Bắt Đầu Quá Mạnh Làm Sao Bây Giờ

Chương 52: Mãnh thú xuất hiện rồi

Chương 52: Mãnh thú xuất hiện rồi


Vào trong Truyền tống trận, bốn kiếm bèn nhập vào cơ thể Diệp Trường Sinh. Băng qua bóng tối vô biên, thân ảnh Diệp Trường Sinh từ trên cao đáp xuống, hắn chầm chậm ổn định lại cơ thể, đoạn nhìn khắp bốn phía bằng ánh mắt phòng bị.
Bí cảnh Địa Cung, phúc họa đi đôi.
Chỉ cần hơi lơ là là xương cốt cũng chẳng còn.
Diệp Trường Sinh rất rõ ràng chuyện này, vậy nên hắn không có ngu mà xông thẳng vào bên trong.
Chốc lát sau, một giọng nói dịu dàng từ sau lưng truyền đến: “Thiếu chủ, người đến rồi.”
Diệp Trường Sinh quay đầu nhìn, hắn trông thấy Diệp Yêu Nhi dẫn theo vài người bước về phía trước: “Sao chỉ có mỗi các ngươi thế này, đám Diệp Thần đâu rồi!”
Diệp Yêu Nhi đáp: “Thiếu chủ, Truyền tống trận sẽ vận chuyển một cách ngẫu nhiên, chúng ta và Diệp Thần bị di chuyển đến những nơi khác nhau.”
Diệp Trường Sinh gật đầu: “Hóa ra là vậy, thế các ngươi đi theo ta. Trước tiên các ngươi cứ để ý xung quanh, đừng có đi lung tung, cũng đừng có động chạm lung tung.”
Mọi người bèn khẽ khàng gật đầu, đoạn theo sát sau lưng Diệp Trường Sinh. Đi về phía trước ngàn mét, bọn họ xuất hiện trong một tòa cung điện.
Cung điện này rất lớn, bên trong có bốn pho tượng lớn sinh động như thật, nom như thể sẽ sống dậy bất cứ lúc nào.
Diệp Trường Sinh dừng bước, hắn quan sát những pho tượng trước mắt, nét mặt ngưng trọng. Lúc này, có một loạt tiếng bước chân truyền tới, mọi người nương theo âm thanh nhìn qua, ánh mắt rơi trên người kẻ vừa đến.
Ngân Vũ Hân dẫn theo bốn người xuất hiện, khoảnh khắc nhìn thấy Diệp Trường Sinh và Diệp Yêu Nhi, sắc mặt nàng ta biến đổi, trong lòng ngập tràn ngờ vực, sao bọn họ lại có cơ hội tiến vào Địa Cung?
Ánh mắt Diệp Trường Sinh dừng trên người Ngân Vũ Hân: “Quả là oan gia ngõ hẹp, coi bộ ta không siêu độ cho ngươi rồi.”
Ngân Vũ Hân nhìn Diệp Trường Sinh đang bước về phía mình, trong lòng nàng ta hoảng sợ vô cùng, hai gò má phiếm ý cười: “Diệp thiếu chủ, chúng ta lại gặp nhau rồi.”
Diệp Trường Sinh nhàn nhạt đáp: “Đúng thế, ngươi nói xem có khéo chăng?”
Ngân Vũ Hân cười nói: “Khéo chứ, Địa Cung này cực kì nguy hiểm, Diệp thiếu chủ có hứng kết bạn đồng hành không?”
Diệp Trường Sinh đáp: “Ngươi nói xem!”
Trước đó người của Huyết Tửu Quán đòi giết hắn, nếu như hắn không có thẻ thăng cấp tu vi thì giờ xác hắn cũng lạnh ngắt rồi.
Nữ nhân này độc địa như rắn, nàng ta lại còn muốn kết bạn đồng hành với hắn, nàng ta xem ai là kẻ ngốc đấy?
Ngân Vũ Hân chân thành bước về phía Diệp Trường Sinh: “Diệp thiếu chủ, trước kia đều là hiểu lầm mà thôi. Thêm một đồng hành là thêm một con đường, ở Thiên Vực, Huyết Tửu Quán chúng ta cũng rất có chỗ đứng, hiện giờ ta với Diệp thiếu chủ kết thành bạn, về sau có chuyện gì, Huyết Tửu Quán chúng ta cũng có thể giúp Diệp gia một tay.”
Diệp Trường Sinh gật đầu: “Là đạo lý này à, nhưng mà… Ngươi không xứng.”
Trước đó còn muốn giết chết ông đây, giờ mất đi con át chủ bài bèn ngỏ lời kết bạn, đúng là nằm mơ.
Vụt.
Diệp Trường Sinh búng ngón tay, một đường kiếm quang bay ra và xoẹt qua cổ của Ngân Vũ Hân: “Yêu Nhi, giết những kẻ khác đi.”
Diệp Yêu Nhi có hơi sững người, mũi chân nàng ta khẽ nhón trên mặt đất, trường kiếm rời khỏi vỏ, giết bốn người phía sau lưng Ngân Vũ Hân.
Chỉ bằng thời gian một chén trà, bốn người kia đã bị giết và ngã xuống đất. Diệp Yêu Nhi trở lại bên người Diệp Trường Sinh, nàng ta liếc nhìn Ngân Vũ Hân ngã giữa vũng máu: “Thiếu chủ, tại sao người lại giết nàng ta?”
Diệp Trường Sinh đáp: “Bởi vì nàng ta… quá lẳng lơ.”
Trong Địa Cung.
Tràn gập huyết tinh khí dày đặc, con ngươi Diệp Yêu Nhi nhấp nháy, nhìn thấy thi thể trên mặt đất: “Thiếu chủ, Ngân Vũ Hân ở Huyết Tửu quán có thân phận tôn quý, giết nàng ta sẽ mang đến phiền phức cho Diệp gia chúng ta.”
Diệp Trường Sinh thờ ơ nói: “Giết cũng đã giết rồi, Yêu Nhi, ngươi phải nhớ kỹ, người không tàn nhẫn, không thể đứng vững.”
Nói đến đây, hắn dừng lại, tiếp tục nói: “Yêu Nhi, tình cảnh vừa rồi, nếu chúng ta trong tình thế yếu, ngươi cảm thấy Ngân Vũ Hân sẽ bỏ qua cho chúng ta không?”
“Thế giới này chính là như vậy, tôn trọng kẻ mạnh, nắm giữ quyền sinh sát, sinh mệnh kẻ yếu như cỏ rác, chỉ có thể mặc người khác xâu xé.”
Diệp Yêu Nhi gật đầu: “Thiếu chủ, Yêu Nhi hiểu rồi.”
Diệp Trường Sinh lại nói: “Mau chóng rời khỏi đây, huyết khí dày đặc như vậy, nếu như trong Địa Cung có mãnh thú sẽ nhanh chóng xuất hiện ở đây.”
Lời nói vừa thốt ra, trên mặt đất truyền đến một trận rung lắc kịch liệt, dường như lúc đó sụp đổ xuống, cơ thể mọi người loạng choạng, mọi ánh mắt đều tập trung vào người Diệp Trường Sinh.
“Không được, mãnh thú xuất hiện rồi.” Diệp Trường Sinh thấp giọng nói, đề phòng nhìn về phía trước, Diệp Yêu Nhi và mọi người vây quanh hắn.
Ầm.
Ầm.
Theo tiếng đánh truyền đến, một bóng đen từ trong thông đạo lao ra ngoài, đôi mắt đỏ rực hiện lên lòng tham mãnh liệt, như thể muốn chọn ai đó để ăn thịt.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất