Chương 71: Đầu cá nấu đậu hũ
“Ông Bảy, cả nhà ông cũng chỉ có ông và vợ ông, mấy người cầm nhiều thịt như thế làm gì? Thả xuống một miếng đi, cầm một miếng trở về để nếm thử vị là được rồi.”
“Ông Năm, trước khi nói ông Bảy thì nhìn lại mình xem. Cứ thấy được lợi là sán vào, mau thả xuống đi!.”
Trong thôn Cổ gia có tất cả hơn 120 hộ gia đình, tổng nhân khẩu là trên 700 người. Nhưng bây giờ trong thôn có 300 người là coi như nhiều rồi, bởi vì hơn 9 phần người trẻ tuổi đều quyết định lên thành phố tìm việc. Trong thôn chỉ còn người già và trẻ nhỏ, hoặc là giống như Cổ Tấn, có kế sinh nhai trong thôn. Cho nên, người trong thôn cũng không nhiều.
Con cá mú này của Cổ Dục nặng ít nhất 160 kg đến 170 kg, chia cho mỗi người một cân đều đầy đủ. Tuy Cổ Dục cũng muốn cho thêm một ít nhưng trưởng thôn không đồng ý.
Ông đứng ngay cạnh Cổ Dục để nhắc nhở hắn. Nhà ai có bao nhiêu người ông đều biết hết, cho nên cơ bản thì chia theo đầu người. Cuối cùng, một người đại khái được khoảng 700g.
Cũng may khả năng dùng đao của Cổ Dục rất chuẩn, bằng không thật sự khó có thể chia đều.
Một con cá lớn, bỏ đi nội tạng, đại khái còn dư khoảng hơn 150 kg. Kết quả sau khi chia xong, Cổ Dục vẫn còn dư lại cỡ khoảng 35 kg.
Đối với số cá này, Cổ Dục quyết định không chia tiếp. Bởi vì còn có nhà của ông Hai, Cổ Kiến Quân, Cổ Kiến Quốc, Cổ Tú Tú, Lưu Phi Phi, và Phùng Thư Nhân vừa mới tới nữa. Phải chia cho họ một ít, đưa cho mỗi nhà tầm 5 kg, vậy thì hắn chỉ còn 5 kg. Đương nhiên, Cổ Dục đã cố ý giữ lại cho mình một cái đầu cá cực lớn.
“Mọi người, đừng vội đi về. Loại cá này rất khó xử lý, để tôi dạy mọi người cách giải quyết!” Người dân trong thôn lấy được cá, vừa cười vừa nói cảm ơn với Cổ Dục. Thấy bọn họ muốn đi về, Cổ Dục trực tiếp gọi trở lại.
Những người này chưa từng gặp cá Mú Đen, chứ đừng nói tới việc xử lý thịt cá. Mặc dù Cổ Dục đã xử lý xong nội tạng bên trong, nhưng vảy cá bên ngoài cũng tương đối phiền phức.
Nghe được lời của Cổ Dục, bước chân của thôn dân không khỏi ngừng lại. Quả thực, vừa rồi bọn họ cũng cảm thấy kỳ quái khi không tìm thấy vải trên mấy miếng thịt cá. Lúc bình thường, không cần biết bọn hắn ăn cá gì, từ cá Chép cho đến cá Trích, vẫn là cá Trắm Cỏ, cá Trắm Đen, cá Tráp Dẹp, cá Mè...... Mấy loại cá này đều có loại vảy to, nhưng con cá này không có, khi sờ vào có cảm giác trơn trơn. Vốn dĩ bọn họ còn tưởng vảy của con cá này là như vậy, hóa ra nó vẫn có vảy.
“Để làm sạch vảy loại cá này, trước tiên mọi người cần sử dụng nước sôi để đánh vảy. Đợi một khoảng thời gian, chờ đến khi vảy của nó bong tróc hết ra là có thể sử dụng được. Đây, giống như vậy!”
Nhìn qua ánh mắt của mọi người, Cổ Dục cầm lên một miếng thịt cá bắt đầu làm mẫu. Đến khi tất cả đều học xong, Cổ Dục cũng không nói gì thêm nữa. Chuyện bọn họ chế biến chỗ thịt cá này thế nào, không liên quan gì tới hắn. Tuy khả năng bếp núc của hắn không tồi, nhưng cũng không thể bảo hắn mời cả thôn bữa cơm đúng không?
Sau khi tiễn hết người trong thôn, Cổ Dục tiếp tục với 6 gia đình còn lại, mỗi người được lấy 5 kg cá. Trưởng thôn, Cổ Kiến Quân, ông hai của Cổ Dục cùng với Cổ Quốc Khánh đều vui vẻ trở về. Vốn dĩ Lâm Lôi cùng Lý Vân Vân định rời đi, nhưng họ được Cổ Dục mời ở lại. Về phần Phùng Thư Nhân, Cổ Tú Tú và Lưu Phi Phi, tất nhiên bọn họ sẽ ăn chực ở đây.
......
Từ sau khi biết Cổ Dục, Phùng Thư Nhân thì không nói, dù sao cô cần đi nhiều nơi để live streaming. Nhưng Cổ Tú Tú và Lưu Phi Phi thì không giống vậy. Ngoại trừ bữa sáng, hai cô nhóc này gần như không ăn cơm nhà.
Hôm nay, từ lúc phát hiện có cá lớn trong nhà, hai cô bé đã xác định Cổ Dục sẽ làm món ăn ngon. Bởi vậy, cả hai quyết định sẽ ăn chực. Mà muốn ăn chực, tất nhiên phải ở lại rồi. Về phần Cổ Dục, hắn cũng không có ý tiễn khách. Nếu muốn ăn chung, vậy thì ở lại cùng ăn một bữa.
Bởi vì chuyện ngày hôm qua, cho nên Lâm Lôi và Lý Vân Vân đều không từ chối. Nhưng cả hai không hành động như khách thông thường, trái lại còn chủ động giúp Cổ Dục dọn dẹp vệ sinh các thứ. Điều này làm hắn cảm thấy có chút không tiện.
Dù sao Cổ Dục vẫn là đàn ông độc thân, trên tâm lý còn có chút ngại ngùng. Hắn dùng máy giặt để giặt giũ và hong khô quần áo, cho nên trong nhà không tồn tại tình trạng đồ lót với tất vứt lung tung. Tuy nhiên, nhà cửa cũng không quá sạch sẽ.
Lâm Lôi cùng Lý Vân Vân đúng là cao thủ, chỉ mười mấy phút đã hoàn thành việc dọn dẹp cả tầng trên lẫn tầng dưới. Lúc này, Cổ Dục cũng vừa làm sạch vảy phần đầu cá.
Hai người tiến lại gần, xem thử có thể giúp được gì không. Chỉ là, cả hai rất nhanh bị khuất phục. Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng quả thật, khả năng nấu ăn của Cổ Dục lợi hại hơn hai người rất nhiều. Con dao trên tay hắn cắt thái những đường hoa mỹ, tốc độ nhanh nhưng hương vị không giảm. Chuyện này hoàn toàn là điều bất ngờ với cả hai.
Ban đầu, trong suy nghĩ của hai người, Cổ Dục chỉ là một thanh niên lớn lên ở thành phố. Khi hắn tự mình sống ở nông thôn, sống tiếp được là may rồi, có thể làm chút rau cỏ cũng coi như không tệ. Bọn họ không ngờ rằng, trình độ của Cổ Dục đã vậy còn quá cao.
Hai người liếc nhau một cái, lập tức quyết định phải chiến đấu.
Cùng lúc đó, Cổ Dục bắt đầu màn biểu diễn của hắn. Đầu cá này rất lớn, xem chừng phải hơn 10 kg, còn nối liền với một cái bong bóng không nhỏ. Với cái đầu này, Cổ Dục chuẩn bị làm thành ba món chính.
Bong bóng cá có thể trực tiếp chiên giòn, còn đầu cá chia thành 2 nửa. Một nửa để nấu canh cá với đậu phụ, một nửa làm thành cá kho. Cổ Dục trực tiếp bật hai bếp, xử lý cùng một chỗ.
Bất kể là kho tàu hay hầm với đậu phụ, trước tiên phải chiên qua một lần với dầu. Thả một ít gừng với hành cho thơm rồi thả đầu cá vào, lưu ý phần cá kho không cần chiên quá kỹ. Nếu Cổ Dục dùng cá đông lạnh, chiên lâu là cần thiết, vì không cẩn thận thịt sẽ nát. Nhưng cá tươi thì không cần, chỉ cần thêm nước mắm, rượu, gia vị, lại thêm ít nước sôi là được.
Ở đây cần chú ý, nhất định phải thêm nước sôi. Bởi vì chỉ có như vậy, nước canh mới đặc và ngon.
Tiếp theo đổi bếp, cho lên bếp từ. Điều chỉnh nhiệt độ không quá cao, thỉnh thoảng vớt bọt bên trong ra. Đợi đến thời điểm cá sắp chín, bỏ vào đậu phụ đã được ngâm qua nước rồi thêm một ít tiêu trắng, muối ăn. Tiếp đó chính là hầm thật kỹ. Nồi canh này không chỉ cần thịt, canh cũng không thể thiếu.
Còn món cá kho thì ngược lại. Đầu tiên cũng phải chiên qua, lúc này không cần gừng tỏi. Sau khi chiên xong mới cho gừng tỏi vào, tiếp đó đem đầu cá bỏ vào một nồi khác. Ngoài ra còn cần rượu gạo, xì dầu, đây là đang om cá. Sau khi điều chỉnh xong, thêm chút nước vào rồi đun một chút. Cuối cùng thả thêm một ít hoa tỏi non, trộn mấy lần là có thể dọn thức ăn lên.
Cả hai món ăn đều có thể coi là món chính nhưng Cổ Dục đều làm thành thạo. Trong lúc làm, Cổ Dục còn làm tốt mấy món chiên khác. Bong bóng cá chiên giòn cộng thêm món thịt bò kho tiêu mới hoàn thành. Còn có thịt dê xáo với thì là, một đĩa đậu khô xào chay, một đĩa bông cải xào thịt. Cơm tối hôm nay xem như đầy đủ .
Khi các món ăn được bày biện hoàn tất trên bàn, còn đang vui chơi Cổ Tú Tú cùng Lưu Phi Phi lập tức vây lại. Cả hai cầm đũa lên, vẻ mặt thành thật nhìn mấy đĩa thức ăn trước mặt. Kể cả hai người trưởng thành Lâm Lôi và Lý Vân Vân lúc này cũng là gương mặt khiếp hãi. Tuy nhiên, loại vẻ mặt này không có kéo dài quá lâu. Bởi vì, trong lúc hai cô nếm thử miếng thứ nhất, sự khiếp hãi đã biến thành kinh ngạc...... Món này ăn quá ngon!