Chương 92: Chưa từng chơi sao? Rõ ràng là một cao thủ
“Con ngựa này là một giống ngựa thuần chủng ở nước Anh, tôi đã gửi ở đây nuôi dưỡng từ lâu. Đương nhiên không phải là loại tốt nhất, mà nếu tốt hơn nữa cũng không thể mua được...”
Tôn Lượng đưa tay vuốt ve trước mặt con ngựa màu nâu, cười nói: “Tôi đã đặt cho nó một cái tên, gọi là Truy Vân.”
Triệu Dật trêu chọc nói: “Truy Vân đúng là nghe cũng không tệ, so với Truy Phong có ý cảnh hơn nhiều.”
Tôn Lượng nhiệt tình mời mọc: “Có muốn chạy vài vòng, cảm nhận một chút không?”
Tới nơi này, lẽ dĩ nhiên chính là chơi ngựa. Đương nhiên, không cần phải câu nệ khách khí làm gì.
“Được!”
Tôn Lượng đưa tay gọi một nhân viên làm việc đi tới, Tôn Lượng giao phó hai ba câu với nhân viên. Rất nhanh sau đó có một vị huấn luyện viên cưỡi ngựa đi tới, người này dắt Truy Vân bên cạnh. Sau đó hắn chỉ điểm vài chỗ cần lưu ý khi cưỡi ngựa cho Triệu Dật.
Triệu Dật dựa theo hướng dẫn của huấn luyện viên, đội lên nón cùng dụng cụ bảo hộ. Tiếp đó thì leo lên lưng của Truy Vân.
Mặc dù Triệu Dật trước đây chưa từng cưỡi qua ngựa, nhưng mà hắn có kỹ năng huấn luyện thú. Thuần phục một con ngựa thì quá đơn giản đối với hắn, người khác thi thông qua thao tác để khống chế ngựa. Còn Triệu Dật thì trực tiếp dùng tinh thần liên kết với con ngựa, việc này có thể mang lại hiệu quả tốt hơn nhiều.
Sau khi thuần thục điều khiển con ngựa, Triệu Dật cưỡi Truy Vân vui vẻ chạy một vòng, điều khiển vô cùng lưu loát. Hắn cảm giác có một loại nhịp điệu kỳ lạ cùng cảm giác hài hòa trong lòng.
Triệu Dật vốn dĩ dáng vẻ rất đẹp trai và đầy khí chất, mang theo mũ giáp cưỡi ngựa. Hơn nữa, còn cưỡi một con ngựa cao to, dưới ánh mặt trời chạy một vòng như thế, càng lộ ra vẻ đẹp trai, trẻ trung tràn đầy sức mạnh và sự nhanh nhẹn. Điều này khiến không ít hội viên nữ đến đây vui chơi phải quay đầu nhìn lại, ánh mắt của họ trợn tròn mang vẻ kinh ngạc.
“Quá đẹp trai!”
“Đó là hội viên mới sao, lúc trước vì sao tôi chưa từng thấy qua?”
“Kỹ thuật cưỡi ngựa thế này đúng là quá tốt, cảm giác giống như... A! Chính là nhân mã hợp nhất, đúng là quá lợi hại.”
Đám người Tôn Lượng cũng đều nhìn Triệu Dật mà trợn tròn hai mắt.
“Anh Lượng! Anh nói hắn trước đây chưa từng cưỡi ngựa mà, sao dáng vẻ của hắn giống như là một cao thủ vậy. Chẳng lẽ vừa rồi là hắn khiêm tốn sao?
“Tôi cảm thấy hắn chơi ngựa so với tôi còn nhiều hơn nha.”
“Anh Lượng! Con ngựa Truy Vân này của anh cùng với hắn xem ra rất xứng đó.”
Tôn Lượng đưa tay sờ cằm một cái: “Nhìn hắn lúc vừa rồi leo lên ngựa, rõ ràng là một tay mơ chưa từng cưỡi ngựa qua. Điều này có vẻ quá nhanh quen thuộc rồi, vị tiểu đệ này đúng là có chút năng lực nha.”
Ngụy Xuyên khen ngợi nói: “Đúng vậy, Triệu Dật bản lĩnh cũng không nhỏ nha.”
Đang ở bên cạnh phát sóng trực tiếp Phùng Tiếu Tiếu cũng bị bóng dáng kia hấp dẫn, cô mở to hai mắt bỗng nhiên giật mình. Trái tim lại không tự chủ đập nhanh thêm mấy phần.
Tình cảnh này của cô lập tức rơi vào mắt người xem, lập tức dồn dập đặt câu hỏi.
“Gì thế, trông thấy anh chàng đẹp trai nào sao?”
“Con mắt đều mở to như vậy, đã thấy cái gì vậy?”
“Cô gái nhỏ, nhanh nhanh cho chúng tôi xem phía trước là gì?”
Phùng Tiếu Tiếu lấy lại tinh thần, nhìn hai bên của mình rồi nhỏ giọng nói: “Nhìn thấy ‘nằm đại ca’ đang cưỡi ngựa, rất đẹp trai nha...”
“A đù, thật hay giả vậy?”
“Cầu được xem!”
“Nhanh nhanh! Nhìn lén một chút đi không sao đâu, chúng tôi sẽ hé răng!”
“Đúng, Đúng! Len lén quay hắn một chút!”
Quay cái con khỉ, đến lúc đó hắn giận tôi thì ai đến chống đỡ?
Phùng Tiếu Tiếu vắt óc suy nghĩ, tìm một cách để điều hòa mọi người: “Tôi cho mọi người xem bóng lưng cưỡi ngựa của hắn...”
Cô nghĩ chỉ cần khiến mọi người không nhận ra Triệu Dật, vậy là cũng được rồi.
Khi Triệu Dật giục ngựa lao nhanh qua một đoạn, Phùng Tiếu Tiếu mới đem ống kính nhắm đến sau lưng Triệu Dật. Dưới ánh mặt trời chói chang, một thân ảnh thoải mái cưỡi ngựa lao nhanh trên sân, mãi cho đến khi đối phương chạy được nửa vòng sân lộ ra nửa bên mặt. Phùng Tiếu Tiếu mới nhanh chóng đổi lại ống kính.
Xem trực tiếp đa phần đều là nam, nhưng mà bây giờ họ đều không nhịn được mà đồng ý với lời nói của Phùng Tiếu Tiếu.
Cưỡi ngựa vốn dĩ là một hoạt động của giới quý tộc, con ngựa Truy Vân này vẻ ngoài lại tốt như vậy. Kết hợp với người đẹp trai như Triệu Dật, dáng vẻ cưỡi ngựa đúng là quá khí chất. Bên cạnh đó còn có trang bị làm nổi bật kết hợp với ánh mặt trời lấp lánh, khiến Triệu Dật trông thật hấp dẫn trong mắt mọi người.
Mặc dù không thấy được chính diện khuôn mặt Triệu Dật, nhưng cho dù chỉ là một bên mặt cũng khiến mọi người thừa nhận, người này đúng là thật sự rất đẹp trai!
“Quả thực rất đẹp trai! Gần như cùng tôi giống nhau!”
“Khó trách khiến cô gái nhỏ tâm hồn rung động và khổ sở, đàn ông có sắc lại có tiền như vậy thì cô gái nào lại không thích đây?”
“Cảm thông cho cô gái nhỏ.”
“Cảm thông +1!”
Trong nháy mắt, màn hình điều hiện “Cảm thông +N, Phùng Tiếu Tiếu tức giận đến mức mồm nhếch lên sắp tới mang tai.
Triệu Dật chạy xong hai vòng, liền giảm tốc độ ngựa lại. Truy Vân bước chân nhẹ nhàng tiến lên, chậm rãi đi về phía của Tôn Lượng.
Triệu Dật nhanh chóng gọn gàng, tung người nhảy xuống ngựa. Hắn đưa dây cương giao lại trong tay Tôn Lượng, cười nói: “Rất đã! Đây là một con ngựa tốt.”
Con ngựa của Tôn Lượng được khen ngợi như thế, đương nhiên trong lòng hắn cũng vui vẻ. Ngựa và xe cùng là một dạng, thậm chí còn cao hơn xe một chút. Dù sao thì xe cũng là máy móc lạnh băng, mà ngựa lại là một sinh vật có tình cảm.
“Người anh em, kỹ thuật cưỡi ngựa của cậu khiến mọi người có chút không kịp trở tay nha, xem ra cậu cũng là một người hiểu ngựa...”
Triệu Dật mỉm cười, cũng không cần khiêm tốn nói: “Cũng có hiểu sơ sơ một chút....”
Tôn Lượng cười ha hả nói: “Được! Chúng tôi cùng cậu đi chọn ngựa, buổi chiều sẽ còn có thi đấu. Chúng ta cùng nhau chạy thử một chuyến, cưỡi ngựa phi nhanh không hề kém với cảm giác lái xe đâu...”