Chương 53: U Minh Lang vương
Diệp Yêu Nhi nhìn con mãnh thú trước mặt, cơ thể hơi run rẩy: “Thiếu chủ, đây là mãnh thú gì?”
Diệp Trường Sinh thấp giọng nói: “U Minh Lang, cơ thể có huyết mạch của địa ngục khuyển ba đầu, ưu thế mạnh nhất của con thú này chính là tốc độ tấn công vô cùng nhanh, ngoài ra móng vuốt của chúng cực kỳ sắc nhọn.”
Một nhà đệ tử Diệp gia nhìn Diệp Trường Sinh một cách sùng bái, giọng nói hơi run rẩy nói: “Thiếu chủ, người thật lợi hại, cái gì cũng biết.”
Diệp Trường Sinh thờ ơ cười: “Ngày thường đọc nhiều sách, ít khoác lác lại, trong sách cái gì cũng có.”
Nói đến đây, hắn tạm dừng, tiếp tục nói: “Yêu Nhi, thực lực của những con U Minh Lang này tương đương với Tôn Giả tầng bảy trong nhân loại, ngươi dẫn dắt mọi người chém giết chúng nó đi.”
Diệp Yêu Nhi gật đầu, bóng hình xinh đẹp lao ra, tiến về phía trước, vô số kiếm quyết phóng ra, một ánh sáng bạc chém xuống con U Minh Lang.
Diệp Trường Sinh nhìn các để tử còn lại đứng bất động, sắc mặt hơi biến đổi: “Các ngươi đợi cái gì, còn không nhanh chóng tấn công, không đúng, còn không nhanh chóng giết bọn chúng.”
Một nhà đệ tử Diệp gia nơm nớp lo sợ: “Thiếu chủ, đệ tử...”
“Ngươi làm sao lại sợ hãi như vậy?” Diệp Trường Sinh đá vào mông một người: “Giết nó đi, nếu không sau này sẽ để một mình ngươi ở đây.”
Nghe thấy thế.
Thiếu niên rút kiếm ra, nghiến răng nghiến lợi, giống như cổ vũ dũng khí, lúc này mới chạy đến phía U Minh Lang giết nó.
Những đệ tử Diệp gia nói là đi ra rèn luyện, nhưng luôn ở dưới sự bảo vệ của Diệp Thần, cứ như thế mãi, trên người bọn họ cũng không còn dũng khí nữa.
Đã là Kiếm Tu, làm sao có thể không xông pha.
Cho nên Diệp Trường Sinh muốn kích động ý chí chiến đấu của bọn họ, để bọn họ đi giết U Minh Lang, vì chỉ có trải qua thử thách máu tươi, thực sự đi trên bờ vực của sự sống và cái chết, bọn họ mới có thể trưởng thành.
Thứ Diệp gia cần là sức mạnh vô địch của Kiếm Tu, chứ không phải cần một đám phế vật với thanh kiếm có vỏ bọc.
Nhìn mọi người giết U Minh Lang, hắn nói: “Con chó này thật lớn, may mà ta đọc nhiều sách, nếu không có thể đã bị nó dọa chết rồi.”
“Trong sách có ghi, U Minh Lang xuất hiện, nhất định sẽ có U Minh Lang vương, để ta xem ngươi đang ở chỗ nào.”
“À hú!”
Một âm thánh rống lên, Diệp Trường Sinh theo tiếng nhìn lại, ở đỉnh cung điện có một con U Minh Lang xuất hiện, cơ thể ít nhất to gấp ba U Minh Lang trên mặt đất.
Hắn vô cùng chắc chắn đây là con khuyển vương.
Vù.
Mũi chân Diệp Trường Sinh chạm nhẹ mặt đất, thân ảnh mơ hồ như tiên, một kiếm bay ra, xuyên qua người con U Minh Lang.
Nhát kiếm chém xuống, trên cung điện xuất hiện một vết kiếm, nhưng hình bóng của U Minh Lang vương lại biến mất không thấy đâu.
Diệp Trường Sinh hơi híp mắt, tinh thần bắt đầu đề phòng, biết rằng tốc độ của U Minh Lang rất nhanh, nhưng không ngờ lại biến thái đến như thế.
Lúc này, sau lưng truyền đến một khí tức nguy hiểm, Diệp Trường Sinh bỗng chốc xoay người nhìn lại, một hình bóng to lớn vồ đến hắn.
Diệp Trường Sinh giơ Tru Tiên Kiếm che ở trước ngực, thấy móng của U Minh Lang vương đập vào thanh kiếm, mũi chân hắn từ mặt đất xẹt qua, cơ thể bị lùi ra ngoài.
Ngoài hàng trăm mét, hắn ổn định lại cơ thể, Tru Tiên Kiếm trong tay bị mất, nắm chặt song quyền đánh về phía U Minh Lang vương.
Ầm.
Ầm.
Cửu Nhật Phần Thiên Quyền cộng với Long Tượng Bàn Nhược Công, mỗi một quyền đánh xuống, cơ thể to lớn của U Minh Lang vương đều lùi lại phía sau, trong miệng phát ra từng tiếng kêu thảm thiết.
Khóe miệng Diệp Trường Sinh nhấc lên, đánh nhau với U Minh Lang vương nhất định phải công kích gần nó, nếu không tốc độ của nó quá nhanh nhát kiếm căn bản sẽ không chạm được đến nó.
Dưới sự công kích của Long Tượng Bàn Nhược Công, U Minh Lang vương hoàn toàn rơi vào thế bất lợi, xung quanh cơ thể xuất hiện nhiều dấu vết nứt nẻ, máu tươi rơi xuống mặt đất.
Diệp Trường Sinh biết U Minh Lang vương đã bị thương nặng, nếu đánh một phát nữa nó nhất định sẽ chết, nếu đã có cơ hội tốt như vậy, lẽ nào hắn dễ dàng bỏ qua.
U Minh Lang vương cảm nhận được nguy hiểm, lập tức xoay người chạy vào sâu Địa Cung, Diệp Trường Sinh theo sát sau nó, một người một thú truy đuổi điên cuồng trong thông đạo.
Không lâu sau.
Một người một thú xuất hiện ở một không gian đen kịt, Diệp Trường Sinh chỉ có thể nhìn thấy đôi mắt đỏ lừ của U Minh Lang vương.
Hú…
Hai tiếng rống bắt đầu truyền đến, từng ánh mắt đỏ rực trong không gian đen kịt dừng ở trên người Diệp Trường Sinh, sắc mặt người phía sau thay đổi, trong lòng hoảng sợ.
Mẹ kiếp, chạy đến hang của U Minh Lang rồi.
Chúng nó chuẩn bị xé ta ra từng mảnh ăn ư?
Lúc Diệp Trường Sinh không đề phòng, một âm thanh khàn khàn truyền đến, vang bên tai hắn.
“Tiểu tử, ngươi là một Kiếm Tu, lại dùng quyền công kích U Minh Lang, có chút thú vị đấy.”
“Có hứng thú nói chuyện với lão phu một chút không!”