Bắt Đầu Quá Mạnh Làm Sao Bây Giờ

Chương 76: Có một nói một, không khoác lác

Chương 76: Có một nói một, không khoác lác


Vừa rồi dưới tình thế cấp bách, An Mộng Quân đã huy động Hỗn Độn Linh Quả trong cơ thể, mạnh mẽ đề thăng tu vi, ngay cả chính bà cũng không nghĩ tới sẽ trực tiếp tăng đến cảnh giới Bán Đế.
Hắc y nhân thấy An Mộng Quân cầm kiếm đánh tới, bóng dáng bị ghim vào trong Kiếm Tháp muốn di chuyển, lại phát hiện một nguồn sức mạnh kinh khủng vô hình trung đang trói buộc hắn ta.
An Mộng Quân nhìn hắc y nhân, giọng nói lạnh băng: “Tổn thương đến hài nhi cả ta, nhất định phải chết!”
Vút.
Một bóng trắng xẹt qua, đầu hắc y nhân bay ra ngoài.
Máu tươi bắn tung tóe, hình ảnh quá mức máu tanh, không đành lòng miêu tả.
Thấy hắc y nhân bị giết, Diệp Thương Vân đi tới bên người An Mộng Quân: “Quân Nhi, thực lực của ngươi...”
An Mộng Quân nói: “Phụ thân, Mộng Quân có thể đề thăng cảnh giới, đều là nhờ Linh Quả mà Trường Sinh đưa.”
Diệp Thương Vân giật mình nói: “Linh Quả gì, trong thời gian này Kiếm Cung không có Linh Quả nào chín mà.”
An Mộng Quân lại nói: “Phụ thân, Linh Quả kia chỉ có Trường Sinh mới có, không phải là Linh Quả của Kiếm Cung, lúc trước Trường Sinh từng nói muốn tặng Linh Quả cho phụ thân và lão tổ, đứa nhỏ kia thế mà lại quên mất chuyện lớn này.”
Diệp Thương Vân cười nói: “Trường Sinh say mê tu luyện, việc tặng Linh Quả chỉ là việc nhỏ, lại nói phụ thân mà muốn đề thăng cảnh giới, Linh Quả bình thường cũng không có tác dụng.”
Không biết Diệp Trường Sinh xuất hiện bên người Diệp Thương Vân từ lúc nào: “Gia gia, Linh Quả của Trường Sinh không tầm thường, có thể giúp người tấn thăng, người có tin không?”
“Không đúng, là có thể giúp gia gia đề thăng cảnh giới.”
Lão nhân đã cả bó tuổi rồi, còn muốn đề thăng thì độ khó có hơi cao, hỏi quân có bao nhiêu sầu, đúng như một đám lão già trên thanh lâu.
Vừa dứt lời, Diệp Trường Sinh đưa một khỏa Hỗn Độn Linh Quả cho Diệp Thương Vân: “Gia gia, uống thuốc, ôi nhầm, ăn Linh Quả đi.”
Diệp Thương Vân nhìn chằm chằm Hỗn Độn Linh Quả màu vàng kia: “Trường Sinh, đây là Linh Quả gì, có hữu hiệu không?”
Diệp Trường Sinh nói: “Hiệu quả rất mạnh, có một nói một, không khoác lác, gia gia chuẩn bị tâm lý cho thật tốt.”
Diệp Thương Vân nhận Hỗn Độn Linh Quả, vừa định bỏ vào trong miệng thì một tiếng nổ lớn truyền đến, ông bỗng chốc xoay người nhìn lại.
“Trường Sinh, đại chiến bắt đầu rồi, cùng ông nội đến Kiếm Cung.”
Trước Kiếm Cung.
Thuyền ma xuất hiện, ma uy khủng bố bao phủ, từng luồng ma khí màu đen ào ạt tiến đến, giống như Đằng Xà đen, càn quét Kiếm Cung.
Trên boong tàu, Ninh Vô Bại bá đạo đứng đó, liếc thấy Diệp Tiêu Huyền, sắc mặt hơi đổi: “Đế Giả Kiếm Cung ra nghênh đón, bản công tử thụ sủng nhược kinh.”
Dứt lời, ánh mắt tà ma của hắn ta lướt qua trên người đám người Diệp Mạc Tà, đôi con ngươi mở lớn, trầm giọng nói: “Không hổ là thế gia kiếm đạo, còn trẻ mà không hề kém cạnh, có ai dám ra đây chiến với bản công tử không.”
Diệp Kình Vân tức giận nói: “Nơi này là Kiếm Cung, há là nơi có thể cho ngươi làm càn, nhanh nhanh rời khỏi Kiếm Châu, tha tội chết cho người.”
Ninh Vô Bại nói: “Các hạ là gia chủ Diệp gia? Diệp gia không có ai sao, ngươi yếu như vậy, làm sao mà ngồi được lên vị trí gia chủ thế?”
Sắc mặt Diệp Kình Vân khó coi nói: “Tiểu nhi cuồng vọng, lão phu cũng không phải là gia chủ Diệp gia, tuy thực lực không phải quá mạnh, nhưng giết ngươi thì dư dả.”
Ninh Vô Bại chẳng thèm ngó tới: “Đừng khoác lác, ta kính ngươi là một trang anh hùng hảo hán, nhưng giết ta? Ngươi nghiêm túc?”
Vút.
Ninh Vô Bại cong ngón búng tay, một tia tinh mang màu đen bắn về phía Diệp Kình Vân.
Rầm.
Tiếng vang lớn truyền đến, bóng dáng Diệp Kình Vân thụt lùi về phía sau vài bước, thân kiếm trong tay xuất hiện vết nứt.
Ngay sau đó, trường kiếm hóa thành bột mịn, biến mất trong không trung.
“Thánh Giả tầng năm?” Diệp Tiêu Huyền nheo mắt, chậm rãi mở miệng nói, không hổ là Ninh Vô Bại quét sạch trăm tên Thần Tử, tuổi hãy còn trẻ mà đã là Thánh Giả tầng năm.
Diệp Kình Vân bại.
Lúc này.
Trên thuyền ma, một nữ tử xuất hiện bên người Ninh Vô Bại, tuổi tác nàng ta cũng tầm Diệp Yêu Nhi, thân khoác trang phục màu đen, làm nổi bật dáng người lung linh, mê người.
“Công tử, trưởng lão Diệp gia là mặt hàng bậc này thì e rằng đệ tử Diệp gia cũng chẳng quá mạnh, Thiên Vũ xin xuất chiến giết giặc.”
“Đương nhiên là được!” Ninh Vô Bại khẽ gật đầu, sau đó giơ tay trực tiếp chỉ vào trên người Diệp Mạc Tà: “Đệ tử Diệp gia ngươi đều có thể giết, nhưng riêng hắn thì phải giữ lại cho ta.”
Ma Thiên Vũ nói: “Công tử, thiếu niên này có gì khác biệt?”
Ninh Vô Bại nói: “Hắn, là Thiếu chủ Diệp gia, nhất định phải chết trong tay ta.”
Nghe thế.
Diệp Mạc Tà đi ra từ trong đám người, vẻ mặt lạnh lùng: “Ta không phải Thiếu chủ Diệp gia, có điều, các hạ muốn chiến, ta đây xin hầu.”
“Ngươi không phải Thiếu chủ Diệp gia, chẳng lẽ Thiếu chủ Diệp gia là một người hoàn toàn khác?” Ninh Vô Bại nheo mắt, lại lướt qua đám người: “Trong đám người trẻ tuổi của Diệp gia, tu vi của ngươi cực mạnh, ngươi không phải Thiếu chủ, thế ở Diệp gia này còn ai có tư cách làm Thiếu chủ?”


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất