Bắt Đầu Quá Mạnh Làm Sao Bây Giờ

Chương 123: Hoặc là bị đánh chết, hoặc là đánh chết kẻ thù

Chương 123: Hoặc là bị đánh chết, hoặc là đánh chết kẻ thù


Diệp Trường Sinh cười nhẹ nói: “Ta làm cho gia gia lo lắng, không có chuyện gì!”
Diệp Tiêu Huyền hỏi: “Trường Sinh, ngươi tới võ đài là vì Thiên Huyễn đạo trưởng?”
Diệp Trường Sinh gật gật đầu: “Diệp gia động thủ với chúng ta, xem ra chúng ta vẫn là quá nhân nhượng, mới khiến cho bọn họ dám muốn làm gì thì làm.”
Diệp Tiêu Huyền lại nói: “Lúc trước ngươi không có lựa chọn bản vẽ Chúng Thần Chi Mộ, Đạo môn ghi hận trong lòng, ngươi hiện tại cũng mang thù bọn họ?”
Diệp Trường Sinh lắc đầu, cười nói: “Ta chưa bao giờ mang thù, có thù tất báo.”
Nói đến này, hắn ngừng lại, tiếp tục nói: “Lão tổ, ta cảm thấy chuyện này ngươi tự mình ra tay khá thích hợp.”
Diệp Thương Vân mở lời phụ họa: “Quân tử báo thù, chỉ ở dưới háng, Trường Sinh nói có lý.”
Diệp Tiêu Huyền nhìn Diệp Trường Sinh, trầm mặc một lát: “Dáng vẻ vô sỉ của ngươi, rất có phong vận lúc ta còn trẻ.”
Thanh âm rơi xuống.
Bóng dáng hắn chợt lóe, xuất hiện ở bên cạnh Thiên Huyễn đạo trưởng, ngay sau đó, sắc mặt Thiên Huyễn đạo trưởng thay đổi, trong mắt tràn đầy cảnh giác.
Vút.
Vút.
Hai đạo ánh sao xông thẳng tận trời, bóng dáng Diệp Tiêu Huyền cùng Thiên Huyễn đạo trưởng biến mất trên võ đài
Mọi người sững sờ không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Diệp Thương Vân cười nói: “Không có việc gì, Kiếm Cung lão tổ và Thiên Huyễn đạo trưởng tâm sự chuyện đời, mọi người cứ tiếp tục, đừng có ngừng...”
Diệp Trường Sinh trầm giọng nói: “Gia gia, hiện tại đã bán ra bao nhiêu Đan Dược cùng Linh Dịch rồi.”
Diệp Thương Vân lắc đầu, cười nói: “Quá nhiều, ta cũng không nhớ được a, bất quá có thể khẳng định, người của các thế lực tới cơ bản đã đem toàn bộ hòm gia sản tới rồi.”
Diệp Trường Sinh nhướng mày tiếp tục nói: “Còn chưa đủ, mục tiêu chúng ta chính là làm cho bọn họ vô cùng cao hứng tới, vui vui vẻ vẻ rời đi, Đan dược cùng Linh Dịch có thể mang đi, nhưng Linh Giới nhất định phải trống không.”
Nói đến này, hắn ngừng lại, tiếp tục nói: “Gia gia, có hay không hứng thú kinh doanh một nhà thương hội, hiện tại có A Vân trấn giữ Diệp gia, nhân lực tài lực chúng ta đều không thiếu.”
Diệp Thương Vân nói: “Trường Sinh, gia gia thích tu luyện, không quá am hiểu về việc buôn bán a, nếu là kinh doanh thương hội, quan hệ của chúng ta cùng Thiên Vực Thương Hội sẽ càng thêm ác liệt.”
Diệp Trường Sinh nói: “Như thế nào, mọi người đều làm ăn, mọi người đều kiếm tiền, Thiên Vực Thương Hội nếu âm thầm ngăn cản, giết hắn là xong.”
Biểu cảm Diệp Thương Vân thay đổi, nghiêm túc nói: “Trường sinh, ta phát hiện hiện tại lệ khí của ngươi rất mạnh, chưa động đã giết, như vậy sẽ thành thói quen xấu, sẽ ảnh hưởng đối với kiếm đạo của ngươi.”
Diệp Trường Sinh trầm giọng nói: “Gia gia, người sinh ra trên đời này đều đấu với người, đấu với trời, đấu với đất, nếu không đấu sẽ phải chết.”
“Một đời kiếm tu, hoặc là bị đánh chết, hoặc là đánh chết kẻ thù, không có lựa chọn thứ ba.”
“Người trẻ tuổi các ngươi thật điên cuồng, gia gia đã già rồi.” Diệp Thương Vân gật đầu, sau đó lại nói: “Giết đi, gia gia toàn lực ủng hộ ngươi.”

