Bắt Đầu Làm Thần Hào Từ Sau Khi Thi Đại Học

Chương 78. Phần Thưởng Này Thú Vị Đấy!

Chương 78. Phần Thưởng Này Thú Vị Đấy!
An Lương dùng thái độ cứng rắn từ chối yêu cầu ăn gà rán của Vân Hinh, cậu giải thích thêm: “Chúng ta chơi cả buổi sáng, thức ăn quá béo không tốt cho sức khỏe, chúng ta đi ăn cháo thôi.”
Vân Hinh là đứa bé lanh lợi, mặc dù chỉ mới năm tuổi, nhưng bản lĩnh nhìn mặt nói chuyện cực tốt, đối với thái độ cứng rắn của An Lương, Vân Hinh thành thật ngoan ngoãn gật đầu.
Vân Hi Nguyệt lộ ra nụ cười: “Nghe cậu An sắp xếp.”
“Anh trai, em có thể ngồi xe của anh không?” Vân Hinh lại bắt đầu có ý đồ xấu.
An Lương nhìn về phía Vân Hi Nguyệt nói: “Cô Vân, trên xe cô có ghế trẻ em không?”
Vân Hi Nguyệt gật đầu: “Có.”
An Lương thả Vân Hinh xuống: “Cô trông chừng con bé, tôi đi gỡ ghế ra.”
Ghế trẻ em hiện đại được trang bị khoá ISO-FIX, cho dù tháo dỡ hay lắp đặt đều không cần dụng cụ đặc biệt, hơn nữa chỉ 1-2 phút là có thể tháo xong.
An Lương gỡ ghế trẻ em ở ghế sau của Mercedes C200L ra trước, sau đó lắp vào ghế lái phụ của Porsche 911 TurboS.
Vân Hinh không thích ngồi ghế dành cho trẻ em, nhưng đối với thái độ cứng rắn của An Lương, cô bé chỉ có thể đồng ý.
“Cô Vân, chúng ta gặp nhau ở quán Kim Chúc trên tầng cao nhất của Đại Thịnh Thành.” An Lương nói với Vân Hi Nguyệt, sau đó dùng wechat gửi địa chỉ cho cô.
Vân Hinh đã bị An Lương gắn chặt trên ghế ngồi dành cho trẻ em để bảo đảm Vân Hinh an toàn.
An Lương nổ máy, Vân Hinh lập tức la lên: “Anh trai, xông lên, chúng ta vượt qua mẹ nào!”
An Lương không nhìn Vân Hinh, cậu vẫn chậm rãi theo sau Vân Hi Nguyệt, không tăng tốc, cũng không có ý định vượt qua, hoàn toàn không giống siêu xe 2.7 giây đạt 100km/h.
“Hinh Hinh, em thích ăn cháo gì?” An Lương đổi chủ đề.
Mắt thấy An Lương không có ý định tăng tốc, Vân Hinh đành ngừng công kích, cô bé trả lời: “Em thích cháo tôm.”
“Được, lát nữa anh sẽ gọi cháo tôm cho em.” An Lương trò chuyện với cô bé về đồ ăn suốt đường đi, đến cả việc lái siêu xe đi mua đồ ăn.
Trong hầm đậu xe dưới lòng đất, An Lương bế Vân Hinh ra khỏi ghế bảo hộ dành cho trẻ em, Vân Hi Nguyệt đứng bên cạnh khách sáo nói: “Làm phiền cậu An quá!”
An Lương đáp lại: “Ngược lại thật ra tôi cảm thấy không phiền phức, tôi rất thích Vân Hinh.”
Dù sao hệ thống Nhân Sinh Người Thắng đã giao nhiệm vụ, An Lương cũng rất mong đợi phần thưởng!
Hơn 1 tiếng sau, ba người họ ăn xong, An Lương nhận được thông báo từ hệ thống Nhân Sinh Người Thắng.
‘Tinh!’
‘Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ ngẫu nhiên, đang tiến hành đánh giá.’
‘Đánh giá độ hoàn thành nhiệm vụ: Hoàn mỹ!’
‘Ban thưởng: 【 Thẻ Vận Hạn 】 ’
【 Thẻ Vận Hạn 】 : Khi sử dụng 'Thẻ Vận Hạn' vào mục tiêu, mục tiêu sẽ dính vận rủi, xin sử dụng cẩn thận.’
An Lương nhìn thông tin phần thưởng từ thông báo của hệ thống Nhân Sinh Người Thắng, phần thưởng này thú vị đấy!
Thẻ Vận Hạn?
Chẳng lẽ hiện thực hoá đặc tính của đứa nhóc nghịch ngợm?
Cái 'Thẻ Vận Hạn' này, nếu dùng để chơi khăm người khác, hẳn là một lựa chọn không tồi?
An Lương đã nghĩ ra đối tượng để chơi khăm!
Sau khi tiễn Vân Hi Nguyệt và Vân Hinh, An Lương đang chuẩn bị về nhà thì nhận được cuộc gọi từ Lưu Khải.
“Chuyện gì vậy?” An Lương hỏi trước.
“Tối nay đi uống rượu đi.” Lưu Khải vào thẳng vấn đề.
“Chuyện Hà Tư Minh và Đặng Lệ Sa à?” An Lương hỏi lại.
“Ừm.” Lưu Khải cũng không phủ nhận.
“Chỗ cũ?” An Lương hỏi lại.
Cái gọi là chỗ cũ chính là cửa hàng đồ nướng, nơi cậu đã gặp streamer Dương Mậu Di.
“Đúng, chỗ cũ, tôi có gọi Chu Khang và Lương Siêu theo, đội hình cũ, các cậu ba người chiến Lữ Bố, hôm nay tôi muốn uống say.” Giọng điệu Lưu Khải có chút đau khổ.
“Lớp trưởng lại làm chuyện xấu à?” An Lương hiếu kỳ hỏi thăm.
“Cậu không biết ư?” Lưu Khải hỏi lại.
An Lương oán trách: “Lúc nào khoe khoang cũng chặn tôi, cậu không biết ư?”
“Đợi tôi chút.” Lưu Khải trả lời xong, sau đó mở dòng thời gian wechat ra, chụp màn hình bài viết của lớp trưởng và Đặng Lệ Sa, gửi cho An Lương.
An Lương bật loa ngoài lên, sau đó kiểm tra hình chụp Lưu Khải gửi tới.
Trong ảnh là bài viết Đặng Lệ Sa đăng lúc 7 giờ 30 sáng, cô gửi một câu ‘Buổi sáng tốt lành’, hình ảnh là hai người tay trong tay, chỉ nhìn hình ảnh, An Lương không thể nhận ra rốt cuộc đây có phải Đặng Lệ Sa và lớp trưởng hay không.
Dù sao An Lương cũng không thân quen với bọn họ, sao có thể nhìn tay nhận ra người?
Vị trí của Đặng Lệ Sa công bố trên dòng thời gian wechat có chút thú vị, là ở khách sạn Cẩm Hà Loan, một cái khách sạn 5 sao bên bờ sông Thịnh Khánh.
Bài viết Hà Tư Minh đăng trên dòng thời gian wechat là: 'Thức sớm, dậy trễ.’
Hình đính kèm là cảnh tay trong tay, lần này An Lương nhận ra Hà Tư Minh, không phải nhận ra thông qua cánh tay, mà là thông qua chiếc đồng hồ Longines.
Vị trí ở khách sạn Cẩm Hà Loan.
Vậy lớp trưởng đã ngủ cùng Đặng Lệ Sa?
An Lương lại cảm thấy lớp trưởng Hà đang tự giết chính mình, vì trong đám nam sinh, chuyện phiếm về việc Đặng Lệ Sa đã từng quan hệ vẫn ít sao?
‘Vua náo nhiệt’ An Lương bất lực chửi bậy.
An Lương ngẫm nghĩ có nên để lớp trưởng Hà trải nghiệm ‘Thẻ Vận Hạn’ một chút không?

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất