Bắt Đầu Quá Mạnh Làm Sao Bây Giờ

Chương 142: rời khỏi kiếm cung

Chương 142: rời khỏi kiếm cung


Thân ảnh Diệp Thương Vân xuất hiện, đứng ở vị trí trụ trì, ánh mắt của ba người Thiên Vân rơi vào trên người hắn.
“Hai vị lâu chủ, lão phu đã hỏi qua ý của lão tổ cùng Trường Sinh, Trường Sinh tuổi còn nhỏ, không có dự định chọn đạo lữ, mời hai vị trở cho.”
Vừa dứt lời, hắn ta tùy ý vung tay lên, Huyền Thạch cùng Linh Giới bay về hướng Chân Đức Tú: “Còn nhờ hai vị lâu chủ trở về nói cho Cơ gia lão tổ, việc liên hôn huỷ bỏ, về sau chớ có nhắc lại.”
Chân Đức Tú nhận Huyền Thạch cùng Linh Giới, phát hiện Diệp gia đến pháp chỉ của Cơ gia lão tổ còn không buồn xem: “Diệp tộc trưởng, việc này thật sự không còn chỗ thương lượng khác sao? Diệp tộc trưởng không định xem qua pháp chỉ của lão tổ chúng ta sao?”
Diệp Thương Vân khẽ cười nói: “Không cần, nếu hai vị lâu chủ có ý kiến, lão phu mời lão tổ tới cùng hai vị lâu chủ nói chuyện.”
Chân Đức Tú nhớ tới đế uy khủng bố khi trước, bỗng chốc đứng thẳng dậy, vội vàng nói: “Không... Không cần, không cần, chúng ta lập tức rời đi!”
Kiếm Cung.
Chân Đức Tú, Chân Đức Tài mang theo tâm tình sợ hãi rời đi, Thiên Vân Đoan ngồi trên ghế, trong lòng thấp thỏm không yên.
Nếu Diệp lão tổ muốn cùng hắn ta nói chuyện thì phải làm sao bây giờ, cường giả như vậy có thể hay không tính tình không tốt, một lời không hợp liền xuất kiếm?
Lúc này, Diệp Thương Vân trầm giọng nói: “Thiên Vân phó viện trưởng, mời theo lão phu đi đến Kiếm Mộ, lão tổ cùng Trường Sinh muốn gặp Thiên Vân phó viện trưởng.”
Thiên Vân bỗng chốc đứng thẳng dậy, vội vàng nói: “Vậy làm phiền Diệp tộc trưởng dẫn đường.”
Hai người rời khỏi kiếm cung, cưỡi gió mà đi, lao về phía Kiếm Mộ.
Thiên Vân bay trên không trung, càng gần Kiếm Mộ biểu cảm càng lo sợ, làm sao lại có nơi có linh khí mạnh mẽ như vậy.
Nơi này thật là Kiếm Cung?
Thần giới linh khí trong truyền thuyết sợ là cũng không quá như thế.
Mùi hoa này...
Không khí này…
Hít một hơi đều là một loại hưởng thụ.
Rất thích nơi này, Thiên Vân thật sự muốn hỏi Diệp Thương Vân một câu, Diệp gia có chiêu mộ cung phụng trưởng lão hay không, chỉ cần có thể để hắn ở lại nơi này, hắn ta có thể từ bỏ vị trí phó viện trưởng Thiên Cung Học Phủ.
Nhưng sau khi nghĩ lại, Diệp gia lão tổ cường hãn như vậy, căn bản là không cần cung phụng trưởng lão: “Muốn ở lại Diệp gia, ta không xứng.”
Trong chốc lát.
Hai người từ trên không đáp xuống dưới, xuất hiện ở một nơi cách không xa Tiên Điền, Thiên Vân nhìn chăm chú linh quả trong Tiên Điền phía trước, Linh Thụ, Linh Hoa, cả người nháy mắt hóa đá.
Diệp Thương Vân đi trước cách xa trăm mét, phát hiện không thấy tung tích Thiên Vân đâu, quay đầu nhìn lại phía sau: “Thiên Vân phó viện trưởng, đi thôi, tới đây!”
Thiên Vân mơ màng, vội vàng đuổi theo, đi về phía trước, trong đầu suy nghĩ, tài nguyên Diệp gia hùng hồn như thế, nội tình khủng bố như vậy, điều kiện mà Học Phủ đưa ra dường như đối Diệp thiếu chủ không có một chút mị lực nào.
Nhưng còn có thể làm gì?
Sốt ruột thì sốt ruột, nhưng trong lòng Thiên Vân khẳng định một việc, đó là bằng mọi giá phải cố gắng tạo dựng mối quan hệ tốt đẹp với nhà họ Diệp, mặc kệ là vì Học Viện, hay là vì chính mình.
Diệp Thương Vân dẫn theo Thiên Vân tiến vào, khom người cúi chào: “Lão tổ, Thiên Vân phó viện trưởng tới.”
Thiên Vân thấy Diệp Tiêu Huyền nhìn lại, vội vàng nói: “Thiên Cung Học Viện Thiên Vân, gặp qua Diệp lão tổ.”
Theo lý mà nói người như Thiên Vân, địa vị vẫn là ở trên Diệp Tiêu Huyền, hắn ta chính là phó viện trưởng của Thiên Cung Học Phủ, bao nhiêu người nhìn thấy hắn ta đều phải lễ độ cung kính.
Nhưng ở trước mặt Diệp Tiêu Huyền, tất cả sự kiêu ngạo của hắn ta đều phải thu liễm lại, cường giả vi tôn, không liên quan cái khác.
Đây là quy củ bất biến.
Diệp Tiêu Huyền nói: “Thiên Vân phó viện trưởng không cần đa lễ, nói xem vì sao lại đặc cách tuyển nhận Trường Sinh vào Thiên Cung Học Phủ.”
Thiên Vân trầm giọng nói: “Diệp thiếu chủ là một kỳ tài, tuổi còn trẻ đã đạt đến Cửu Phẩm Luyện Dược Sư, có thể nói là Đan Thần trọng sinh, một thiên kiêu như vậy cần có hệ thống bồi dưỡng của Học Viện.”
Diệp Tiêu Huyền sắc mặt trầm xuống nói: “Đừng nói lời khách sáo nữa, lão phu muốn nghe lời nói thật.”
Sắc mặt Thiên Vân thay đổi: “Diệp lão tổ đã biết, mười năm nữa, ngoại vực kết giới mở ra, đến lúc đó cường giả của Yêu tộc, Cổ Ma tộc, Cốt tộc, Huyết Tộc, Tu La Tộc đều sẽ xuống Hoang Cổ Thiên Vực, Thiên cung học viện có chức trách chống lại ngoại địch, vì vậy cần một thiên kiêu như Diệp thiếu chủ đây.”
Diệp Tiêu Huyền không giận mà uy: “ý của Thiên vân phó viện trưởng chính là để cho Trường Sinh bán mạng cho Thiên Cung Học Viện, chống lại ngoại địch xâm lấn?”
Thiên Vân sợ hãi: “Diệp lão tổ hiểu lầm, lão phu tuyệt không có ý này, mọi người đều là một phần tử của Hoang Cổ Thiên Vực, mỗi người đều có trách nhiệm bảo vệ Thiên Vực.”


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất