Bắt Đầu Quá Mạnh Làm Sao Bây Giờ

Chương 152: Có thể, quá có thể

Chương 152: Có thể, quá có thể


Vẻ mặt Cổ Vô Cực trầm xuống: “Ba điều kiện là cái gì.”
Thiên Vân lại nói: “Bẩm Cung chủ, Diệp thiếu chủ không lấy thân phận đệ tử tiến vào học phủ, mà là cung phụng trưởng lão, thứ hai là Diệp thiếu chủ có thể tùy ý tiến vào bí cảnh Thiên Cung, thứ ba là cho Diệp gia ba vị trí đặc cách chiêu mộ.”
Nghe tiếng.
Sắc mặt Cổ Vô Cực cực kỳ khó coi, “Thiên Vân phó viện trưởng, ai cho ngươi quyền lợi lớn như vậy, Thiên Cung học phủ từ trước tới nay, ngươi có từng gặp qua người trẻ tuổi như vậy làm cung phụng trưởng lão chưa, còn được tùy ý tiến vào bí cảnh Thiên Cung, ngay cả Tinh Thần cũng không có khả năng tùy tiện đi vào, hắn có tư cách gì mà được hưởng thụ hai đãi ngộ này?”
“Vớ vẩn, hết sức vớ vẩn!”
Thiên Vân nhìn Cổ Vô Cực, giống như là đang nói chính ngươi nói không tiếc hết thảy đại giới mà hiện tại lại trách tội xuống dưới.
Ta quá khó khăn rồi.
Diệp Trường Sinh thấy Thiên Vân chuẩn bị mở miệng, dời bước tiến lên, vân đạm phong khinh nhìn Cổ Vô Cực, “Cung chủ cảm thấy ba cái điều kiện này là vớ vẩn, cảm thấy ta không xứng có được đặc quyền như vậy?”
Cổ Vô Cực nhìn Diệp Trường Sinh, “Ngươi cảm thấy mình xứng?”
Diệp Trường Sinh thản nhiên cười, hơi giơ tay, trong lòng bàn tay xuất hiện bảy màu hỏa linh, tùy theo từng sợi linh thảo, linh quả, linh hoa bay xuống đến ngọn lửa.
Chẳng mấy chốc, trong cung điện thoang thoảng một mùi hương kỳ lạ, trong bảy màu hỏa linh đã hình thành viên đan dược, bên trên còn quanh quẩn một cỗ linh lực cường đại.
Sắc mặt Cổ Vô Cực hơi thay đổi, trong lòng hoảng sợ vô cùng, luyện dược thủ pháp thật huyền diệu, không hổ là cửu phẩm luyện dược sư.
Sau giây phút chấn động ngắn ngủi, vẻ giận dữ trên mặt hắn đã biến mất, mở lời nói: “Diệp thiếu chủ quả nhiên là cửu phẩm luyện dược sư, làm Thiên Cung học phủ cung phụng trưởng lão không có vấn đề gì, tùy ý tiến vào Thiên Cung học phủ cũng không có vấn đề, nhưng là ba người bọn họ không thể đặc cách tiến vào học phủ, để bọn họ xông vào đại trận Thiên Cung, nếu qua được thì trước tiên đến võ điện tu hành.”
“Đây là chế độ của Thiên Cung học phủ, không có quy tắc không có tiêu chuẩn, xin Diệp thiếu chủ hiểu cho.”
Sắc mặt Diệp Trường Sinh trầm xuống: “Cung chủ nói rất đúng, nhưng Thiên Vân phó viện trưởng đã đáp ứng yêu cầu của ta, cung chủ làm như vậy có phải là lật lọng hay không.”
Nói đến đây, hắn dừng lại, lực ép đáng sợ bắn ra khỏi người, ánh mắt rơi vào trên người Cổ Vô Cực: “Cung chủ cảm thấy hiện tại có thể đặc cách cho bọn họ trúng tuyển?”
Cổ Vô Cực nhận ra được sự áp bức từ trên người Diệp Trường Sinh phụt ra, vẻ mặt thay đổi lớn, thân hình từ trên ghế nhảy vọt ra, âm thanh khẽ run nói: “Có thể, quá có thể.”
“Ba người bọn họ được đặc cách trúng tuyển, hơn nữa hai gã đệ tử của Diệp gia ở võ điện về sau chính là đệ tử của Thiên Vân phó viện trưởng.”
Diệp Trường Sinh khóe miệng nhếch lên nụ cười, trong lòng thầm mắng: “Nếu là không bày ra thực lực, còn không trị được ngươi.”
Thiên Cung.
Cổ Vô Cực trầm giọng nói: “Thiên Vân phó viện trưởng, Tử Tiêu Cung vẫn luôn không có chủ nhân, sau này Diệp thiếu chủ chính là chủ nhân của Tử Tiêu Cung, đưa Kiếm Hư Tử cho ba người bọn họ, tin rằng sẽ rất thích Kiếm Hư Tử.”
“Ngoài ra, trong học viện Thiên Cung có nhiều tài nguyên, Diệp thiếu chủ tùy ý sử dụng, bao gồm thư phòng Thiên Cung.”
Nói đến đây, hắn dừng lại, lòng bàn tay hướng về phía trước, một tấm lệnh bài xuất hiện, “Diệp cung phụng, cái này là Thiên Cung lệnh cho ngươi, cầm tấm lệnh bài này, mặc kệ là nơi nào trong Thiên Cung học phủ thì cũng không có người dám ngăn cản ngươi.”
Thiên Vân mở lời nói: “Cung chủ, như vậy không tốt lắm!”
Cổ Vô Cực nói: “Có cái gì không tốt, bổn cung chủ cảm thấy rất tốt, Diệp cung phụng là cung phụng của Thiên Cung học phủ ta, có được một tấm Thiên Cung lệnh thì có cái gì không ổn?”
Thiên Vân nói: “Không có, lão phu đi xuống an bài.”
Cổ Vô Cực nói: “Đi an bài đi, mặt khác đi ra ngoài nói cho Hỏa Vân sư thúc và Hồng Vân phó viện trưởng, nếu không có việc gì cần thì đừng trêu chọc Diệp cung phụng.”
Thiên Vân khom người vái chào, ghé mắt nhìn về phía Diệp Trường Sinh, “Diệp cung phụng, trước tiên mời theo ta đi Tử Tiêu Cung.”
Cổ Vô Cực nhìn về phía Diệp Trường Sinh: “Trước tiên Diệp cung phụng đi xuống làm quen với hoàn cảnh học phủ, có cơ hội thì đến Thiên Cung ngồi một lát, ta đợi ngươi bất cứ lúc nào.”
Diệp Trường Sinh nói: “Có thời gian sẽ qua nhìn xem.”
Nhìn mấy người rời khỏi Thiên Cung, vẻ mặt của Cổ Vô Cực trở nên kinh ngạc “Võ đang song tuyệt, thiếu niên này thật là đáng sợ, trên người hắn phóng ra sự áp bức quả thực làm ta cảm thấy sợ hãi.”
“Tiểu tử này che giấu thật đủ sâu, một thân tu vi ít nhất phong đế, nhưng tuổi hắn…”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất