Bắt Đầu Quá Mạnh Làm Sao Bây Giờ

Chương 112: Tiền bối, muốn không?

Chương 112: Tiền bối, muốn không?


Vân Trọng Lâu lại nói: “Không biết đan dược cấp chín trong tay Diệp Thiếu chủ bán thế nào?”
Diệp Trường Sinh nói: “Nếu dùng giá cả để cân nhắc thì tiền bối cảm thấy thế nào mới phù hợp? Ta định dùng đan dược cấp chín đổi lấy thứ có cùng giá trị với nó, ở đây vị tiền bối nào có thể lấy ra báu vật khiến ta động lòng thì đan dược cấp chín này sẽ thuộc về người đó.”
Nghe thế.
Mọi người ồ lên, đều vô cùng động lòng, một người có được đan dược đan văn cấp chín, bất kể là ai chiếm được, đều có sự trợ giúp rất lớn trong việc đề thăng tu vi của bọn họ.
Tống Thiên Trọng dẫn đầu mở miệng trước: “Diệp Thiếu chủ, không biết linh dịch và linh thảo này là có giá thế nào, còn cả đan dược cấp bảy cấp tám nữa.”
Diệp Trường Sinh nói: “Một lọ linh dịch tám mươi vạn, một cây linh thảo tám mươi vạn, đan dược cấp tám năm trăm vạn, đan dược cấp bảy ba trăm vạn, giá cả phù hợp, không lừa già trẻ.”
Tống Thiên Trọng nghe tiếng, biến sắc, vội vã mở miệng nói: “Diệp Thiếu chủ, có bao nhiêu linh dịch và linh thảo ta đều muốn, đan dược cấp tám, đan dược cấp bảy mỗi loại ta muốn một trăm viên.”
“Ta muốn.”
“Ta muốn.”
“Ta cũng muốn.”
...
Mọi người hận không thể gào lên, cướp lấy Diệp Trường Sinh, phải biết giá mà Diệp Trường Sinh đưa ra thật sự quá rẻ.
Chỉ riêng linh dịch và linh thảo đã rẻ hơn Thương Hội Thiên Vực hai mươi vạn linh thạch, đan dược cấp bảy cấp tám lại càng không cần phải nói.
Đối với mọi người thì đây đúng là vớ được món hời lớn, không tranh mua mới là lạ.
Diệp Trường Sinh giơ tay hơi hạ xuống: “Mọi người yên tâm, ta nhất định sẽ thỏa mãn mọi người.”
“Có điều, mọi người tới Kiếm Cung là để bàn chính sự, các ngươi cứ bàn với gia gia ta trước, chờ sau khi kết thúc thì nghỉ ngơi, ngày mai ta sẽ cử hành hội tiêu thụ, đến lúc đó đợi mọi người tới tham gia.”
Mọi người thấy Diệp Trường Sinh nhảy từ trên ghế chủ vị xuống, tâm trạng sục sôi mãi thôi, giống như chỉ mong sao nhanh đến ngày mai.
Lần này đến Diệp gia không uổng công, nhặt được của hời lớn rồi.
Giờ khắc này.
Sắc mặt ba người Cơ Vũ Sư, Vân Trọng Lâu, Cơ Khuyết cực kỳ khó coi, lúc trước Vân Trọng Lâu còn muốn bàn chuyện hợp tác cùng Diệp Thương Vân bán linh dịch.
Hiện tại Diệp Trường Sinh lại tuyên bố ngay trước mặt mọi người là linh dịch chỉ cần tám mươi vạn linh thạch, đây không phải là chặt đứt đường kiếm tiền của Thương Hội Thiên Vực bọn hắn sao?
Lúc Diệp Trường Sinh đi ngang qua Vân Trọng Lâu có cười khẽ một tiếng: “Tiền bối, ngày mai nhớ tới đó....”
Vân Trọng Lâu nheo đôi mắt, trầm giọng nói: “Diệp Thiếu chủ yên tâm, lão phu nhất định sẽ đến.”
Diệp Trường Sinh rời khỏi Thiên Kiếm Lâu nhưng không trở về Kiếm Mộ, mà bay đến Kiếm Lâu.
Sở dĩ hắn chọn bán đan dược cấp chín, ngoài việc muốn giành lấy tài nguyên đáng giá cho Kiếm Cung.
Còn bởi vì quyết định của riêng hắn, những thế lực này tại Hoang Cổ Thiên Vực cũng coi như không tệ, đều được truyền thừa hơn ngàn năm, tin chắc trong tay bọn họ nhất định không hề thiếu thứ tốt.
Nếu có thể đạt được một hai kiện chí bảo, đối với Kiếm Cung mà nói, thực lực sẽ được đề thăng trong phạm vi lớn.
Người mà không lo xa, tất có buồn gần.
Sớm muộn gì hắn cũng phải rời khỏi Kiếm Cung, hiện tại bắt đầu sắp xếp cho Kiếm Cung, chờ sau khi hắn rời đi, cũng không cần lo trước lo sau.
Trong Thiên Kiếm Lâu.
Tống Thiên Trọng đột nhiên mở miệng, trong lòng bàn tay xuất hiện một bản sách cổ: “Diệp tộc trưởng, lần này đánh lui Ma tộc, Diệp gia có công với Thiên Vực, bản sách cổ này là thứ lão phu ngẫu nhiên có được, tạm thời lấy ra bày tỏ tấm lòng, tặng cho Diệp gia.”
“Diệp tộc trưởng, đây là chút lòng thành của đạo tông ta, vẫn xin vui lòng nhận cho.”
“Diệp tộc trưởng, đây là chút lòng thành của đao môn ta, làm ơn nhất định phải nhận.”
“Diệp tộc trưởng, đây là chút tấm lòng của Bắc Minh gia ta, xin đừng từ chối.”
.....
Diệp Thương Vân nhìn mọi người lấy ra chí bảo, trên mặt thoáng qua ý cười: “Chư vị khách khí như vậy, lão phu cảm thấy rất thẹn.”
“Diệp tộc trưởng quá khiêm tốn rồi.”
“Đúng thế, những thứ này đều là tấm lòng của của chúng ta, Diệp tộc trưởng đừng nên từ chối, nếu không chúng ta sẽ rất tổn thương.”
Lúc này, Cơ Vũ Sư liếc mắt nhìn Vân Trọng Lâu, người sau bỗng đứng dậy, mở lời nói: “Diệp tộc trưởng, đây là lễ vật Thương Hội Thiên Vực chúng ta tặng cho Diệp gia.”
Một giây sau, kiếm uy khủng bố bao phủ cả Thiên Kiếm Lâu, sắc mặt mọi người đại biến, ánh mắt không thể tin nổi rơi vào vật trong lòng bàn tay Vân Trọng Lâu.
Đây là thứ gì?
Kiếm khí.
Kiếm khí bàng bạc xuất hiện, đâm thủng không gian của Thiên Kiếm Lâu, tràn ngập trong mỗi tấc không gian của lầu các.
Lúc này.
Mọi người bị kiếm khí bao phủ, kiếm uy cường đại khiến cho bọn họ lộ vẻ sợ hãi.
Ánh mắt Vân Trọng Lâu rơi vào trong lòng bàn tay: “Cái chuôi Cửu Kiếp Kiếm này tin chắc Diệp tộc trưởng, không thể nào không biết.”


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất