Chương 186: Xin Ninh lão cung chủ, buông tha chúng ta
“Ninh lão cung chủ, chúng ta nhất thời hồ đồ bị lừa, vẫn xin Thiên Cung Học Phủ buông tha chúng ta.”
“Xin Ninh lão cung chủ, buông tha chúng ta!”
“Xin Ninh lão cung chủ, buông tha chúng ta!”
Ánh mắt Ninh Tiêu Dao xẹt qua đám người, trầm giọng nói: “Các ngươi cầu xin ta cũng vô dụng, cầu xin thì cầu xin Diệp cung phụng.”
Mọi người quỳ xuống đất, đồng loạt hô to: “Xin Diệp cung phụng, bỏ qua cho chúng ta.”
Ninh Tiêu Dao lại nói: “Để linh giới lại, người, cút!”
Nghe vậy.
Mọi người lần lượt để lại linh giới, xoay người đi ra ngoài Thiên Cung Học Phủ.
Nhìn thấy bộ dạng hoảng sợ của bọn họ, Ninh Tiểu Tiểu nhẹ nhàng thở dài: “Chỉ có như vậy? Cũng muốn ngăn cản cường giả ngoại vực xâm lấn.”
Sau đó, lão tay vung lên, thu lại toàn bộ linh giới trên mặt đất, trong đó bao gồma linh giới của hai người Liệt Tề Thiên và Cơ Diệt Khung.
“Các vị cung phụng, giải trừ Thiên cung đại trận, theo lão phu cùng đi đến đỉnh Thiên Tú.”
“Vô Cực, ngươi ở lại, sai Chấp Pháp Đường và đệ tử các cung quét tước Học Phủ một lần.”
Cổ Vô Cực vội vàng nói: “Lão tổ, ta cũng muốn đi đỉnh Thiên Tú.”
Ninh Tiêu Dao nói: “Ngươi muốn đến đỉnh Thiên Tú, cũng tìm Diệp tiểu tử có việc?”
Cổ Vô Cực vẻ mặt nghiêm nghị, gật gật đầu: “Có chút việc.”
Nói đến đây, hắn xoay người nhìn về hướng Cung Minh Dương một bên: “Cung trưởng lão, dẫn theo Chấp Pháp Đường đệ tử, giám sát các cung, chư phong, dọn dẹp Học Phủ.”
...
Trên đỉnh Thiên Tú.
An Lạc Nhi đuổi theo hướng Diệp Trường Sinh rời đi, nhưng nàng lại mất dấu, thân ảnh từ trên không bay xuống dưới, đứng thẳng trên tảng đá dưới thác nước.
“Hắn… Tốc độ của hắn quá nhanh, thế mà ta lại bị bỏ rơi phía sau.”
“Ngươi là đang tìm ta?” Diệp Trường Sinh xuất hiện ở trong hồ, để trần thân trên: “Muốn ta mời ngươi tắm rửa à.”
An Lạc Nhi thẹn thùng nói: “Lưu manh, ngươi là cố ý, đúng không?”
“Ngươi đuổi theo tới đây, dường như không liên quan đến ta.” Diệp trường sinh lắc đầu, tiếp tục nói: “Nếu không có việc gì, mau rời đi đi, đừng ảnh hưởng ta tắm rửa!”
An Lạc Nhi hai tay mở ra, thân ảnh bay lên không trung: “Ai thèm xem ngươi tắm rửa… Có điều, dáng người hắn thật sự quá đẹp.”
Trong lúc nhất thời, nàng hai má đỏ bừng lên, thẹn thùng giống như nàng dâu nhỏ, thân ảnh bay theo gió mà đi, bay về phía đỉnh Thiên Tú.
Trong hồ, Diệp Trường Sinh nhìn An Lạc Nhi rời đi, thân ảnh bay lên trời, một bộ bạch y che thân, sửa soạn lại bản thân.
“Lại cao lớn rồi, lại đẹp hơn rồi, không thể nhìn nữa, bằng không ta sẽ yêu chính mình mất.”
“Tạo nghiệt quá, sao ta lớn lên lại đẹp như vậy chứ?”
Mặt hồ lấp lánh, gió nhẹ thổi qua, sóng nước vỗ bờ, hình ảnh phản chiếu của Diệp Trường Sinh đã biến mất.
Trên đỉnh Thiên Tú, An Lạc Nhi thấy đám người Ninh Tiêu Dao, Cổ Vô Cực xuất hiện, vội vàng đi lên đón tiếp: “Lạc Nhi bái kiến lão cung chủ, sư tôn cùng chư vị cung phụng.”
Ninh Tiêu Dao mắt nhìn An Lạc Nhi: “Diệp tiểu tử ở đâu?”
An Lạc Nhi khuôn mặt nhỏ đỏ lên, ấp úng nói không ra lời, Ninh Tiêu Dao lại nói: “Tinh Thần đâu?”
“Tinh Thần sư huynh đi theo Diệp cung phụng, bây giờ đang đi tu luyện.”
Ninh Tiêu Dao gật gật đầu: “Diệp tiểu tử không hổ là Diệp tiểu tử.”
Sắc mặt Cổ Vô Cực và tám đại cung phụng đều thay đổi, trong lòng lão ta biết rõ Tinh Thần có bao nhiêu cao ngạo, thế mà lại dễ dàng thần phục Diệp Trường Sinh như thế, thật khiến người khác khó tin.
Thực lực mới là vương đạo, luôn khiến người ta tâm phục khẩu phục.
Lúc này, Diệp Trường Sinh bay xuống dưới từ trên không trung, bạch y bay phấp phới, khí chất xuất trần, mọi người thấy hắn xuất hiện thì vội vàng tiến lên.
“Thiếu chủ, nhiệm vụ hoàn thành.” Diệp Thập Vạn khom người cúi chào.
“Được rồi, ngươi lui ra trước đi!” Diệp Trường Sinh gật gật đầu, nhìn về phía Ninh Tiêu Dao nói: “Ninh lão, nguy cơ học phủ đã giải trừ, hiện tại Vực Chủ Phủ cùng Thiên Vực Thương Hội như rắn mất đầu,chính là thời cơ tiếp quản tốt nhất.”
Ninh Tiêu Dao nói: “Diệp tiểu tử, lão phu chỉ muốn điều hành tốt Học Phủ, không muốn tham dự quá nhiều vào chuyện của Thiên Vực Thương Hội và Vực Chủ Phủ.”
“Kỳ thật lão phu cảm thấy có thể để cho Diệp gia đi tiếp quản, ngươi cảm thấy như vậy thế nào.”
Diệp Trường Sinh nói: “Nếu Học Phủ sợ trêu chọc phiền toái, ta đây liền thông tri Diệp gia đi tiếp quản thế lực Vực Chủ Phủ vàThiên Vực Thương Hội, các ngươi sợ phiền toái, ta không sợ.”
Ninh Tiêu Dao nhìn Diệp Trường Sinh, giống như đang nói, ngươi đương nhiên không sợ, bên người có một cường giả vô địch, hơn nữa tự thân có thực lực nghịch thiên, ai dám trêu chọc?
Thiên Cung Học Phủ về sau đều phải dựa vào ngươi, làm sao dám đoạt địa bàn với Diệp gia.
“Diệp tiểu tử, đây là linh giới lúc trước các thế lực cường giả cùng Liệt Tề Thiên bọn họ để lại, lão phu đều mang đến cho ngươi.”
Diệp Trường Sinh nhìn huyền phù linh giới trước mặt: “Ta đây không khách khí, dù sao ta luyện dược cũng cần tài nguyên.”