Bắt Đầu Quá Mạnh Làm Sao Bây Giờ

Chương 111: Quá nhiều tiền, tiêu thế nào?

Chương 111: Quá nhiều tiền, tiêu thế nào?


Quan trọng nhất là bọn họ đến Diệp gia để chúc mừng, lễ vật mang đến có giá trị còn không bằng hai gốc linh thảo, hai chén linh dịch.
Giờ khắc này.
Mọi người đều như Tống Thiên Trọng, cùng nhau bỏ đồ đã chuẩn bị tốt vào trong linh giới.
Quá keo kiệt, không có bản lĩnh gì hết.

Kiếm Mộ.
Bóng dáng Diệp Thương Vân từ trên trời rơi xuống, phát hiện ra Diệp Trường Sinh và lão tổ đang làm ruộng, ông bước lên phía trước hỏi: “Lão tổ, linh dịch và linh thảo kia là thế nào ạ, giá trị trăm vạn linh thạch mà cứ để cho người của khắp các thế lực được hời thế sao?”
Diệp Tiêu Huyền lắc đầu, cười nói: “Những chuyện này đều là ý của Trường Sinh, có vấn đề gì ngươi đi hỏi hắn đi.”
Diệp Trường Sinh chậm rãi ngẩng đầu, nhìn Diệp Thương Vân: “Gia gia, những thứ này đều là món tiền nhỏ.”
Diệp Thương Vân: “...”
Diệp Trường Sinh lại nói: “Gia gia yên tâm, trước khi bọn hắn rời khỏi Kiếm Cung, Trường Sinh nhất định sẽ khiến Diệp gia kiếm được đầy bát.”
“Ta tính đại khái thế này, một ngày có thể kiếm được mười đến hai mươi tỷ linh thạch, nếu đổi thành Tử Linh Thạch thì cũng phải đến mười vạn tỷ.”
“Một ngày kiếm một hai tỷ, rất khó chịu.”
“Tiền nhiều quá, tiêu sao đây? Thật sự là phát sầu mà.”
Nghe thế, ánh mắt Diệp Tiêu Huyền, Diệp Thương Vân rơi vào trên người Diệp Trường Sinh, người sau trầm giọng nói: “Gia gia, còn vấn đề gì không hiểu không?”
Diệp Thương Vân nói: “Thế đan dược cấp tám kia là được luyện chế?”
Diệp Trường Sinh nói: “Vâng, gia gia không biết sao?”
Diệp Thương Vân biến sắc: “Thật sự là do ngươi luyện chế à, vì sao không nói cho ta biết.”
Diệp Tiêu Huyền phụ họa: “Tiểu tử, ngươi bán đan dược cho chúng đệ tử đều là đan dược cấp tám?”
Diệp Trường Sinh bình thản nói: “Cũng không tất cả đều là cấp tám, còn có cấp bảy.”
Nói đến đây, hắn cúi đầu, tiếp tục nói: “Lão tổ, hoa cỏ này tưới đủ nước rồi, ta đến Thiên Kiếm Lâu một chuyến, lão tổ muốn đi cùng không?”
“Ta không đi.” Diệp Tiêu Huyền nói xong, tiếp tục nói: “Trường Sinh, phàm là làm chuyện gì cũng nên để lại một đường sống, đừng khiến mọi người không chịu nổi.”
Diệp Trường Sinh đương nhiên biết ý Diệp Tiêu Huyền là gì: “Lão tổ yên tâm, tất cả mọi người đều là người văn minh.”
Dứt lời, Diệp Thương Vân và Diệp Trường Sinh biến mất trên bầu trời Kiếm Mộ.
Nhìn bóng lưng càng lúc càng xa của bọn hắn, vẻ mặt Diệp Tiêu Huyền ngưng trọng, thì thào lẩm bẩm: “Trường Sinh lại muốn gây chuyện rồi, tiểu tử này... Thật khiến người ta khó đoán.”
...
Trước Thiên Kiếm Lâu.
Bóng dáng hai người từ trên trời rơi xuống, chậm rãi dời bước đến Kiếm Lâu.
Mọi người thấy Diệp Thương Vân đi rồi lại quay lại, bên cạnh ông còn dẫn theo một hài đồng, trên mặt đều là sự tò mò.
Diệp Thương Vân dẫn theo Diệp Trường Sinh đi tới ghế chủ vị, trầm giọng nói: “Trường Sinh, còn không nhanh bái kiến chư vị tiền bối.”
Diệp Trường Sinh nói: “Tiểu tử Diệp Trường Sinh, bái kiến chư vị tiền bối.”
Vân Trọng Lâu lạnh nhạt nói: “Thì ra là Diệp Thiếu chủ, thật đúng là tuấn tú lịch sự, tuổi còn trẻ mà tu vi đã sâu không lường được.”
Diệp Trường Sinh cười nhạt nói: “Tiền bối quá khen rồi.”
Nói đến đây, hắn cúi đầu, tiếp tục nói: “Không biết chư vị tiền bối, có hài lòng với linh dịch và linh thảo của Kiếm Cung không?”
Mọi người thi nhau gật đầu, trên mặt bày tỏ vẻ yêu thích, cực hiển nhiên, bọn hắn vô cùng vô cùng hài lòng với linh dịch và linh thảo.
Thấy thế.
Diệp Trường Sinh tiếp tục nói: “Chư vị tiền bối không quản đường xá xa xôi đến Kiếm Cung, quả thật là may mắn của Kiếm Cung, tục ngữ có câu tới sớm, không bằng tới đúng lúc, gần đây Kiếm Cung vừa lúc có một chút linh quả thành thục, không biết chư vị tiền bối có hứng thú không.”
Nói xong, hắn nhìn về phía Vân Trọng Lâu, lại nói: “Đúng rồi, còn có mấy viên đan dược cấp chín, tin chắc tiền bối sẽ vô cùng có hứng thú.”
Vừa nghe đến đan dược cấp chín, đôi mắt Vân Trọng Lâu phát sáng, vội mở miệng nói: “Trong tay Diệp Thiếu chủ thật sự có đan dược cấp chín ư?”
Diệp Trường Sinh cười khẽ một tiếng, vung tay lên, trong không trung xuất hiện hai viên đan dược, được thất thải kim quang bọc lấy, trên thân đan có hoa văn kỳ lạ quấn quanh, linh khí khổng lồ bỗng chốc bao phủ khắp Thiên Kiếm Lâu.
“Đan dược cấp chín, lại còn là loại có đan văn.” Vân Trọng Lâu rung động nói không nên lời: “Đây... Rốt cuộc đan dược này xuất phát từ tay ai?”
Diệp Trường Sinh nói: “Tiền bối, muốn không.”
Vân Trọng Lâu gật đầu: “Diệp Thiếu chủ có bán đan không?”
Diệp Trường Sinh lại nói: “Đương nhiên là bán rồi, ngoài đan dược, linh quả, linh dịch, linh thảo, hết thảy đều bán, chỉ cần giá cả phù hợp thì không gì mà không thể buôn bán.”
“Tuy ma tộc đã chạy xa, nhưng sớm hay muộn cũng sẽ ngóc đầu trở lại, chư vị tiền bối nên đề phòng chu đáo, mua thêm nhiều đan dược, linh quả, để cho cường giả trong tộc đề thăng tu vi, như vậy mới có thể chống lại nguy cơ.”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất