Chương 191: Cái này thì được, cứ chọn nó đi
Lại nói đến Thần Long Cửu Biến, Diệp Trường Sinh thoạt nhìn còn tưởng bản công pháp này là Thần Thông Bí Cảnh của Long tộc.
Ai ngờ nó lại là một bản công pháp luyện thể, hắn mở thử một trang ra nhìn, suýt nữa đã phun ra một ngụm máu tươi.
Thần Long Cửu Biến, sau khi luyện thành, thân thể có thể so với Thần Long, hơn nữa còn có thể có được Thần Long chi thể.
Muốn luyện công pháp này thì phải dùng máu rồng để tôi luyện.
Trong đó cũng chỉ có hai câu này, còn lại đều là giấy trắng.
Lúc này.
Diệp Trường Sinh có cảm giác bị Ninh lão đùa, hơn nữa trước đó hắn giả vờ có hơi quá, thứ này thì ai có thể tu luyện thành công?
Muốn kiếm chuyện với ta hả?
Rơi vào đường cùng, hắn đưa mắt rơi vào trận điển, nhanh chóng lật xem vài tờ, khóe miệng nhếch lên, xuất hiện ý cười: “Cái này thì được, cứ chọn nó đi.”
Cứ như vậy, Diệp Trường Sinh bắt đầu học tập trận điển, ngay cả bộ trận pháp nhập môn mà Ninh Tiêu Dao đưa cho hắn cũng bị hắn ném vào hệ thống trữ vật.
Bất giấc.
Ba tháng đã trôi qua.
Trong Thương Khung Thần Cung, bóng dáng Diệp Trường Sinh lơ lửng trên không, xung quanh hắn xuất hiện một đại trận vô cùng khí thế.
Chỉ thấy hắn khẽ lắc ngón tay, linh khí như rồng bay lượn, kiếm khí bị cuốn sạch, quanh quẩn quanh thân.
Diệp Trường Sinh nhìn đại trận trước mắt, hết sức hài lòng gật đầu: “Hỗn Nguyên Kiếm Trận, không tệ, không tệ.”
Nói đến đây, hắn cúi đầu, tiếp tục nói: “Hỗn Nguyên Kiếm Trận này tất nhiên là Giai trận pháp, thế có phải hiện tại ta đã là Địa Giai Trận Pháp Sư rồi không?”
“Chao ôi, má nó, làm thiên tài thật sự quá... tốt, không mệt chút nào.”
Trong trận điển có ghi lại rất rõ, cấp bậc trận pháp sư rất nghiêm ngặt, từ cao xuống thấp theo thứ tự là tám cấp bậc bắt đầu từ Chí Tôn, Vĩnh Hằng, Thần, Đế, Thiên, Địa, Huyền, Hoàng.
Diệp Trường Sinh đoán hiện tại Ninh lão cao nhất chỉ ở cấp bậc Huyền Giai Trận Pháp Sư, hắn không nghĩ tới mình lại ở Giai này, nếu lão già ấy biết liệu có tuyệt vọng lắm không?
Đúng lúc này.
Một trận kiếm khí cường đại truyền đến, Diệp Trường Sinh thu lại khí tức, vung tay lên, Hỗn Nguyên Kiếm Trận trước mặt biến mất, hắn khẽ ngưng thần, ánh mắt thoáng qua Thương Khung Thần Cung.
“Đột phá, cùng đột phá, đây là bàn nhau trước à?”
Diệp Mạc Tà, Diệp Diệt Đạo, Diệp Yêu Nhi, An Lạc Nhi, Tinh Thần, Diệp Thần, Diệp Phá Quân, tất cả đều đột phá.
Trong đó, ba người Diệp Mạc Tà, An Lạc Nhi, Tinh Thần đột phá đến cảnh giới Đế, bốn người còn lại là Diệp Thần, Diệp Yêu Nhi đạt tới bán Đế, Diệp Diệt Đạo và Diệp Phá Quân đạt tới cảnh giới Thánh tầng chín.
Diệp Trường Sinh gật đầu: “Xem ra ba tháng qua, bọn hắn đều dốc lòng tu luyện, hiện tại cảnh giới đều có đột phá, cần mất một tháng để củng cố tu vi, sau đó lại xuất phát đến Chiến Trường Thiên Vực, thời gian vừa đúng.”
Dừng lại trong khoảnh khắc, bóng dáng lóe lên, biến mất tại Thương Khung Thần Cung, hắn không đi quấy rầy bảy người tu luyện.
Trên Thiên Tú Phong.
Bóng dáng Diệp Trường Sinh rơi xuống, vừa mới đứng vững thì Ninh Tiêu Dao xuất hiện bên cạnh hắn: “Diệp tiểu tử, không dám học trận pháp với lão phu, ba tháng này ngươi đi đâu hả?”
“Ninh lão, ta tu luyện công pháp trong thư phòng của Thiên Cung, cho nên hơi tốn thời gian.”
Diệp Trường Sinh bình thản nói.
Sắc mặt Ninh Tiêu Dao hơi thay đổi, nhìn Diệp Trường Sinh nói: “Tiểu tử ngươi đừng có nói với lão phu, ngươi tu luyện thành công công pháp trong thu phòng của Thiên Cung rồi nhé.”
Diệp Trường Sinh gật đầu, vung tay lên, mười miếng linh thạch xuất hiện trong không trung, ngay sau đó, hắn vẽ linh khí lên trên, ngón tay xẹt qua, một tòa trận pháp nhỏ xuất hiện.
Trận pháp?
Ninh Tiêu Dao nhìn Diệp Trường Sinh, giọng nói rẩy: “Ngươi...Trận pháp sư, tự học?”
Nói đến đây, lão ngây ra như phỗng, cúi đầu, tiếp tục nói: “Diệp tiểu tử, ngươi học xong trận điển rồi?”
Diệp Trường Sinh nói: “Phải, công pháp trong thư phòng của Thiên Cung, về trận điển thì còn bình thường chút, những cái khác đều học như chơi, trông không hề bình thường.”
Ninh Tiêu Dao nhìn Diệp Trường Sinh, giống như đang nói, ta đúng là đồ bỏ đi mà.
Trận điển trong thư phòng Thiên Cung, lão lật xem không dưới 1000 lần, vẫn không thể hiểu được ý nghĩa huyền ảo trong đó.
Diệp Trường Sinh lại chỉ mất ba tháng, không cần ai dạy cũng tự hiểu, học xong hết trận pháp trong trận điển, so ra, mình không phải đồ bỏ đi thì là gì?
Ninh Tiêu Dao nghĩ mãi không ra, tất cả mọi người đều là lần đầu học, ta kém hơn hắn chỗ nào?
Rung động.
Quá rung động.
Ninh Tiêu Dao im lặng rất lâu mới mở lời nói: “Diệp tiểu tử, đây là trận pháp gì, cấp bậc gì?”
Diệp Trường Sinh lạnh nhạt nói: “Đại Tụ Linh Trận, miễn cưỡng được coi là trận pháp Địa Giai.”
Cái này dùng từ miễn cưỡng cũng thật hay, quá sâu sắc.
Ninh Tiêu Dao hít vào một ngụm khí lạnh: “Ba tháng ngươi đã thành Địa Giai Trận Pháp Sư, Diệp tiểu tử, chúng ta bàn bạc chút chuyện đi.”
Diệp Trường Sinh nói: “Ninh lão, có việc cứ nói đừng ngại.”