Bắt Đầu Từ Lâu Chủ, Ta Có Một Đao Kinh Thiên Hạ

Chương 17 Tử Đàn Cung, Mộc Thanh Tuyết (1)

. . . .

Phúc bá lập tức tiến đến an bài.

Tô Thần nhìn sắc trời một chút.

Trời đã vào chiều, buổi sáng hắn chỉ xử lý chút chuyện sau đó liền tập trung tu luyện.

Không nghĩ tới đã qua một thời gian dài.

“Chờ cơm nước xong, đi phố xá thượng nhìn xem, mua sắm một ít đan dược bổ sung khí huyết.”

Tô Thần thầm nghĩ.

Hiện tại hắn tu luyện Kim Cương Hỗn Nguyên Kình tiêu hao nhiều Khí Huyết Đan.

Hai bình rút được không duy trì được bao lâu, cho nên chuẩn bị ra ngoài mua sắm chút.

Nguyên bản hắn có thể cho quản gia Phúc bá chuẩn bị một ít đan dược bổ sung khí huyết dùng cho tu luyện.

Nhưng mà bây giờ hắn còn chưa tin tưởng Phúc bá.

Hắn sợ đối phương động tay trên đan dược.

Lấy năng lực của hắn không cách nào phân biệt được đan dược có bị động hay không động tay, cho nên muốn tự mình đi mua sắm.

Đương nhiên cũng thuận tiện đi dạo đường phố Khánh Thành.

Vì không cho người biết chuyện mình ra ngoài nên Tô Thần chuẩn bị rời đi từ mật đạo trong mật thất.

Tô Thần cơm nước xong xuôi liền buông chén đũa, đứng dậy nói với Phúc bá:

“Phúc bá, buổi chiều ta tiếp tục tu luyện, thời điểm ta tu luyện không cần quấy rầy ta.”

Nghe được Tô Thần còn muốn tiếp tục tu luyện, Phúc bá có chút kinh ngạc.

Mở miệng nói:

“Thiếu gia, tu võ không phải trong lúc nhất thời là có thể hoàn thành, thật ra thiếu gia có thể đến chỗ phu nhân nhiều hơn.”

Nghe được Phúc bá nói, Tô Thần dừng lại.

Ý của Phúc bá rất rõ ràng.

Chính là kêu hắn xin giúp đỡ từ nhị nương.

“Đến lúc đó ta sẽ đi, đa tạ Phúc bá nhắc nhở!”

Tô Thần gật gật đầu.

Từ hành vi trước mắt mà xem thì Phúc bá này không có ác ý với hắn.

Bằng không sẽ không nhắc nhở hắn.

Sau khi tiến vào trong mật thất.

Tô Thần lấy ra trang phục thường thường đã chuẩn bị sẵn từ nhẫn không gian mặc vào, sau đó thay đổi bộ dáng, khoác áo choàng rời đi.

Cửa bên kia của thông đạo trong mật thất là một căn phòng hoang.

Tô Thần điều tra bốn phía, không có phát hiện bất luận kỳ kẻ nào nên liền rời khỏi thông đạo.

Nơi này là một xóm nghèo trong Khánh Thành.

Khắp nơi đều là phòng ốc rách nát và tiếng ồn ào.

Tô Thần không dừng lại lâu, nhanh chóng đi hướng về một con phố xa hoa nhất Khánh Thành.

Ở trên đường Tô Thần còn thuận tiện mua một áo choàng to màu đen.

Sử dụng thứ này hắn càng ẩn nấp thân hình tốt hơn.

Dù sao gần nhất hắn phải làm rất nhiều chuyện, yêu cầu che giấu bản thân.

Tránh cho có người dựa vào thân hình mà phán đoán là hắn.

. . . .

Ở phủ đệ của Lăng Thiên Hà.

Vừa về tới hắn liền lập tức phát động mật thám Kim Phong Tế Vũ Lâu điều tra chuyện chợ đen.

Còn bản thân thì ăn một ít đan dược, khôi phục thương thế của mình.

Bởi vì Tô Thần muốn giữ mạng hắn lại để làm việc cho nên cũng không ra tay nặng.

Hắn dùng đan dược khôi phục ít thương thế.

Ít nhất nếu người không quá chú ý thì sẽ không nhìn ra là hắn bị thương.

Bên trong đại sảnh.

Tưởng Thần Đông cùng Lục Văn Thương đang chờ đợi.

Nhìn thấy Lăng Thiên Hà đi ra từ hậu viện.

“Lăng phó lâu chủ, Tô Thần này có chút cổ quái, hôm nay ngài nên bắt lấy hắn!”

Tưởng Thần Đông mở miệng nói.

Nghe Tưởng Thần Đông nói.

Lăng Thiên Hà thiếu chút nữa phun ra một ngụm lão huyết.

Hôm nay hắn muốn bắt lấy Tô Thần nhưng mà hắn không bắt được đối phương, ngược lại bị đối phương hành hung một trận.

“Bên Tô Thần không cần nóng nảy, trước cứ để hắn đắc ý đi, điều tra tin tức đài sen Ngũ phẩm từ chợ đen thế nào rồi?”

Lăng Thiên Hà nói sang chuyện khác.

“Hiện tại rất nhiều người đang điều tra, ngoại trừ chúng ta còn có ít nhất ba thế lực, trông dáng vẻ đều cảm thấy hứng thú với đài sen Ngũ phẩm!”

“Chúng ta chỉ điều tra được người phát tin tức chính là một người toàn thân áo đen, biến đổi giọng nói, chỉ có thể điều tra từ thân hình, e là cần một đoạn thời gian!”

Tưởng Thần Đông mở miệng nói.

“Toàn lực điều tra!

Cần phải tìm ra người này, sứ giả Tử Đàn Cung dự tính đến vào thời gian nào!”

Lăng Thiên Hà hỏi Lục Văn Thương.

“Căn cứ bên kia hồi âm, hẳn là năm ngày sau sứ giả có thể tới bên này!”

Lục Văn Thương trả lời.

“Có thể biết lần phái ra sứ giả là ai sao?”

Lăng Thiên Hà mở miệng hỏi.

“Tử Đàn Cung, Mộc gia Mộc Thanh Tuyết!”

Lục Văn Thương nói.

“Họ Mộc!”

Nghe tin tức này, Lăng Thiên Hà nao nao, sắc mặt có chút mất mát.

“Lâu chủ, trông dáng vẻ này, chúng ta phải giải quyết Tô Thần trong vòng năm ngày, một khi Mộc Thanh Tuyết tiến đến, chắc chắn nàng sẽ ủng hộ Tô Thần trở thành lâu chủ Kim Phong Tế Vũ Lâu!”

“Dù sao Tô lâu chủ lúc trước là người theo đuổi vị kia của Mộc gia.”

Lục Văn Thương trầm giọng nói.

Vì sao Kim Phong Tế Vũ Lâu có thể nhận được sự trợ giúp của Tử Đàn Cung.

Chính là vì Tô Mộng Bạch đã từng là người theo đuổi một vị đại nhân vật Tử Đàn Cung, vị đại nhân vật kia họ Mộc.

Hiện giờ sứ giả Tử Đàn Cung cũng họ Mộc, có thể thuyết minh đối phương coi trọng chuyện này.

Hơn nữa Tô Thần chính là nhi tử của Tô Mộng Bạch, nếu đối phương mang họ Mộc, chắc chắn ủng hộ Tô Thần.

Đây cũng là nguyên nhân mà Lăng Thiên Hà có vẻ mất mát.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất