Bắt Đầu Quá Mạnh Làm Sao Bây Giờ

Chương 172: Tầng một trăm ba mươi

Chương 172: Tầng một trăm ba mươi


Ánh sáng lập loè phía trên Thiên Cung bí cảnh, Diệp Trường Sinh một hơi vọt tới tầng một trăm ba mươi, tất cả là một mảnh vắng lặng.
Gió đêm chậm rãi trôi qua, có thể nghe thấy rõ ràng tiếng hít thở đều của mọi người, tầng một trăm ba mươi, kỷ lục mới ra đời.
Nhìn về học phủ, còn có ai có thể làm được?
Hỏa Vân đứng một mình ở nơi xa, nhìn ánh sáng trên Thiên Cung bí cảnh, một ngụm máu tươi trào ra từ trong miệng.
“Tầng một trăm ba mươi, người đứng đầu học phủ, ta… Ta...”
Lời trong miệng chưa nói xong, trước mắt hắn ta tối sầm, lập tức hôn mê bất tỉnh, ngã xuống mất đất.
Phía trước Thiên Cung bí cảnh.
Hỏa Vân ngất đi, lại không có một người phát hiện, toàn bộ ánh mắt mọi người đều dừng ở trên bí cảnh.
Đã từng là thái thượng trưởng lão người người kính sợ, giờ đây lại rơi vào kết cục thê lương như thế, thật là làm người... Vui vẻ.
Không còn cách nào khác, ai bảo tố chất tâm lý hắn ta quá tệ, vừa nghĩ đến Diệp Trường Sinh đi ra từ bí cảnh, có khả năng sẽ tìm mình gây phiền toái, đã lập tức bị dọa đến ngất đi.
Ngần này tuổi, sao tố chất tâm lý lại yếu như vậy?
Một đêm nay.
Phía trước Thiên Cung bí cảnh chật kín người, toàn bộ đệ tử của học phủ dường như toàn bộ đều xuất hiện tại đây, ngay cả Kiếm Hư Tử cũng dẫn theo ba người Diệp Yêu Nhi xuất hiện.
Diệp Trường Sinh phá vỡ kỷ lục Thiên Cung bí cảnh tầng một trăm hai mươi, đây chính là một việc trọng đại của Thiên Cung học phủ.
Không nói là khắp chốn vui mừng, ít nhất cũng là cả cung vui mừng.
Một đêm này, đệ tử, trưởng lão, cung phụng, cung chủ ở đây không một người rời đi, bọn họ đều ở chờ mong Diệp Trường Sinh kế tiếp sẽ mang đến cho bọn họ bất ngờ gì.
Là tiếp tục không ngừng thăng tiến, hay là dừng lại với tầng một trăm ba mươi.
Một đêm yên lặng, bình minh trong nháy mắt.
Mọi người đã qua một đêm ở Thiên Cung bí cảnh, Diệp Trường Sinh ở trong bí cảnh tầng một trăm ba mươi cả đêm.
Trong bí cảnh.
Diệp Trường Sinh chậm rãi đứng lên, di chuyển cánh tay, tiếng xương răng rắc vang lên: “Tuyệt... Loại cảm giác này thật tuyệt.”
“Hành trình mới bắt đầu rồi, muốn cho ta rút khỏi, nằm mơ.”
“Có bản lĩnh thì khiến ta chết ở trong bí cảnh, bằng không, dù lão tử bò cũng phải bò đến điểm cuối Thiên Cung bí cảnh.”
Một đêm tu dưỡng, cơ thể Diệp Trường Sinh đã được chữa trị, thực lực gia tăng rất nhiều, hắn quyết định tiếp tục đột phá tiếp.
Bởi vì đến bây giờ vẫn là chưa có cách nào ký khế ước, quả thật là quá khó khăn.
Có câu: Té ngã lại đứng dậy, đổi một tư thế đẹp lại ngã xuống, chỉ cần không chết, không lo, tiếp tục làm.
Nghĩ vậy, Hắn lao về phía lối vào của tầng tiếp theo, yên tĩnh như heo chết, di chuyển như một con thỏ, và cực kỳ nhanh.
Động rồi.
Diệp cung phụng động rồi.
Hắn tối hôm qua quá mạnh, một trận đã thiết lập một kỷ lục mới, bây giờ hắn lại một lần xuất phát, thật chờ mong a.
Diệp Cung Phụng, thật không hổ là nam nhân mạnh nhất học phủ, ta còn thích a.
Mẹ nó, ngươi cũng là nam nhân a.
Nam nhân thì làm sao, ngươi không biết nam nam mới là chân ái?
Súc vật... Ngươi đỉnh.
Trong tiếng nghị luận của chúng đệ tử, Diệp Trường Sinh một đường hát vang, giống như chỗ không người, đột phá một tầng lại một tầng.
Nhìn Diệp Trường Sinh đến tầng một trăm bốn mươi, khóe miệng Ninh Tiêu Dao nhấc lên ý cười, liếc mắt nhìn về phía bảy vị cung phụng: “Chư vị hiện tại còn cảm thấy Diệp tiểu tử chỉ có thể đột phá đến tầng một trăm bốn mươi?”
Bảy người rơi vào trầm mặc, Diệp Trường Sinh tiềm lực quá mạnh, đã vượt qua sức tưởng tượng của bọn họ.
Bây giờ cho bọn họ đoán, bọn họ cũng không dám đoán, quan trọng là không có cách nào đoán được, quá mạnh, không thể đánh giá.
Cùng lúc đó.
Một tiếng nổ lớn phát ra từ sâu bên trong Thiên Cung học phủ truyền ra, ngay sau đó, một luồng sáng xông thẳng tận trời, uy áp khủng bố bao phủ ở phía trên học phủ.
Mơ hồ dường như có bóng rồng bay vút trên chín tầng mây, đầu rồng nhìn xuống liếc nhìn nhân gian, thần uy không thể phạm.
Chúng đệ tử nhìn theo tiếng động, ánh mắt đồng loạt dừng ở phía trên luồng sáng, trong lòng hoảng sợ vô cùng, không biết đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì.
Ninh Tiêu Dao xoay người nhìn lại, trầm giọng nói: “Năm năm, rốt cuộc hắn cũng xuất quan, Đế uy bao phủ, hắn cũng phong Đế rồi.”
Nói đến đây, lão ta lắc đầu, khẽ thở dài: “Chỉ tiếc xưa đâu bằng nay, vị trí đệ nhất học viện của hắn đã không còn nữa, Diệp tiểu tử kia so với hắn còn muốn yêu nghiệt hơn.”
“Học phủ có hai người các ngươi, tương lai đáng mong chờ.”
Một vị cung phụng trưởng lão nói: “Lão cung chủ, ngươi nói Tinh Thần xuất quan, có thể bắt đầu khiêu chiến Diệp cung phụng hay không?”
Ninh Tiêu Dao nói: “Không hy vọng bọn họ giao phong, sát khí hai người họ đều quá nặng, nếu chẳng may làm tổn thương đối phương, đó sẽ là tổn thất lớn nhất của Học Viện.”


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất