Bắt Đầu Quá Mạnh Làm Sao Bây Giờ

Chương 141: đi tới Kiếm Mộ sau núi

Chương 141: đi tới Kiếm Mộ sau núi


Diệp Trường Sinh đi xa được trăm mét, đột nhiên xoay người nhìn về phía Diệp Tiêu Huyền: “Lão tổ, mẫu thân, các người cùng ta đi Linh Điền thì tốt hơn.”
Thật ra là Tiên Điền, nhưng Diệp Trường Sinh không nói cho hai người, cho nên Diệp Tiêu Huyền vẫn luôn tưởng đó là Linh Điền.
Hai người tiến lên, cùng Diệp Trường Sinh rời đi, đi tới Kiếm Mộ sau núi.
Sau một nén nhang
Ba người xuất hiện ở bên ngoài Tiên Điền, Diệp Trường Sinh nhìn Linh Hoa, Linh Quả trước mắt: “Lão tổ, mấy tháng nay người đã rất vất vả chăm sóc chúng rồi.”
Diệp Tiêu Huyền cười nói: “Không, ta thích chăm sóc chúng.”
Có thể ở bên trong Tiên Điền tu luyện, Diệp Tiêu Huyền cảm giác thực lực của hắn lúc nào cũng tăng lên, tuy rằng không biến thái như Diệp Trường Sinh, nhưng tốc độ thăng cấp lại nhanh đến kinh ngạc.
Diệp Trường Sinh thấy Tiên Điền được Diệp Tiêu Huyền chăm sóc không có vấn đề gì: “Lão tổ còn nhớ không, trước khi Trường Sinh bế quan, đã từng nói qua khi xuất quan muốn tặng cho lão tổ một kinh hỉ.”
Diệp Tiêu Huyền sắc mặt thay đổi: “Trường Sinh, ngươi không phải đã cho lão tổ kinh hỉ rất lớn rồi sao? Còn có gì có thể khiếp sợ hơn việc ngươi Phong Đế?”
Diệp Trường Sinh hơi giơ tay lên, trong lòng bàn tay xuất hiện một tấm bia đá, chính là Đạo Môn Giới Bia lúc trước hắn giết chết Thiên Huyễn Đạo Nhân có được.
Nhưng lúc này đã không thể gọi nó là Đạo Môn Giới Bia nữa rồi, Diệp Trường Sinh đã đặt cho nó một cái tên mới, Kiếm Đạo Bia.
“Lão tổ, tấm bia đá này đã được ta tu sửa lại, bây giờ Trường Sinh đem nó tặng cho người, lấy tên cho nó là Kiếm Đạo Bia.”
Diệp Tiêu Huyền híp đôi mắt lại, nhìn chăm chú vào tấm bia đá trong tay Diệp Trường Sinh, sắc mặt đột nhiên thay đổi, kiếm uy từ trên bia đá phát ra quá khủng bố, ngay cả hắn ta cũng cảm thấy sợ hãi, nếu như bị bia đá bắn trúng phỏng chừng hình thần sẽ đều bị huỷ diệt.
Diệp Trường Sinh lại nói: “Lão tổ, Kiếm Đạo Bia có thể nuốt kiếm khí hội tụ trong đó, khi kiếm khí không ngừng gia tăng thì uy lực của nó cũng sẽ không ngừng tăng lên, cho dù là phòng ngự hay là công kích, uy lực của Kiếm Đạo Bia đều mạnh hơn Đạo Môn Giới Bia lúc trước.”
Diệp Tiêu Huyền chấn động vô cùng, thanh âm khẽ run nói: “Trường sinh, ngươi như thế nào làm được.”
Diệp Trường Sinh nói: “Lão tổ, ta chỉ là đem đạo văn trong Đạo Môn Giới Bia đổi thành kiếm văn mà thôi, và xuyên vào trong đó một sợi vô thượng kiếm khí, đơn giản như vậy.”
Không nghĩ tới, Diệp Trường Sinh chẳng những sửa lại đạo văn, còn đem một sợi hỗn độn thần kiếm kiếm khí ẩn giấu trong đó, phải biết rằng phẩm cấp của hỗn độn thần kiếm, đó chính là đỉnh cao nhất trong kiếm khí.
Đương nhiên, hỗn độn thần kiếm trước mắt chưa hoàn toàn thức tỉnh, phẩm cấp chỉ có Cổ Thần Khí, nhưng Diệp Trường Sinh biết nuốt kiếm khí càng nhiều thì hỗn độn thần kiếm sớm hay muộn cũng có thể lên đến đỉnh cao.
Diệp Tiêu Huyền suy nghĩ một chút mở lời nói: “Trường Sinh, Kiếm Đạo Bia là bảo vật như thế, ngươi nên giữ lại bên người, thêm một con át chủ bài sẽ thêm một phần bảo vệ ngươi.”
Diệp Trường Sinh lắc đầu, cười nói: “Lão tổ, đây là tâm ý của Trường Sinh, người đừng từ chối. Hơn nữa át chủ bài của Trường Sinh quá nhiều rồi, có Kiếm Đạo Bia hay không cũng không ảnh hưởng.”
Lời này nghe sao khiến người ta cả giận như vậy nhỉ?
Át chủ bài quá nhiều?
Thật biết khoe khoang.
Diệp Tiêu Huyền không biết Diệp Trường Sinh có bao nhiêu át chủ bài, nhưng hắn ta biết từ khi Diệp Trường Sinh giáng thế đến bây giờ, hắn ta chưa từng nhìn thấu được Diệp Trường Sinh.
Diệp Trường Sinh lại nói: “Lão tổ chớ có chần chờ, Diệp gia còn cần ngươi bảo vệ, Trường Sinh sớm hay muộn cũng phải đi ra ngoài phiêu bạt.”
Diệp Tiêu Huyền phất nhẹ tay áo, thu Kiếm Đạo Bia vào trong Linh Giới , cười nói: “Tiểu tử ngươi thì ra đã sớm chờ ta , lão tử muốn nghỉ ngơi vài năm, như thế nào mà khó như vậy?”
Diệp Trường Sinh cười nói: “Lão tổ trần đầy khí lực, không cần nghỉ ngơi.”
Nói đến đây, hắn đi đến bên cạnh An Mộng Quân tiếp tục nói: “Mẫu thân, nhiều năm như vậy hài nhi vẫn luôn say mê tu luyện, rất ít có thời gian bồi mẫu thân, thanh kiếm này tặng cho mẫu thân phòng thân.”
“Trường Sinh, đây là kiếm gì?” biểu cảm Diệp Tiêu Huyền ngưng trọng sau đó nói: “Trường sinh, thanh kiếm này hẳn là có cấp bậc vượt qua thần khí.”
Diệp Trường Sinh trầm giọng nói: “Lão tổ, kiếm này tên là Phượng Lưu Kiếm, là một diệt thế đạo binh.”
An Mộng Quân nghe vậy vội vàng cự tuyệt nói: “Trường Sinh, kiếm lợi hại như vậy, mẫu thân không thể nhận, ngươi giữ lại cho mình sử dụng.”
Diệp Trường Sinh lắc đầu, cười nói: “Mẫu thân, hài nhi có kiếm, thanh kiếm này vốn chính là để nữ nhi dùng, mẫu thân sử dụng là thích hợp.”
An Mộng Quân cảm thấy vui mừng khôn xiết, thanh âm nức nở nói: “Trường Sinh, vậy mẫu thân nhận lấy.”
Cùng lúc đó.
Trong Kiếm Cung.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất