Bắt Đầu Quá Mạnh Làm Sao Bây Giờ

Chương 58: Lục đệ đang ở cảnh giới nào

Chương 58: Lục đệ đang ở cảnh giới nào


Diệp Yêu Nhi gật đầu, bàn tay ngọc ngà nắm chặt lấy linh giới: “Thiếu chủ, Địa Cung đã sập mà Diệp Thần vẫn chưa ra ngoài, tiếp theo chúng ta phải làm sao đây?”
Diệp Trường Sinh nói: “Yêu Nhi không cần lo lắng, tòa Địa Cung này tổng cộng chia thành ba tòa, nơi chúng ta vừa ở chỉ là một tòa trong số đó, hơn nữa ở Địa Cung, bất kể là đi ra hay đi vào đều ngẫu nhiên hết, vậy nên ngươi không cần lo lắng cho Diệp Thần, Diệp Thần chắc chắn sẽ bình an trở lại thôi.”
“Ngươi xem xem nơi chúng ta đang ở là nơi nào trước đi, cách Kiếm Cung bao xa.”
Diệp Yêu Nhi nhìn khắp bốn bề, hai gò má nàng ta phiếm vẻ mịt mờ: “Thiếu chủ thứ tội, Yêu Nhi cũng không biết đây là nơi đâu.”
Diệp Trường Sinh gật đầu, hắn không có ý trách tội Diệp Yêu Nhi.
Thực ra hắn có thể hiểu được, đây là lần đầu tiên Diệp Yêu Nhi ra ngoài rèn luyện, trước kia nàng ta toàn ở trong Kiếm Cung, nàng ta không nhận ra nơi này cũng là chuyện thường tình.
Diệp Trường Sinh trầm ngâm trong giây lát, đoạn mở lời: “Chúng ta rời khỏi đây trước đã, tìm lấy một thành trì gần đây rồi hỏi thăm là biết thôi.”
Mọi người đều tán thành quyết định này của Diệp Trường Sinh, lần lượt ngự kiếm bay đi, biến mất ngay tại chỗ.
Cùng lúc đó, ở một bên sườn của đỉnh núi, bóng dáng của Tiêu Hạo xuất hiện. Lúc này, trông hắn ta hớn hả hớn hở, vẻ mặt vô cùng ngạo mạn, khắp người đều ra vẻ ta đây chính là đệ nhất thiên hạ.
“Ha ha!”
“Bổn hoàng tử đã đạt được truyền thừa của Cửu Dương Thánh Quân, từ nay về sau ta chính là thiên hạ vô song, càn quét thiên kiêu.”
“Thiếu chủ Diệp gia, đã đến lúc ngươi phải chết rồi, ngươi cứ đợi đến ngày nằm bò dưới chân Tiêu Hạo ta đi!”
“Hoàng huynh, vị trí đệ tử của ngươi cũng sẽ thuộc về ta!”
Trên hư không.
Mấy người Diệp Trường Sinh và Diệp Yêu Nhi dừng lại, bọn họ quan sát phía dưới, tầm mắt rơi trên một thành trì nguy nga.
Diệp Yêu Nhi nói: “Thiếu chủ, Yêu Nhi đi hỏi thăm một chút.”
“Không cần đâu.” Diệp Trường Sinh nhàn nhạt nói, hắn ngừng lại trong giây lát, đoạn đánh mắt về phía những người còn lại: “Trong các ngươi ai bằng lòng vào thành nghe ngóng?”
Một đệ tử nói: “Thiếu chủ, để ta đi.”
Diệp Trường Sinh gật đầu: “Đi đi, hãy nhớ tìm một nơi không có ai và thay y phục trên người thành thường phục, bằng không có khả năng ngươi sẽ bị chém chết đấy.”
“Thiếu chủ cứ yên tâm, ta sẽ cẩn thận.”
Nhìn đệ tử đó ngự kiếm rời đi, Diệp Trường Sinh rơi vào trầm tư. Lần này ra ngoài gặt hái được tương đối nhiều, thế nhưng cũng kéo đến không ít thù hằn cho Diệp gia.
Giết chết Ngân Vũ Hân, Huyết Tửu Quán sẽ không chịu để yên, rồi cả Hoang Cổ Thần Quốc vẫn luôn như hổ đói rình mồi kia nữa.
Lần này có cái cho lão tổ và gia gia bận bịu rồi.
Một canh giờ qua đi.
Đệ tử kia trở lại, nói: “Bẩm thiếu chủ, chúng ta đang ở Vân Lan Thành, cứ đi về hướng Tây là có thể về tới Kiếm Cung.”
Diệp Trường Sinh đáp: “Mau chóng lên đường trở về Kiếm Cung.”

Vạn Huyết Thành.
Bên ngoài một tòa lầu gác cao chọc trời, một vị lão giả từ không trung đáp xuống, khom người cúi chào, nói: “Quán chủ, sinh mệnh của nhị tiểu thư đã không còn.”
Rầm.
Một tiếng vang cực lớn truyền tới, sức mạnh khủng khiếp xuất hiện và nghiền ép lên cơ thể của lão giả: “Phát hiện ra từ lúc nào, Vũ Hân đã đi nơi đâu, tại sao lại mất mạng?”
Lão giả thấp thỏm lo âu, giọng nói cũng hơi run rẩy: “Bẩm quán chủ, nhị tiểu thư nhận được lời mời của Lục hoàng tử của Hoang Cổ Thần Quốc và đã tới bí cảnh Vô Tận Sâm Lâm rồi. Chuyến này có hai vị trưởng lão đi cùng tiểu thư, đáng ra phải không có nguy hiểm gì mới đúng.”
Vẻ mặt Ngân Vô Cực giận giữ, lão ta lạnh lùng nói: “Người đã mất, ngươi còn bảo với ta là đáng lẽ không có gì nguy hiểm?”
“Lập tức đi điều tra, ta phải biết được là kẻ nào đã giết Vũ Hân.”
Lão giả vội vàng đáp: “Quán chủ yên tâm, lão nô sẽ đi điều tra ngay.”
Nhìn bóng lưng rời đi của lão giả, Ngân Vô Cực trầm giọng nói: “Đợi đã, truyền lệnh xuống, bảo huyết ảnh mạnh nhất chuẩn bị cùng ta tới Hoang Cổ Thần Quốc.”
Ngân Vô Cực đau lòng con gái đã mất, trong lòng lão ta phẫn nộ vô cùng. Lão ta thầm thề rằng không cần biết là kẻ nào, lão ta chắc chắn sẽ khiến kẻ đó nợ máu phải trả bằng máu.

Hoang Cổ Thần Quốc.
Đế đô.
Trong hoàng cung.
Bóng hình Tiêu Hạo từ trên cao đáp xuống, xuất hiện giữa quảng trường. Ngay sau đó, thân hình hắn ta vụt một cái, nhanh chóng xông tới cung điện ở bên cạnh.
Cùng lúc đó, bên trong ngự thư phòng, Tiêu An Bình hạ thánh chỉ trong tay xuống, bỗng nhiên ngẩng đầu: “Tiểu Lục về rồi à, lần này gặt hái được không ít nhỉ, tu vi tịnh tiến lên nhiều như vậy.”
Ở nơi sâu nhất trong hoàng cung, trên Vạn Nhẫn Cô Phong, Tiêu Bắc Huyền tới bên người Tiêu Thiên Hỏa: “Thiên Hỏa, Hạo Nhi trở lại rồi.”
Tiêu Thiên Hỏa thu lại hơi thở, chầm chậm mở mắt: “Lão tổ, bây giờ Lục đệ đang ở cảnh giới nào?”


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất