hình lại còn đẹp trai, tâm tư cẩn thận ôn nhu săn sóc, lo chuyện nhà cửa, công việc ổn định, nhiều thời gian nghỉ ngơi mới xứng với mình?
“Cái váy sợi ren màu trắng này cũng không tệ!” An Lương chỉ vào một cái váy sợi ren màu trắng.
Cái váy sợi ren màu trắng này còn trang trí hình chữ A ở viền cổ áo.
Dương Mậu Di bất đắc dĩ mặc thử lần nữa, khi cô xuất hiện trước mặt An Lương, tim An Lương đập thình thịch!
Chiếc váy sợi ren màu trắng này cực kỳ tiên khí, nhưng Dương Mậu Di mặc vào lại tràn ngập khí chất yêu mị, hai loại cảm giác xung đột, khiến nhịp tim An Lương tăng thêm mấy phần, thậm chí cậu còn cảm thấy có hình ảnh hiện ra.
Ổn rồi!
Tối nay chính là cái váy này!
Còn về giá của chiếc váy?
Đừng đùa, tài chính mà đại ca Lương Nhân nắm giữ đã vượt qua một cái mục tiêu nhỏ, lại còn cần để ý thứ này sao?