Chương 5: Nhìn kỹ trong bóng tối (1)
"Đinh! Tiêu hao một giọt khí huyết, bắt đầu mô phỏng:"
[Ba tuổi, làm con khỉ đầu tiên tiếp xúc với Thạch Hầu, ấn tượng của Thạch Hầu đối với ngươi tốt lắm.]
[Bốn tuổi, Thạch Hầu đã hòa nhập với đàn khỉ, mà ngươi trở thành con khỉ thân thiết với Thạch Hầu nhất.]
[Năm tuổi, trong đàn khỉ, là con khỉ to lớn nhất chỉ đứng sau Thạch Hầu, ngươi cũng không có lựa chọn khiêu chiến Hầu Vương, ngược lại trong lòng có một cảm giác gấp gáp.
Ngươi không ngừng tôi luyện bản thân, tìm kiếm lương thực, ăn nhiều uống nhiều, vận động mạnh, trở nên cường tráng hơn.]
[Sáu tuổi, ngươi vì bảo vệ một con khỉ nhỏ, giết chết một con sói bình thường.]
[Bảy tuổi, ngươi trở nên cường tráng hơn, phảng phất như là chạm đến tới một ngưỡng cửa nảo đó.]
[Tám tuổi, ngươi trở nên cường tráng hơn, đánh bại một con hổ, ngay cả Thạch Hầu đều cảm thấy kinh ngạc, nổi lên ý nghĩ đọ sức.]
[Chín tuổi, Hầu Tử tiến vào Thủy Liêm Động, bị phong thành Tân Vương, ngươi từ tận đáy lòng cảm thấy vui cho hắn, lại âm thầm than khóc cho hắn.]
[Mười tuổi, ngươi vi cứu một con khỉ nhỏ, cùng đã đấu với một con yêu lang.
Tuy rằng ngươi rất dũng mãng, nhưng không biết vì sao không phải là đối thủ của yêu lang, ngươi bị áp chế, toàn thân đều bị thương.
Nhưng cuối cùng cuộc chiến sinh tử này lại khiến cho cơ thể của người phá vỡ một loại xiềng xích nào đó, trong nháy mắt thực lực tăng lên.
Cuối cùng, ngươi cứu con khỉ nhỏ, cùng yêu lang đồng quy vu tận.]
[Ngươi chết rồi.]
Tôn Viên nhíu mày, chính mình lại chết ở trên tay một con yêu lang.
"Con yêu lang đó, sẽ không phải do đại lão nào đó đứng sau phái đến giết ta đúng không?" Tôn Viên không khỏi nghi ngờ, đáng tiếc không có chứng cớ.
Nhưng lần này, bản thân dường như cũng không phải không có năng lực đánh trả, ít nhất liều mạng mà đồng quy vu tận.
"Đinh! Mô phỏng lần này đã xong, mời lựa chọn giữ lại một thứ."
"Một, cảnh giới công pháp."
"Hai, kinh nghiệm thần thông."
"Ta lựa chọn cảnh giới công pháp."
Tôn Viên lúc này cảm giác đầu oanh một tiếng, cả người nổ tung.
Cơ thể hắn trở nên cường tráng hơn, bộ lông màu xám trên người dường như dần dần biến đổi thành màu đen.
Hắn cảm thấy được bản thân tai thính mắt tinh, có thể nghe được tiếng côn trùng kêu vang thanh ở rất xa, trong đêm tối cũng có thể thấy được cây cối ở rất xa.
"Đây là kết quả của việc cơ thể phá vỡ một loại xiềng xích nào đó?"
Hắn cảm giác chính mình hiện tại giống như một con tinh tinh mạnh mẽ vậy, không còn là khỉ nữa.
"Không có khả năng là sự đột phá của tư vi, ta còn chưa bắt đầu tu luyện. Vậy đây phải là sự biến hóa của cơ thể?"
"Là tương tự với đột phá cảnh giới của luyện thể sĩ?"
"Hay là sinh mệnh phá vở gông cùm xiềng xích nào đó, mở ra một giai đoạn sinh mệnh mới?"
"Cũng có thể là sinh linh hoàn thành sự biến chuyển từ hậu thiên đến tiên thiên?"
Tôn Viên không rõ.
Hắn chỉ biết là bản thân hiện tại rất mạnh.
Đừng nói tới lão Hầu Vương, ngay cả lúc này, Tôn Viên đều muốn thi vật tay với hắn.
Trong quá trình mô phỏng, Thạch Hầu không phải đã nổi lên tâm tư muốn cùng hắn đọ sức một phen sao?
Từ trong đá chui ra, trời sinh đất dưỡng, Thạch Hầu đại khái chính là thứ hay được gọi là sinh linh bẩm sinh đi?
Quá trình lột xác của Tôn Viên vừa mới hoàn thành, cảm giác cảnh giác trong lòng Thạch Hầu liền quay lại.
Thấy sự biến hóa của Tôn Viên, càng thêm ngạc nhiên.
Hắn cảm nhận được hơi thở không khác gì của bản thân đến từ trong cơ thể của Tôn Viên.
Nhưng cũng có điểm khác biệt.
"Tôn Viên, có phải ngươi lại trở nên mạnh hơn không?"
"Mau trở nên giống ta đi."
Thạch Hầu nhảy đến trước mặt Tôn Viên, nhảy vài vòng xoay quanh hắn, hoa chân múa tay.
Tựa như thích thú vô cùng.
"Tôn Viên, hai ta đùa giỡn một chút đi."
Thạch Hầu cuối cùng không có nhịn xuống bản năng hiếu kì, nhào về phía Tôn Viên.
Tôn Viên trong lòng cũng rất tò mò về năng lực thật sự của Thạch Đầu, cũng giơ tay tiếp chiêu.
Hai người đấu đá vật lộn với nhau một hồi.
Nhưng cuối cùng vẫn là Tôn Viên bại trận, bị Thạch Hầu đặt ở trên lưng.
Tôn Viên xem như chịu thua.
Xem ra hắn vẫn còn cách Thạch Đầu một khoảng không nhỏ.