Bên kia.
Trên đỉnh hư không.
Diệp Tiêu Huyền đứng trên không trung, áo bào bay ngược gió, giống như trích tiên hạ phàm, toàn thân hòa nhập một thể với trời cao.
Thiên Huyễn đạo trưởng nhìn Diệp Tiêu Huyền: “Diệp lão tổ làm gì vậy, muốn khai chiến với Đạo môn?”
Diệp Tiêu Huyền trầm giọng nói: “Thiên Huyễn đạo trưởng, vào Kiếm Cung của ta thì phải tuân thủ quy củ Kiếm Cung ta, kẻ tham lam đều không có kết cục tốt.”
Nói đến đây, hắn ta ngừng lại, tiếp tục nói: “Vì một viên Đan dược, ngươi lựa chọn xé rách mặt, vậy đừng trách chi kiếm trong tay lão phu.”
Sắc mặt Thiên Huyễn đạo trưởng biến đổi, trong lòng hoảng sợ vô cùng, kỳ thật giờ khắc này, trong lòng hắn hối hận vạn phần, mới vừa rồi cũng là nhất thời bị cũng bị lửa giận cuốn đi nên mới làm ra chuyện hoang đường như vậy.
Ở kiếm cung ám sát Diệp gia thiếu chủ, đây là quyết định ngu xuẩn cỡ nào?
“Diệp lão tổ, mọi người đều là người Thiên Vực, nể mặt, việc này Đạo môn chúng ta nguyện ý bồi thường, bản vẽ Chúng Thần Chi Mộ ta có thể giao cho ngươi.”
Diệp Tiêu Huyền lắc đầu, cười nói: “Không cần, giết ngươi rồi, tất cả mọi thứ trên người của ngươi hết thảy đều thuộc về Kiếm Cung.”
“Chắc chắn ngươi hiểu rõ, làm sai chuyện ắt hẳn phải trả giá lớn.”
Sắc mặt Thiên Huyễn đạo trưởng u ám đến cực điểm nói: “Diệp lão tổ, ngươi tính kế thật sâu, muốn giết người đoạt bảo, chẳng lẽ không sợ Đạo môn chúng ta đánh vào Kiếm Cung à?”
“Ai sợ ai, dám vào Kiếm Châu, Đạo môn chính là Hoang Cổ Thần quốc tiếp theo, Diệp Tiêu Huyền ta nói được thì làm được.”
“Nhớ rõ tên của ta, cùng với động tác ta giết ngươi.”
Diệp Tiêu Huyền chậm rãi nói, thân ảnh chợt lóe, hóa thành một sợi kiếm quang, lao thẳng về phía Thiên Huyễn đạo trưởng.
Trong lúc nhất thời.
Năng lượng kiếm khí rộng lớn và uy nghiêm bao trùm cả bầu trời và mặt trời, giống như một tòa kiếm giới không gian, bao phủ Thiên Huyễn đạo trưởng vào trong đó.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất