Khi Vệ Gia Thời nhận ra Chu Kính đã kiên quyết với lựa chọn của mình, cậu cũng từ bỏ ý định thuyết phục anh ta —— Cậu vẫn còn nhớ thái độ của Cố Cảnh Thịnh đối với đám người trưởng thành tự đi tìm chết ở phó bản lần trước.
Đào Cao Vật là người mới được dẫn dắt bởi Vệ Gia Thời, ông nhìn những đồng đội đang có ý kiến bất đồng, giậm chân rồi cắn răng nói: "Thôi, những ngày này vốn dĩ là... Tôi đồng tình với câu trả lời của đội trưởng, nghi phạm không phải là cô bé Tiffany kia."
Ánh mắt Chu Kính nhìn về phía Đào Cao Vật, lập tức lộ ra nụ cười khinh thường.
Người duy nhất trong phòng vẫn chưa bày tỏ lập trường của mình là Hoa Nhược Canh.
Cậu ta do dự một lát, cười khổ nói: "Thật xin lỗi, mặc dù đội trường cô rất thông minh, nhưng tôi đã nghe được cuộc trò chuyện giữa anh Chu và một người khác… Cho nên tôi đồng ý với đáp án của đối phương, nghi phạm là cô Tiffany.”
Hạ Hiểu Vân dường như muốn nói thêm điều gì đó, nhưng gần như cùng lúc Hoa Nhược Canh nói xong lời cuối cùng, một tin nhắn mới được gửi đến từ [Boardgame Vui Vẻ].
[Người gửi: Boardgame Vui Vẻ
[Thời gian nộp đáp án] đã kết thúc.
Bây giờ là [thời gian trình bày đáp án].]
Cố Cảnh Thịnh trao đổi ánh mắt với Hạ Hiểu Vân —— Chu Kính và Hoa Nhược Canh ở cùng một phòng, dựa trên những gì bọn họ vừa nói, chắc hẳn khi Chu Kính ra ngoài gặp gỡ ai đó, thì cả quá trình đã bị Hoa Nhược Canh theo dõi.
Vốn tưởng là cuộc trò chuyện riêng tư, ai ngờ lại bị công khai cho cả thiên hạ biết —— cô chợt cảm thấy lo lắng sâu sắc về ý thức an ninh của của giới tinh hoa xã hội đương thời.
Hoa Nhược Canh không phát ra bất kỳ âm thanh nào khi nghe lén, vậy nên Hạ Hiểu Vân ở bên kia vỏ ốc mới không nhận ra còn có một kẻ thứ ba ẩn mình trong cuộc trò chuyện đêm qua.
Lưu Cốc Niên nhìn ba người WXY, cảm thấy thật đáng tiếc —— cả ba người chơi kinh nghiệm trong phòng khác đều đồng tình với câu trả lời sai, và anh ta có lẽ sẽ chẳng thể lấy được những tin tức quan trọng từ đám người này.
Tuy nhiên, điều đó vẫn chưa chắc, dù sao bọn họ cũng là những "người chơi ban đầu" được hệ thống ưu ái, có thể giữ vài thủ đoạn bảo toàn tính mạng đặc biệt nào đó, cứ giết một hoặc hai người trước cũng tốt —— càng ít người sót lại thì càng tiện cho việc khống chế sau này của anh ta.
Khi phiên [thời gian trình bày đáp án] bắt đầu, Mã Uy Tuấn vẫn là người đầu tiên lên tiếng.
Mã Uy Tuấn: “Hôm nay tôi đã đi kiểm tra lại khu vực nhà kính, phòng của Ludwig, Alex, Miller và Tiffany, tất cả đều không phát hiện tung tích của chiếc cúp vàng. Tuy nhiên, tôi lại tìm thấy rất nhiều đồng xu của Vương quốc Hoa Hồng trong phòng Tiffany, không giống với những người hầu khác trong trang viên.”
Anh ta vừa nói vừa nhìn những người chơi ở đội bên kia bằng ánh mắt khiêu khích.
Cố Cảnh Thịnh cũng không hề ngạc nhiên —— từ hành vi của Miller, có thể thấy tình hình tài chính của Tiffany tốt hơn nhiều so với đám người hầu bình thường khác trong Trang viên Chim Trĩ.
Cố Cảnh Thịnh chẳng thèm đáp lại ánh mắt thách thức của Mã Uy Tuấn, chỉ có Vệ Gia Thời bên cạnh là trừng mắt đáp trả thay cô, kéo tay áo của Cố đội trưởng: "Chỉ là kiểm tra hoàn cảnh mà thôi, chẳng có gì to tát cả, phía chúng tôi cũng đã kiểm tra rồi, phải không chị?”
Cố Cảnh Thịnh lắc đầu phủ nhận: "Thật ra là không —— hôm qua và hôm nay tôi chỉ cưỡi ngựa xem hoa đi qua đó mà thôi.”
Vệ Gia Thời: "......"
Mã Uy Tuấn vốn tưởng rằng Vệ Gia Thời sẽ cảm thấy hối hận và sợ hãi trước câu trả lời của Cố Cảnh Thịnh, nhưng không ngờ chàng trai trẻ chỉ sững người trong giây lát rồi bình tĩnh chấp nhận sự thật =_=.
Mặc dù đã đi đến bước cuối cùng, hơn nữa anh ta cũng không có bất kỳ nghi ngờ gì về kết luận trước đó của mình, Mã Uy Tuấn không biết liệu do Vệ Gia Thời là người thiếu khả năng phán đoán tình huống hay là do Cố Cảnh Thịnh đã bí mật hạ cổ lên đồng đội của mình.
Mã Uy Tuấn: "Lời khai của Barritt tiên sinh đã đề cập đến thời điểm xảy ra sự việc, ông ấy nhìn thấy một người phụ nữ từ sông Frent đi về phía khu vườn. Khi đó, phần lớn những hầu gái đều đang tập trung ở khu vực tầng 1 của trang viên, được ông Blount đào tạo trong nhà ăn người hầu.”
Ở trang viên Chim Trĩ, ngay cả giữa những người hầu cũng có sự phân biệt rõ ràng về cấp bậc, những nam hầu và nữ hầu chăm sóc cho cuộc sống hàng ngày của Công chúa Ella hiếm khi xuống tầng một, trong khi đám người hầu tạm thời ở tầng dưới đều được tuyển dụng từ những ngôi làng xung quanh, hiếm khi có cơ hội lên tầng 2 hay tầng 3.
NPC duy nhất phù hợp với đặc điểm là “nữ”, “sông Frent” và “một mình” chính là Tiffany.
Mã Uy Tuấn: "Tôi tin tưởng những lời Barritt tiên sinh nói hoàn toàn là sự thật. Hôm qua, Orga đã nhắc đến khi sự việc xảy ra, bên bờ sông chỉ có 'một cô gái và một thiếu niên '. Nói cách khác, ngoại trừ bản thân đương sự và ông Blount đã qua đời ra thì không ai biết Tiffany ở đó một mình —— Barritt không thể bịa ra một chuyện như vậy mà không sợ bị vạch trần."
Những lập luận mà anh ta đưa ra hiện giờ ít nhất vẫn nhất quán về mặt logic.
Mã Uy Tuấn: "Tôi nghĩ sở dĩ Tiffany có thể sống một cuộc sống dư giả như vậy không chỉ do sự rộng lượng của Công chúa mà còn liên quan đến hành vi không đứng đắn của chính cô ấy."
Đôi mắt nâu của Orga hơi chuyển động, cô ta nhìn chằm chằm vào người chơi trước mặt, giống như một con kền kền đang chăm chú nhìn con mồi của mình: "Vậy cúp vàng hiện tại đang ở đâu?"
Mã Uy Tuấn lắc đầu tiếc nuối: “Không còn cách nào tìm được nó nữa —— theo suy đoán của tôi, sau khi nhận ra có chuyện không ổn, Tiffany đã ném chiếc cúp xuống sông Frent, nếu muốn lấy lại thì chắc phải xuống hạ lưu để vớt.”
Với tư cách là người phát ngôn của Công chúa Ella, Orga nở một nụ cười hiếm hoi không rõ ý nghĩa với Mã Uy Tuấn: "Logic chặt chẽ, lý luận phong phú, suy nghĩ trơn tru, bài trình bày của anh quả thực khiến người nghe hài lòng."