Bắt Đầu Quá Mạnh Làm Sao Bây Giờ

Chương 153: Bái kiến lão cung chủ

Chương 153: Bái kiến lão cung chủ


“Yêu nghiệt thế gian, ta không hiểu, vốn tưởng rằng Tinh Thần đã là yêu nghiệt nhất tồn tại mấy ngàn năm qua, không nghĩ tới có người so với hắn còn cường đại hơn.”
Đúng lúc này.
Một bóng dáng xuất hiện ở trong Thiên cung, Cổ Vô cực nhìn đến người tới, vội vàng khom người bái kiến rồi nói: “Vô Cực bái kiến lão cung chủ.”
Ninh Tiêu Dao trầm giọng nói: “Vô Cực, mới vừa rồi hài tử kia quả thực không tồi, sẽ trở thành hy vọng của Thiên Cung học phủ, ngươi nên thân cận với hắn nhiều hơn, không thể khiến hắn sinh ra oán hận với học viện.”
“Mặt khác, từ hôm nay trở đi, ta sẽ ở bên cạnh để hỗ trợ hắn, tương lai Thiên Cung học phủ có thể đi bao xa hoàn toàn phụ thuộc vào hắn.”
Cổ Vô Cực nói: “Lão cung chủ yên tâm, Vô Cực biết rõ phải làm như thế nào.”
Ninh Tiêu Dao lại nói: “Nha đầu kia của Cơ gia có chút cổ quái, tin rằng ngươi cũng đã nhận ra, hết thảy thuận theo tự nhiên, nhân quả tuần hoàn, số trời sớm đã ấn định.”
Vẻ mặt Cổ Vô Cực hơi thay đổi, vốn tưởng rằng lão cung chủ vẫn luôn bế quan không ra, không hiểu biết tình hình trong học phủ, không ngờ tới hết thảy đều không qua được đôi mắt ông ta.
“Lão cung chủ đã phát hiện rồi, đây là lý do ta không đáp ứng Hỏa Vân sư thúc để bọn họ tiến vào thư phòng Thiên cung.”
Ninh Tiêu Dao nói: “Ngươi làm không tồi, Hỏa Vân và Hồng Vân xử trí quá theo cảm tính, mấy năm nay đã quên bọn họ vẫn là học viên của học phủ, thời điểm thích hợp có chèn ép một chút thì đối với bọn họ cũng không có hại.”
Nói đến đây, hư ảo của ông ta chậm rãi tan biến: “Lão hủ lại đi nhìn xem hài tử kia, lần này Thiên Vân chính là lập công lớn.”
Trong Thiên cung, chỉ còn lại một mình Cổ Vô Cực tự mình lẩm bẩm: “Không nghĩ tới Diệp thiếu chủ tiến vào học phủ thế nhưng lại kinh động lão cung chủ, học phủ phải biến động rồi.”

Bên ngoài Thiên Cung.
Bóng dáng của Thiên Vân đang đi phía trước thì dừng lại: “Diệp cung phụng, hiện tại ta dẫn ngươi đi Thiên Tú Phong, Tử Tiêu Cung chính là nằm trên đỉnh núi này.”
Thiên Tú Phong, Tử Tiêu Cung?
Diệp Trường Sinh nhếch miệng cười khẽ, nơi này nghe cũng không tệ lắm: “Phó viện trưởng, vẫn là trước tiên đưa bọn họ đến nơi có ba cái Kiếm Hư Tử đi.”
Thiên Vân nói: “Vậy ngươi muốn đi chỗ nào.”
Diệp Trường Sinh nói: “Ta muốn đến thăm a di của ta, chính là An Thanh Thi, không biết Thiên Vân phó viện trưởng có biết ở nơi nào không?”
Thiên Vân gật đầu, “An Thanh Thi là học viện đạo sư, ở tại Ngọc Vân Phong, muốn hay không ta đưa ngươi qua đó trước.”
“Cũng được, vậy làm phiền.” Diệp Trường Sinh trầm giọng nói.
Thiên Vân vừa mới chuẩn bị mang Diệp Trường Sinh rời đi, một lão nhân đi ra, âm thanh khàn khàn nói: “Thiên Vân phó viện trưởng muốn đi Ngọc Vân Phong, vừa lúc lão hủ cũng phải đi, không bằng để ta đưa hắn một đoạn đường như thế nào?”
“Được…Được…Đương nhiên không thành vấn đề.” Thiên Vân nhìn người đi tới, thanh âm khẽ run nói.
Người tới không phải ai khác, chính là Ninh Tiêu Dao.
Diệp Trường Sinh nhìn mắt Ninh Tiêu Dao, mày kiếm hơi nhíu lại: “Vậy làm phiền các hạ rồi.”
Ninh Tiêu Dao nói: “Đi thôi, lão hủ mang ngươi đi dạo.”
“Dạo?” Vẻ mặt Diệp Trường Sinh hơi thay đổi, thầm than trong lòng, lão nhân này thật thú vị, vậy mà còn biết từ ngữ tân triều như vậy.
Nhìn hai người rời đi, Thiên Vân mang theo ba người Diệp Yêu Nhi, chuẩn bị đi đến Cổ Kiếm Phong nơi có Kiếm Hư Tử.
Cách đó chưa đầy một cây số, hai bóng người đột nhiên xuất hiện và ngăn cản Thiên Vân.
Thiên Vân khẽ nhíu mày, trầm giọng nói: “Hỏa Vân sư thúc, Hồng Vân phó viện trưởng, các ngươi có chuyện gì?”
Hỏa Vân nói: “Thiên Vân, mới vừa rồi thiếu niên cùng ngươi tiến vào Thiên Cung kia là ai?”
Thiên Vân không chút do dự nói: “Diệp Trường Sinh, Kiếm Cung Diệp gia thiếu chủ, hiện tại đã là cung phụng của Thiên Cung học phủ, xin khuyên các ngươi một câu, tốt nhất không cần đi trêu chọc hắn, nếu không, các ngươi nhất định sẽ hối hận.”
Sắc mặt của Hỏa Vân và Hồng Vân biến đổi, sau đó nhìn nhau, Hỏa Vân trầm giọng nói: “Thiếu niên kia chính là Diệp thiếu chủ, đa tạ Thiên Vân phó viện trưởng đã báo.”
Hai người không có dừng lại, trực tiếp đứng dậy rời đi, nhìn theo hướng bọn họ rời đi, Thiên Vân nói: “Lời nên nói ta đã nói, hy vọng các ngươi không làm việc ngu xuẩn, bằng không hậu quả thật sự rất nghiêm trọng.”
Tiếp theo.
Hắn ta mang theo ba người Diệp Yêu Nhi đi tới hướng Cổ Kiếm Phong, trong chớp mắt đã biến mất ở trong sương mù mờ mịt.
Ở bên kia, dưới sự dẫn dắt của Ninh Tiêu Dao, Diệp Trường Sinh quét qua không trung bay về phía Ngọc Vân Phong.
Trên đường đi về phía trước, Diệp Trường Sinh nói: “Tiền bối hẳn là có địa vị rất cao trong Thiên Cung học phủ, vì sao muốn đích thân đưa ta đến Ngọc Vân Phong, có chuyện gì cứ nói thẳng.”
Vẻ mặt Ninh Tiêu Dao hơi đổi, trong lòng hoảng sợ vô cùng, tâm tư Diệp Trường Sinh kín đáo đến trình độ này làm lão ta cảm thấy ngoài ý muốn.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất