. . .
“Lôi Đường Lôi Ngạo là con nuôi của gia chủ Lôi Gia Lôi Mục, một trong tứ đại hội pháp của Lôi Đường!”
Tô Thần bắt đầu nhớ lại một ít tin tức về Lôi Ngạo.
Lôi Đường ở Khánh Thành hoàn toàn xứng đáng là thế lực xếp hạng đệ nhất, sau lưng có Lôi gia khống chế.
Sát thủ ám sát lão cha tiện nghi Tô Mộng Bạch đang ở trong trang viên của Lôi Ngạo.
Có thể thuyết minh chuyện này liên quan đến Lôi Ngạo.
Xem ra có thời gian phải tới chỗ trang viên kia nhìn xem.
Hẳn là có thể tra ra chút chuyện.
Chỉ là tin tức đài sen Ngũ phẩm sẽ do ai phát tán từ chợ đen ra đây?
Tô Thần vừa suy nghĩ vừa tiện tay ném Lăng Thiên Hà sang một bên.
Bùm!
Thân thể Lăng Thiên Hà nện xuống mặt đất.
Khụ khụ!
Tức khắc hắn há to mồm mà hô hấp, ánh mắt tràn đầy sự kinh hãi mà nhìn chằm chằm Tô Thần.
Trong đầu vẫn còn quanh quẩn suy nghĩ vì sao mà Tô Thần cường đại thế này chứ.
Chính mình Tiên Thiên trung kỳ trong tay đối phương vậy mà không có năng lực đánh trả.
Chuyện này làm cho hắn cảm thấy khó tin, cực kỳ không cam lòng.
Nhưng nghĩ đến biểu tình thô bạo vừa rồi của Tô Thần cùng với sát ý lạnh băng, cả người không khỏi run rẩy, mồ hôi lạnh chảy ròng.
Lăng Thiên Hà vội vàng áp chế cảm xúc trong lòng.
Nỗ lực đứng lên, rồi sau đó đứng sang một bên không dám lên tiếng.
“Ta còn tưởng rằng ngươi không phục, muốn tiếp tục ra tay với ta đây?”
“Bất quá Lăng thúc, ngươi phải quý trọng sinh mệnh của mình, nếu lại ra tay nữa thì ngươi không còn giá trị gì đối với ta!”
“Trên thế giới này có rất nhiều người, thêm ngươi cũng không nhiều hơn bao nhiêu mà thiếu ngươi không ít đi!”
Tô Thần nhìn Lăng Thiên Hà nói.
“Lâu chủ, thuộc hạ không dám!”
Lăng Thiên Hà khom người nói.
“Không dám, hy vọng đi!”
Tô Thần thực bình đạm nói.
Nếu Lăng Thiên Hà lại có tâm tư, hắn sẽ trực tiếp đánh chết.
Hai lần ra tay làm cho nhiệt huyết Tô Thần sôi trào, hắn rất thích cảm giác bạo lực này.
Làm hắn càng thêm ưa thích thế giới võ đạo này.
“Cho mật thám Kim Phong Tế Vũ Lâu toàn lực điều tra tin tức đài sen Ngũ phẩm từ chợ đen, ta phải biết là ai thả ra cùng với thật giả thế nào?”
Tô Thần phân phó.
“Thuộc hạ lập tức đi làm!”
Lăng Thiên Hà vội vàng nói rồi muốn xoay người rời khỏi mật thất.
“Sửa sang lại một chút, đừng để người nhìn ra điểm gì khác thường!”
Tô Thần nhìn thoáng qua Lăng Thiên Hà nói.
“Thuộc hạ minh bạch!”
Lăng Thiên Hà lập tức bắt đầu sửa sang lại, điều chỉnh hô hấp, tận lực thu liễm thương thế của chính mình.
“Trang viên của Lôi Ngạo ở địa phương nào?”
Nếu biết chỗ kia rồi hắn đương nhiên phải điều tra một chút.
“Ngoài thành tây, trăm dặm bên cạnh sườn núi.”
“Đi xuống đi!”
Biết vị trí cụ thể, Tô Thần xua tay cho Lăng Thiên Hà rời đi.
Lăng Thiên Hà lĩnh mệnh đẩy cửa mật thất đi ra ngoài, hơn nữa nhanh chóng rời khỏi Tô phủ.
Tô Thần bên này lại không có lập tức ra ngoài mà là ở mật thất tu luyện.
Tuy rằng chính mình có Thần đao vô địch Bạch Thiên Vũ bảo hộ nhưng bản thân cũng cần phải có thực lực.
Tự thân thực lực mới là căn bản.
Hắn không thể hoàn toàn dựa hết vào Bạch Thiên Vũ được.
Điều tức hơi thở trên người mình một lúc hắn mới áp chế cảm xúc thô bạo xuống được.
Tìm một chỗ hoàn hảo khoanh chân mà ngồi, trong miệng phun ra một ngụm trọc khí.
Bài trừ tạp niệm.
Bắt đầu tu luyện.
Theo tình huống chiến đấu hôm nay thì Kim Cương Hỗn Nguyên Kình là một công pháp cương mãnh, rất thích hợp với một người không có kinh nghiệm võ đạo như hắn.
Lực đạo khi ra quyền thô bạo dũng mãnh, có thể áp chế khí đối phương trên khí thế.
Lăng Thiên Hà tu luyện một loại công pháp tên là Tử Huyết Công.
Tiên Thiên trung kỳ mà bộc phát ra khí kình còn không bằng hắn.
Cho nên Tô Thần quyết định tiếp tục tu luyện Kim Cương Hỗn Nguyên Kình.
Trước tu luyện Kim Cương Hỗn Nguyên Kình đến giai đoạn thứ hai rồi lại tính tiếp.
Kim Cương Hỗn Nguyên Kình trong cơ thể Tô Thần bắt đầu lưu chuyển.
Tối hôm qua mượn dùng Tiên Thiên khí kình, hắn đã tu xong ba tầng đầu, hiện giờ đang tu luyện tầng thứ tư.
Thời điểm vận chuyển thì khí kình trong cơ thể khổng lồ hơn trước nhiều.
Hơn nữa trong nội kình còn có một cỗ khí huyết quấn quanh, dũng mãnh hướng tới huyết nhục nhanh chóng dung nhập vào huyết nhục.
Hơn nữa theo thời gian dần chuyển dời, tốc độ dung hợp càng lúc càng nhanh.
Tô Thần cũng cảm giác được huyết nhục bản thân được cường hóa.
Qua một khoảng thời gian.
Tô Thần đột nhiên cảm thấy đói khát.
Tuy rằng Kim Cương Hỗn Nguyên Kình mang theo nội kình nhưng cũng là công pháp luyện thể, cho nên rất tiêu hao năng lượng cơ thể.
Lấy Khí Huyết Đan nhận được từ rút thưởng, chỉ là loại Khí Huyết Đan bình thường, một lọ có năm mươi viên.
Tô Thần nhanh chóng nuốt vào bổ sung khí huyết của mình.
Khôi phục một ít khí huyết, Tô Thần đứng dậy sửa sang quần áo rồi ra khỏi mật thất.
Bên ngoài mật thất, quản gia Phúc bá đang đi qua đi lại.
Lăng Thiên Hà ra rồi nhưng Tô Thần vẫn chưa ra, hắn muốn tiến vào mật thất nhưng cửa mật thất không mở, đã bị khóa trái.
Cho nên hắn chỉ có thể ở chỗ này chờ đợi.
Nhìn thấy Tô Thần xuất hiện, Phúc bá lập tức tiến lên:
“Thiếu gia, ngài không có việc gì đi!”
“Ta không có việc gì, chuẩn bị cho ta chút đồ ăn, tốt nhất là thịt, tu luyện tiêu hao hơi nhiều!”
Nghe Tô Thần nói, Phúc bá có vẻ sửng sốt.
Hắn còn tưởng rằng Tô Thần ở trong mật thất suy tính gì đó, hoặc là tránh trong mật thất cho an toàn.
Lại không nghĩ tới Tô Thần ở trong mật thất tu luyện.
“Có vấn đề gì sao?”
Nhìn thấy Phúc bá kinh ngạc, Tô Thần không khỏi hỏi.
“Không có, ta lập tức chuẩn bị thức ăn cho thiếu gia!”