Bắt Đầu Quá Mạnh Làm Sao Bây Giờ

Chương 135: Người tại Kiếm Cung, họa trời giáng

Chương 135: Người tại Kiếm Cung, họa trời giáng


Đúng lúc này.
Trên bầu trời.
Một nam tử áo trắng xuất hiện, khẽ rơi xuống, đứng ở giữa An Lạc Nhi và Liệt Xích Nộ, trên bóng dáng tản ra linh khí, đánh bay hai người ra ngoài.
Ánh mắt hai người rơi vào trên thân nam tử áo trắng, sau đó vội khom người thi lễ, cùng hô: “Bái kiến Cung chủ.”
“Bái kiến sư tôn.”
Người tới không phải ai khác, mà chính là Cung chủ Thiên Cung Học Phủ Cổ Vô Cực, cũng chính là sự phụ của An Lạc Nhi.
Cổ Vô Cực không giận tự uy: “Lạc Nhi, lập tức về Vân Cung tu luyện, không có lệnh, sau này ngươi không được rời khỏi Vân Cung.”
Nói đến đây, hắn nhìn về phía Liệt Xích Nộ, tiếp tục nói: “Ngươi cũng đến Hỏa Vân Cung đi, Hỏa Vân sư thúc quản giáo như quá lơ là rồi.”
“Võ Đấu Trường là nơi Học Phủ để cho các ngươi mài giũa rèn luyện, không phải là nơi để cho các ngươi giải quyết ân oán riêng, thân là đệ tử của Học Phủ, các ngươi vung tay vung chân ở đây còn ra thể thống gì?”
An Lạc Nhi hạ thấp người hành lễ nói: “Đồ nhi đã ghi nhớ lời dạy bảo của sư tôn, đệ tử xin phép về Vân Cung tu luyện.”
Liệt Xích Nộ ôm quyền vái chào: “Đệ tử ghi nhớ lời dạy của Cung chủ, lập tức về Hỏa Vân Sơn ạ.”
Dứt lời, hai người xoay người rời đi, Liệt Xích Nộ dẫn theo Cơ Nhã ra khỏi Võ Đấu Trường.
Ánh mắt Cổ Vô Cực rơi vào trên người Cơ Nhã, thì thào tự nói: “Còn tuổi nhỏ mà tâm tính đã như vậy, tương lai chắc chắn sẽ gây đại họa, nàng sẽ trở thành một trong những kiếp nạn của Lạc Nhi.”
Một giây sau.
Bóng dáng hắn trở nên hư ảo, biến mất tại chỗ, giống như chưa từng xuất hiện.
Chúng đệ tử thấy Cổ Vô Cực rời đi thì thở phào một hơi, uy áp vừa rồi bao phủ trên không trung, khiến cho bọn họ không thở nổi, tim có thể ngừng đập bất cứ lúc nào.
Đáng sợ.
Thật đáng sợ.
...
Trên Hỏa Vân Sơn.
Liệt Xích Nộ dẫn theo Cơ Nhã xuất hiện trên Đoạn Nhai, rất nhanh ba lão giả áo đen xuất hiện, khom người hành lễ, cùng hô: “Bái kiến Thiếu chủ.”
“Ba người các ngươi nhanh đến Kiếm Cung, chém chết Thiếu chủ Diệp gia, ta muốn nhìn thấy đầu của hắn.”
“Tuân mệnh!” Ba người khom lưng hành lễ, sau đó hóa thành một luồng khí đen, biến mất trên Hỏa Vân Sơn.
Cơ Nhã nhìn Liệt Xích Nộ: “Cảm ơn Liệt ca ca!”
Liệt Xích Nộ nói: “Ai khiến muội không vui, ta sẽ giết người đó, Diệp Trường Sinh chỉ là mở đầu, sớm muộn gì ta cũng khiến An Lạc Nhi phải trả giá thật nhiều vì chuyện hôm nay.”
Về việc Thiên Cung Học Phủ xảy ra chuyện gì, Diệp Trường Sinh hoàn toàn không biết.
Hắn chắc cũng không nghĩ đến, người tại Kiếm Cung, nhưng họa trời giáng.
Kiếm Cung.
Kiếm Mộ.
Trên tảng đá lớn tại vách núi đen, Diệp Trường Sinh ngồi thẳng lưng, quanh thân tản ra khí tức khủng bố, kiếm quang vô tận bao phủ trên bầu trời.
Cách đó không xa, bóng dáng Diệp Tiêu Huyền xuất hiện, chăm chú nhìn kiếm trận trước mắt, thì thào lẩm bẩm: “Lúc này mới qua hai tháng, Trường Sinh đã bày được kiếm trận mạnh đến trình độ này rồi.
“Khí tức tỏa ra từ kiếm trận thế nhưng lại khiến ta cảm thấy nguy hiểm.”
Lúc này, bóng dáng Diệp Thương Vân đột nhiên rơi xuống, cung kính nói: “Lão tổ, Trường Sinh đây là sao vậy, kiếm khí và trường kiếm cả Kiếm Cung đều tụ tập tại Kiếm Mộ, mấy ngày này là ngày quan trọng mà đám người Yêu Nhi đột phá, Trường Sinh lại khiến kiếm khí hội tụ hết về nơi này, các đệ tử khác hoàn toàn không thể tu luyện.”
Diệp Tiêu Huyền ghé mắt nhìn Diệp Thương Vân: “Chuyện này, ngươi nói với ta, ta cũng không có cách nào.”
“Kiếm khí và linh khí hội tụ ở đây, tất cả đều biến mất trong kiếm trận, cho dù là ta tùy tiện đụng vào kiếm trận trước mắt, cũng có thể hồn phi phách tán.”
Diệp Thương Vân nói: “Tiểu tử này... Luôn mang đến bất ngờ cho chúng ta.”
Diệp Tiêu Huyền lắc đầu: “Ngươi chắc là kinh hỉ, mà không phải kinh hãi sao?”
Nói đến đây, ông cúi đầu, tiếp tục nói: “Hai tháng qua, ta một mực quan sát Trường Sinh, trong kiếm trận này có vài luồng khí tức khủng bố, trước mắt chắc đang là thời điểm quan trọng nhất của Trường Sinh, cho nên bất cứ kẻ nào, bất cứ chuyện gì, đều không thể quấy nhiễu đến hắn tu luyện.”
Diệp Thương Vân gật đầu: “Lão tổ yên tâm, sẽ không ai quấy rầy đến Trường Sinh.”
Dứt lời, hai người yên lặng không tiếng động rời đi, trong quá trình, thỉnh thoảng lại ngẩng đầu nhìn lên bầu trời
Vạn Kiếm lượn vòng, mạnh như sấ chớp, thật sự rất dọa người.
Kiếm khí bao phủ, vạn thú ngủ đông, huyền điểu cũng như vỡ trận, không ngừng chạy trốn.
Trong Tru Tiên Kiếm Trận.
Diệp Trường Sinh khoanh chân ngồi đó, xung quanh có bóng dáng to lớn của Huyền Vũ, Kim Long bao phủ, khí tức toàn thân điên cuồng tăng lên.
Luồng khí tức này quá mạnh mẽ, dồi dào mênh mông, đến chính hắn cũng có hơi không áp chế nổi.
Một giây sau.
Diệp Trường Sinh ngửa mặt lên trời điên cuồng hét lên một tiếng, sắc mặt hung dữ khủng bố, y phục trên người tan nát, trên làn da phủ kín phù văn màu đen, liên tục lóe lên, trông mà ghê người.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất