Bắt Đầu Quá Mạnh Làm Sao Bây Giờ

Chương 182: Phấn khởi quá, cảm giác như thể đời người đạt tới đỉnh cao vậy

Chương 182: Phấn khởi quá, cảm giác như thể đời người đạt tới đỉnh cao vậy


Uỳnh.
Tiếng nổ vang lên, máu và khói bụi mờ mịt lan tràn, bóng dáng lão giả của Vực Chủ Phủ hóa thành bột mịn và biến mất giữa hư không.
Một chưởng oanh tạc.
Hình thái, tinh thần đều bị hủy diệt, một chút cũng không còn.
Tất cả mọi người đang có mặt đều hít ngược một ngụm khí lạnh…
Shh!
Mấy người này đều là máy hút bụi đầu thai à?
Sắc mặt của Liệt Tề Thiên và Cơ Diệt Khung biến đổi, bọn họ không dám tin rằng cảnh tượng trước mắt là sự thật, Tiên Thiên cảnh đã giết Đế cảnh trong tích tắc, sao có thể như vậy?
Không phải bọn họ bị điên thì là thế giới này bị điên.
Mặt mày Cơ Diệt Khung mịt mờ: “Liệt huynh, chuyện gì thế này?”
Liệt Tề Thiên liếc nhìn Cơ Diệt Khung, lão ta chỉ yên lặng mà nhìn thôi như thể đang nói, ngươi hỏi ta, con mẹ nó ta phải hỏi ai bây giờ?
Tình huống như thế này chỉ từng xảy ra một lần trong mấy ngàn năm nay, ai mà biết đây là chuyện gì chứ?
Diệp Trường Sinh thấy mấy người Ninh Tiêu Dao đang ngây ra như phỗng bèn bảo: “Ninh lão, Cung chủ, có bất ngờ không, có ngạc nhiên không?”
“Tu sĩ Tiên Thiên cảnh này thế nào, có mạnh không, có dũng mãnh không…”
Yết hầu của Ninh Tiêu Dao chuyển động, giọng nói của lão có hơi run rẩy: “Đúng là một tên biến thái sẽ đưa theo tùy tùng biến thái.”
Quá là đáng sợ.
Một Tiên Thiên lại giết Đế cảnh trong giây lát, lão ta thực sự không dám tin chuyện này. Một tu sĩ Tiên Thiên trong đám người mà ngươi cho là con kiến, khi ra tay đánh ngươi một chưởng lại có thể khiến ngươi bầm dập.
Ninh Tiêu Dao thực sự muốn biết, vị lão giả của Vực Chủ Phủ đã bị giết kia có ám ảnh tâm lí mạnh đến mức nào?
Lối tấn công mạnh mẽ như thế, chấn động đều sẽ gây chết người cả.
Đúng lúc ấy, Diệp Thập Vạn chuyển động, hắn ta đi về phía mấy người Liệt Tề Thiên và Cơ Diệt Khung. Trong lúc bước đi, nom hắn ta cứ như một đỉnh núi đồ sộ đang di chuyển.
Mặt đất dưới chân hắn ta khẽ rung chuyển không ngừng, mỗi một bước đi của hắn ta đều kinh thiên động địa.
Đùng đoàng.
Đùng đoàng.
Sấm sét chẻ ngang bầu trời trên đỉnh đầu Diệp Thập Vạn.
Bí cảnh Thiên Cung đã sụp đổ thành mỗi bãi bừa bộn, khắp nơi đều là cảnh tượng đổ nát như thể vừa trải qua một đợt tai họa.
Thế nhưng người của Thiên Cung Học Phủ lại chẳng may may quan tâm đến điều này, ngược lại, gương mặt của bọn họ còn vương nét hưng phấn.
Nhất là Ninh Tiêu Dao, đã nhiều năm trôi qua, trước nay lão chưa từng vui đến như vậy.
Phấn khởi quá, cảm giác như thể đời người đạt tới đỉnh cao vậy.
Lão đang chúc mừng cho quyết định của mình, rằng ngày ấy lão đã chọn Diệp Trường Sinh. Ấy là quyết định chuẩn xác nhất trong đời này của lão.
Đàn áp Vực Chủ Phủ chỉ bằng thực lực của một người.
Điều đáng giận nhất là hắn còn chưa ra tay, ngươi nói coi xem có tức hay không chứ.
Ninh Tiêu Dao có sứt đầu mẻ trán cũng không nghĩ thông được chuyện rốt cuộc Diệp Trường Sinh là quái vật đến từ phương nào, thực lực Tiên Thiên lại có thể oanh tạc Đế cảnh.
Chỉ nghĩ thôi mà “hoa cúc” đã căng thẳng, ngươi cứ nghĩ mà xem, một cường giả như thế lại nghe lời Diệp Trường Sinh…
Ninh Tiêu Dao nhìn Diệp Trường Sinh, lão trầm ngâm hồi lâu: “Diệp tiểu tử, ngươi vô địch rồi.”
Diệp Trường Sinh cười nhàn nhạt: “Ninh lão à, nói nhỏ thôi nói nhỏ thôi, ta thực sự không muốn như thế đâu.”
Thật tình trong lòng hắn không hề cho rằng mình đã vô địch, sau khi tiến vào Thương Khung Chi Thành, Diệp Trường Sinh đã hiểu được một đạo lí.
Hắn vẫn còn quá nhỏ bé, mà con đường tương lai còn rất dài, hắn muốn làm màu tiếp thì phải cố gắng nhiều hơn so với người thường.
Bằng không chắc chắn hắn sẽ không làm màu được, sẽ bị tẩn.
Vào lúc ấy, Đế uy trên người Liệt Tề Thiên và Cơ Diệt Khung ào ra và ập về phía Diệp Thập Vạn. Hai người bọn họ tiếp tục lên tiếng, hạ lệnh cho các cường giả bên cạnh ra tay.
Hàng loạt bóng người xông lên phía trước, cường giả Đế cảnh xuất hiện trước mắt kia có thể nói là những gì lắng đọng lại trong ngàn năm nay của Thiên Vực Thương Hội và Vực Chủ Phủ.
Diệp Thập Vạn nhìn các cường giả đang xông đến chém giết, gương mặt hắn ta chẳng nổi chút gợn sóng, hắn ta bình tĩnh nhẹ nhàng, Thần Ma Lục Thiên chùy chẳng biết xuất hiện trong lòng bàn tay hắn ta tự lúc nào.
Ánh sáng màu tím vởn quanh cây chùy lớn ấy, đằng sau hắn ta là sấm sét, cả người hắn ta cứ như Lôi Thần hạ phàm. Tất cả những nơi hắn ta đi qua đều nổi gió, uy thế vô cùng vô tận nghiền nát Đế uy trước mắt.
Hắn ta chẳng gấp gáp cũng chẳng hoang mang, không vội vàng không bồng bột, chỉ cách hai cây chùy đi về phía trước.
Nhìn thấy cảnh tượng ấy, Ninh Tiêu Dao nói: “Diệp tiểu tử, có nhiều cường giả Đế cảnh thế kia, ngươi thật sự có thể làm được à?”


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất