Bắt Đầu Quá Mạnh Làm Sao Bây Giờ

Chương 194: Đa tạ nghĩa phụ, hài nhi xin cáo lui!

Chương 194: Đa tạ nghĩa phụ, hài nhi xin cáo lui!


Nói đến đây, lão cúi đầu, tiếp tục nói: “Ta sẽ phái trăm gã Hắc Long Nha đi theo ngươi đến Chiến Trường Thiên Vực, để bọn họ bảo vệ ngươi an toàn.”
Tiêu Thiên Hỏa nói: “Đa tạ nghĩa phụ, hài nhi xin cáo lui!”
Chỉ trong chốc lát.
Trong hậu viện phủ Quốc sư, một bóng đen giống như quỷ mị, xuất hiện bên người Hoa Tùy Phong: “Chủ nhân, mấy năm qua Thiên Hỏa công tử âm thầm bồi dưỡng không ít thế lực, lần này hắn lại là Hắc Long công tử do Thánh Thượng khâm điểm, thuộc hạ lo lắng Thánh Thượng cố gắng đề bạt hắn, dùng hắn để kiềm chế chủ nhân.”
Hoa Tùy Phong nói: “Thánh Thượng nghĩ gì, trong lòng ta rất rõ, chỉ đáng tiếc Thiên Hỏa sẽ không phản bội ta.”
“Còn về việc hắn âm thầm bồi dưỡng thế lực, là vì hắn chuẩn bị cho việc báo thù, ngay từ lúc đầu ta đã biết chuyện này.”
Bên ngoài phủ Quốc sư, bóng dáng Tiêu Thiên Hỏa xuất hiện, hắn ta nheo mắt, ánh mắt vô cùng sắc bén: “Diệp Trường Sinh, ta đã trở về, chờ chịu chết đi.”
Kiếm Châu.
Hắc ám vô tận đột nhiên xuất hiện, che lấp mặt trời, giống như tận thế đã đến.
Trên không trung.
Tám bóng dáng cưỡi gió lao đến, uy áp bao phủ ngập trời, khiến cho người ta không rét mà run, tâm tạng muốn vỡ nát.
Chư Thành Kiếm Châu, vô số tu sĩ xuất hiện, ngẩng đầu nhìn trời, nét mặt sợ run, đồng tử mở lớn, trong mắt đều là vẻ sợ hãi.
Vút.
Một luồng kiếm khí từ trên không chém xuống, theo kiếm khí hạ xuống, một tòa thành hóa thành bột mịn.
Một kiếm hủy một thành, một kiếm diệt trăm vạn người.
Tiêu Linh Khanh ngự kiếm phi hành, kiếm khí quanh quẩn quanh thân, như thác nước uốn lượn, trong mắt tỏa ra sát khí sắc bén.
“Kiếm Châu diệt, Diệp gia vong!”
“Diệp Trường Sinh, ta muốn ngươi phải trả giá gấp nghìn gấp vạn lần!”
Lúc này, nhất lão giả xuất hiện bên người Tiêu Linh Khanh, trầm giọng nói: “Tiểu thư, Kiếm Châu không có cường giả, chỉ có linh khí tại Kiếm Cung là dày đặc, đám tu sĩ này chỉ như con kiến, giết bọn hắn chỉ tổ lãng phí thời gian.”
“Lời đồn nói Thiếu chủ Kiếm Cung là luyện dược sư tầng chín, hơn nữa Diệp gia có được toàn bộ Vực Chủ Phủ và Thương Hội Thiên Vực, hiện tại Diệp gia đang sở hữu bảo vật và tài nguyên vô hạn.”
“Phong Tuyệt Đế Quân, nhập Kiếm Cung, tất cả tài nguyên đều cho các ngươi thoải mái xử lý, giao người của Diệp gia cho ta.”
Tiêu Linh Khanh nhìn lão giả nọ, giọng nói lạnh lẽo đáp lại.
Phong Tuyệt Đế Quân gật đầu: “Tất cả đều nghe theo sắp xếp của tiểu thư!”
Bóng dáng Tiêu Linh Khanh lao về phía trước, mang theo kiếm khí màu đen vô tận, đè ép Kiếm Cung.
Sau lưng là Thất Tuyệt Sơn, Thất Tuyệt Đế Quân.
Theo thứ tự là bảy Đế Quân Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ Phong Lôi, bọn hắn vốn là chủ nhân của Thất Tuyệt Sơn, sau khi Tiêu Linh Khanh đến, dùng tư thế vô địch đánh bại bọn hắn, cuối cùng bảy người thần phục Tiêu Linh Khanh.
Lúc này.
Trên Kiếm Cung.
Bóng dáng hai người Diệp Tiêu Huyền, An Mộng Quân xuất hiện, bọn hắn dõi mắt trông về phía xa, nhìn thứ đang tới.
An Mộng Quân nói: “Lão tổ, kiếm khí hắc ám che trời, ép thẳng đến Kiếm Cung, những người này ắt hẳn không có ý tốt.”
Diệp Tiêu Huyền nói: “Cái gì nên tới đều sẽ tới.”
Nói đến đây, ông cúi đầu, tiếp tục nói: “Khí tức người này có chút quen thuộc, Hoang Cổ Thiên Vực xuất hiện một kiếm tu cường đại như vậy từ khi nào.”
Dứt lời.
Một bóng đen xuất hiện bên ngoài Kiếm Cung, sau đó Thất Tuyệt Đế Quân xuất hiện, đứng ở trái phải bên cạnh Tiêu Linh Khanh.
Diệp Tiêu Huyền nhìn thấy người tới, nhất thời híp mắt: “Thì ra là ngươi.”
Tiêu Linh Khanh không chút thay đổi nói: “Diệp lão tổ thật có mắt, đã nhiều năm như vậy mà vẫn có thể liếc mắt một cái đã nhận ra ta rồi.”
“Nếu biết ta là ai, thế chúng ta cũng nên thanh toán ân oán đôi bên thôi.”
Diệp Tiêu Huyền mở lời nói: “Năm đó ngươi hốt hoảng bỏ chạy khỏi Kiếm Cung, hôm nay đến đây, ngươi muốn dừng thực lực của bản thân để đối kháng với Kiếm Cung?”
Tiêu Linh Khanh khinh thường nói: “Diệp lão tổ, hôm nay ta diệt Kiếm Cung ngươi trước, sau đó sẽ đến Thiên Cung Học Phủ giết Diệp Trường Sinh, các ngươi cứ yên tâm lên đường, trên đường xuống suối vàng sẽ có Diệp Trường Sinh nhanh chóng tới tìm các ngươi.”
Diệp Tiêu Huyền bình thản nói: “Tiểu cô nương, nơi này gió lớn, ngươi không sợ bị rát lưỡi?”
“Lão phu thừa nhận mấy năm không thấy, thực lực của ngươi có chút tịnh tiến, đáng tiếc lúc này không giống ngày xưa, Kiếm Cung đã không còn là Kiếm Cung trước kia nữa.”
“Vậy ư?” Tiêu Linh Khanh lạnh giọng nói xong, bóng dáng lóe lên, một kiếm chém về phía Diệp Tiêu Huyền.
Diệp Tiêu Huyền nhìn kiếm quang lao đến, y vung tay lên, một lồng sóng khí lao thẳng lên trời, tụ thành cự kiếm, đón nhận công kích của Tiêu Linh Khanh.
Oành.
Oành.
Tiếng nổ lớn truyền đến, kiếm khí khuếch tán.
Diệp Tiêu Huyền đứng thẳng trước Kiếm Cung, bóng dáng bất động, nheo mắt nhìn Tiêu Linh Khanh: “Chỉ thế này đã muốn diệt Diệp gia ta, ngươi tỉnh lại đi!”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất