Bắt Đầu Quá Mạnh Làm Sao Bây Giờ

Chương 190: Ta nhất định có thể hóa rồng

Chương 190: Ta nhất định có thể hóa rồng


Nói đến đây, hắn vung tay lên, từng bình ngọc cùng hộp gỗ xuất hiện trong không trung: “Yêu Nhi, đây là đan dược và linh quả chuẩn bị cho các ngươi, lát nữa ngươi mang chia cho mọi người.”
“Cảm ơn Thiếu chủ!”
“Cảm ơn Thiếu chủ!”
Diệp Trường Sinh nói: “Đừng vội cám ơn ta, hoàn cảnh tu luyện tốt nhất, đan dược tốt nhất, nếu các ngươi còn không thể phát triển, thế cũng đừng trách ta tàn nhẫn.”
“Huynh trưởng, cho huynh bản Thiên Thánh Kiếm Quyết này, nửa năm tới, huynh nhất định phải lên đến tầng 150 của bí cảnh Thiên Cung.”
“Diệp Thần, Phá Quân, hai thanh kiếm này theo thứ tự là Thương Ách, Thương Minh, hiện tại ban cho hai người, phải vào đến tầng 130 của bí cảnh Thiên Cung, nếu không ta sẽ luận bàn với các ngươi một trận đấy nhé, cho các ngươi một ngày khó quên.”
“Diệt Đạo, Yêu Nhi, hai người tiếp tục tu luyện công pháp và kiếm đạo của chính mình, giống bọn họ, hai người cũng phải xông đến tầng 130, nếu không hoàn thành sẽ phải đến Kiếm Cung.”
Năm người nhận đồ Diệp Trường Sinh ban cho, bóng dáng lóe lên, lao về phía bí cảnh Thiên Cung.
Trong lòng bọn họ vô cùng rõ ràng, bọn họ và Diệp Trường Sinh vốn là sự khác biết như mây với bùn đất, nếu còn không cố gắng, Diệp Trường Sinh thật sự sẽ không cần bọn hắn nữa.
Nhìn năm người sau rời đi, Tinh Thần nói: “Thiếu chủ, ta rất thích nơi này, nếu tu luyện ở trong này, ta nhất định có thể hóa rồng.”
Nói đến đây, hắn cúi đâu, tiếp tục nói: “Thiếu chủ, ngươi không có gì muốn ban cho ta à?”
Diệp Trường Sinh nhìn Tinh Thần: “Không có, cút!”
“Vâng!” Tinh Thần nhanh như chớp biến mất không thấy tăm hơi.
Lúc này, trên quảng trường của Thương Khung Thần Cung chỉ còn lại có Diệp Trường Sinh và An Lạc Nhi, An Lạc Nhi rụt rè nói: “Cảm ơn ngươi đã cho ta tu luyện ở đây.”
Diệp Trường Sinh nói: “Tự mình tu luyện đi, ta đi đây.”
An Lạc Nhi nói: “Ngươi có thể nói cho ta biết, hiện tại ngươi đang ở cảnh giới gì không?”
Diệp Trường Sinh kinh ngạc: “Muốn vượt qua ta? Thật ra ta chỉ mới đến cảnh giới Đế tầng ba thôi, ngươi vẫn còn cơ hội.”
An Lạc Nhi: “... ...”
Cảnh giới Đế tầng ba?
Nàng ta mới bán Đế, tại cảnh giới Đế, muốn đột phá một tầng, đó là chuyện vô cùng khó khăn, đối với rất nhiều người, nó chính là một ranh giới không thể vượt qua.
Hắn đã cảnh giới Đế tầng ba, thật nhanh, không hổ là nam nhân ta coi trọng.
Sau thời gian rung động ngắn ngủi, nàng phát hiện Diệp Trường Sinh đã biến mất không thấy đâu nữa, nhìn bóng lưng hắn rời đi: “Bóng hình thôi cũng đẹp trai như thế, ta thật hạnh phúc.”
...
Sau khi rời khỏi Thương Khung Thần Cung.
Diệp Trường Sinh xuất hiện tại Thiên Tú Phong, quả nhiên thấy Ninh Tiêu Dao đứng ở trên đỉnh núi, lão thấy Diệp Trường Sinh thì nói: “Tiểu tử ngươi đó, trên người có không ít bí mật nha.”
“Ninh lão, là nam nhân, sao lại không có bí mật được?” Diệp Trường Sinh cười nhạt.
Ninh Tiêu Dao lại nói: “Trước khi học bày trận, ta có vài thứ muốn tặng cho ngươi.”
Diệp Trường Sinh kinh ngạc: “Ninh lão, không muốn muốn đưa ta linh giới chứ.”
Ninh Tiêu Dao ngạc nhiên: “Đúng là một cái linh giới, nhưng trong đó là trung tất cả điển tịch có tại thư phòng của Thiên Cung, trong này có rất nhiều sách cổ đều do cung chủ đời đầu để lại.”
“Nói ra cũng thật xấu hổ, sách cổ trong thư phòng của Thiên Cung, từ sau đời cung chủ đầu tiên thì đã không còn ai tu luyện.”
Diệp Trường Sinh nói: “Tư chất, thiên phú, ngộ tính, ta biết, ta đều biết hết.”
Nói đến đây, hắn nhìn Ninh Tiêu Dao, vẻ mặt nghiêm nghị: “Ninh lão yên tâm, ta nhất định sẽ tu luyện thành công, để cho mọi người được thấy.”
Ninh Tiêu Dao: “...”
Hôm nay thật muốn giết chết Diệp tiểu tử này, không giả ngầu thì không được hả?
Trên Thiên Tú Phong.
Diệp Trường Sinh nhận lấy linh giới Ninh Tiêu Dao cho hắn: “Ninh lão, thân thể ngươi không thoải mái à?”
Ninh Tiêu Dao trừng Diệp Trường Sinh, khoát tay ném ra một cuốn sách cổ: “Ngươi xem xong vài cuốn sách cổ về trận pháp này đã, lão phu muốn yên tĩnh.”
Dứt lời, bóng dáng lão biến mất trên Thiên Tú Phong, thật sự không chịu nổi nữa, Diệp Trường Sinh không có lúc nào là không giả ngầu.
Mỗi lần Diệp Trường Sinh giả vờ, lão lại thấy mình là kẻ vô dụng, trong lòng cứ âm ỉ đau.
Nhìn bóng lưng Ninh Tiêu Dao rời đi, Diệp Trường Sinh lắc đầu: “Lão già này đang nghi ngờ ta à? Ta đây đành tu luyện theo sách cổ trong thư phòng của Thiên Cung trước vậy, lần sau gặp mặt nhất định sẽ cho Ninh lão biết, những lời ta nói đều là thật.”
...
Trong Thương Khung Thần Cung.
Diệp Trường Sinh bay đến Thần Cung, ngồi vào cung điện trên tầng cao nhất, hắn thu lại khí tức, cánh tay hơi hơi nâng lên vụt qua không trung trước mắt.
Ngay sau đó.
Một vài sách cổ trong xuất hiện trước mặt Diệp Trường Sinh: “Trận Điển, Tứ Tượng Kiếm Pháp, Thần Long Cửu Biến... “
Diệp Trường Sinh phát hiện ngoài trận điển ra, những bản sách cổ khác đều bị thiếu, Tứ Tượng Kiếm Pháp chỉ có một tờ, bên trên vẽ cổ kiếm, còn lại chẳng có gì, đây không phải đang đùa hắn à?


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất