Bắt Đầu Quá Mạnh Làm Sao Bây Giờ

Chương 117: Luyện dược sư tầng chín, cặn bã mà thôi

Chương 117: Luyện dược sư tầng chín, cặn bã mà thôi


“Nếu Diệp Thiếu chủ một mực chắc chắn, đan dược ở trên người lão phu, ngươi xem như vầy được không, lão phu lấy hết tất cả đan dược trên người ra, Diệp thiếu chủ yếu mà tìm được, tất cả đan dược đều về tay Diệp Thiếu chủ.
“Nhưng nếu không tìm được, Diệp Thiếu chủ nhất định phải đưa đan dược cấp chín cho ta, bồi thường tổn thất danh dự cho lão phu.”
Diệp Trường Sinh lạnh nhạt nói: “Đan dược trên thân ngươi, ta không cần, nếu thật để ta tìm được đan dược, vẫn xin Vân đại sư hô to ba lần ta vô sỉ, ta không biết xấu hổ ở trước mặt mọi người.”
Vẻ mặt Vân Trọng Lâu âm trầm đáng sợ, lạnh lùng nói: “Được, lão phu đồng ý với ngươi.”
Sở dĩ lão đồng ý, bởi vì lão đã đoán chắc Diệp Trường Sinh không có khả năng tìm được, đan dược trên người hắn nhiều không kể xiết, muốn tìm một viên đan dược căn bản chính là mò kim đáy bể.
Vân Trọng Lâu vung tay lên, trước mặt xuất hiện mấy ngàn hộp gấm, mùi thuốc nồng đậm bao phủ khắp Diễn Võ Trường.
“Diệp Thiếu chủ, mời.”
Ánh mắt Diệp Trường Sinh lướt qua những bình ngọc trên không, hơi giơ tay lên, một bình ngọc rơi xuống, xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.
Đoàng.
Tiếng nổ mạnh truyền đến, bình ngọc trong lòng bàn tay trực tiếp bị bóp nổ.
Hắn chậm rãi mở lòng bàn tay, trong tay chỉ còn lại có một viên đan dược tản ra ánh sáng chói mắt, bình ngọc và những đan dược khác đều hóa thành bột mịn biến mất không thấy.
“Vân đại sư, nào, ngươi giải thích cho ta, viên đan dược này từ đâu mà có?”
Vân Trọng Lâu không thể tin nhìn Diệp Trường Sinh, hắn... Hắn làm sao có thể nhanh chóng ra đan dược như vậy?
“Diệp Thiếu chủ, những đan dược trong những bình ngọc này chí ít có đến mười vạn viên, ngươi dựa vào cái gì nói viên đan dược này là lão phu lén đổi, đan dược này rõ ràng là do đích thân lão luyện chế.”
Diệp Trường Sinh cười lạnh một tiếng, thật đúng là chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, nghĩ vậy thì hắn sẽ tự vả mặt hắn ư?
“Vậy sao, nếu đan dược này là Vân đại sư luyện chế, thế làm phiền Vân đại sư nói cho mọi người biết, viên đan dược này tên gọi là gì.”
Vân Trọng Lâu nhất thời nghẹn lời, trong đầu suy nghĩ loạn xạ: “Đan dược này cực kỳ bình thường, chỉ là một viên Tăng Linh Đan thôi.”
Tăng Linh Đan?
Diệp Trường Sinh thật không biết phải nói gì, Tăng Linh Đan nhà các ngươi trông như vậy à?
“Viên đan dược này tên gọi Chân Võ Đan, đan dược cấp tám, hơn nữa còn là đan dược cực phẩm có đan văn, dược hiệu gấp mấy trăm lần Tăng Linh Đan trong miệng ngươi.”
“Nếu Vân đại sư nói là Tăng Linh đan, vậy mời ngươi luyện đan ngay tại đây, để mọi người có mặt tại hiện trường được thấy cách luyện chế ra một viên Tăng Linh Đan cực phẩm như vậy.”
“Chân Võ Đan?” Vân Trọng Lâu chẳng thèm ngó tới, sau đó lại nói: “Ngươi nói phải là phải à, ai có thể chứng minh?”
Sao lại có người vô liêm sỉ đến trình độ này.
Đường đường là luyện dược sư cấp chín, sao không logout luôn đi?
Ta thật sự quạu rồi.
Thật muốn đè Vân Trọng Lâu trên mặt đất, hung hăng trừng trị lão một trận.
Diệp Trường Sinh cười lạnh nói: “Chân Võ Đan, nếu giả bao đổi, bởi vì viên đan này là do chính tay ta luyện chế.”
“Ngươi luyện chế, Diệp Thiếu chủ ngươi muốn lão phu cười chết sao?” Vân Trọng Lâu cười như điên, ánh mắt rơi vào trên người Diệp Tiêu Huyền: “Diệp lão tổ, hắn khoác lác như vậy, ngươi mặc kệ không quản à?”
Diệp Tiêu Huyền nhìn Vân Trọng Lâu giống như nhìn tên đần: “Khoác lác sao? Đan dược này chính là do Trường Sinh luyện chế, không hề nói điêu một chữ.”
Vân Trọng Lâu lại nói: “Đan này là đan dược cấp tám có đan văn, ít nhất cũng phải là luyện dược sư cấp chín mới có thể luyện ra được, ngươi đến tư cách luyện dược sư cũng không có, lại dám ở đây khoác lác, người trẻ tuổi muốn làm đến nơi đến chốn thì không thể cả ngày chỉ biết khoác lác thôi đâu.”
Diệp Trường Sinh giận quá hóa cười: “Tới đây, Vân đại sư, xem đây.”
Bá.
Ống tay áo của hắn bay lên, tổng cộng mười loại linh thảo, linh hoa, linh quả trôi nổi trong không trung, sau đó, hắn lấy chưởng vi lô, Thất Thải Hỏa Diễm xuất hiện, mười loại linh tài giống như tinh linh nhảy nhót, xuất hiện trong lòng bàn tay hắn.
“Luyện... Luyện dược sư, chưởng vi lô, thiên vi cái, linh vi dẫn, hỏa vi phong, hắn…Hắn rốt cuộc là luyện dược sư tầng mấy?”
“Phụt!”
Một ngụm máu tươi phun ra từ trong miệng Vân Trọng Lâu, bóng dáng run rẩy, bất giác lui về phía sau hai bước.
Đây...
Hắn thực sự là luyện dược sư.
Luyện dược sư tuổi còn trẻ như vậy, xưa nay chưa từng có.
Sắc mặt Cơ Vũ Sư thay đổi, cảm thấy vô cùng hối hận, đắc tội với Diệp gia, nàng ta không hề lo lắng.
Bởi vì ở trong mắt Thương Hội Thiên Vực, cho dù Diệp gia có đánh bại Hoang Cổ Thần Quốc thì vẫn là sự tồn tại cực kỳ nhỏ bé.
Nhưng đắc tội với một luyện dược sư thì lại khác, nhất là một vị luyện dược sư trẻ tuổi như vậy, lúc này chỉ có mang đến tai họa cho Thương Hội Thiên Vực.
Giờ khắc này.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất