Bắt Đầu Xuyên Việt Thành Phản Phái Thần Hào

Chương 38: Lưu Bình kinh hãi!

Chương 38: Lưu Bình kinh hãi!
Ngày thứ hai, buổi sáng.
Bệnh viện Cảnh Dương, Hải Thanh, vốn chỉ là một bệnh viện hạng bét trong thành phố, ưu điểm duy nhất chính là chi phí khám chữa bệnh tương đối rẻ.
Chính vì vậy, rất nhiều gia đình nghèo khó, không đủ điều kiện đến các bệnh viện lớn, đều chọn đến đây để khám bệnh.
Tại tầng năm của bệnh viện, trong một phòng bệnh dành cho bệnh nhân nội trú.
Ngụy Tử Ngọc đang ngồi gọt táo, còn trên giường bệnh là một người đàn ông khoảng năm mươi tuổi, đang đeo mặt nạ dưỡng khí, sắc mặt có phần tái nhợt vì bệnh tật.
Ông chính là Ngụy Hưng Ngôn, cha của Ngụy Tử Ngọc.
Nhìn Ngụy Hưng Ngôn, Ngụy Tử Ngọc thoáng lộ vẻ lo lắng. Trước đó, bệnh tình của Ngụy Hưng Ngôn đột ngột trở nặng, phải đưa đến bệnh viện cấp cứu, may mắn lắm mới kéo ông trở về từ Quỷ Môn Quan.
Hiện tại, ông vẫn còn hôn mê bất tỉnh.
Nhưng khi nghĩ đến lời hứa của Phương Vũ, Ngụy Tử Ngọc lại nở nụ cười.
Bệnh viện Phương Thị, đó là bệnh viện tốt nhất Hải Thanh, thậm chí có thể nói là số một toàn tỉnh Lâm Châu!
Đúng lúc này, một bác sĩ mặc áo blouse trắng, trạc tuổi ba mươi, bước vào phòng và tươi cười: "Cô Ngụy, chúng ta ra ngoài nói chuyện về bệnh tình của bác Ngụy nhé."
Nhìn thấy gã bác sĩ này, ánh mắt Ngụy Tử Ngọc lập tức tràn ngập giận dữ.
Lưu Bình, bác sĩ chủ trị của Ngụy Hưng Ngôn, lại có một người cậu làm chủ nhiệm khoa.
Hắn ta vì mê mẩn nhan sắc của Ngụy Tử Ngọc, nên đã đưa ra điều kiện, rằng nếu cô chịu qua lại với hắn, hắn sẽ giúp Ngụy Hưng Ngôn giảm chi phí thuốc men.
Ngụy Tử Ngọc làm sao có thể đồng ý?
Đương nhiên, cô đã giận dữ từ chối điều kiện của hắn.
Sau đó, Lưu Bình rất tức tối, cảm thấy Ngụy Tử Ngọc không biết điều, bắt đầu cố tình gây khó dễ cho cô trong mọi việc, thậm chí còn mở miệng đe dọa!
Ngụy Tử Ngọc cũng đã phản ánh tình hình lên bệnh viện, nhưng mọi chuyện đều bị người cậu làm chủ nhiệm của Lưu Bình ém nhẹm xuống, không lần nào được giải quyết.
Hơn nữa, cô cũng không dám làm lớn chuyện.
Dù sao, Ngụy Hưng Ngôn vẫn cần phải ở lại đây để chữa bệnh!
Nhưng lần này, Ngụy Tử Ngọc không hề sợ hãi chút nào: "Được thôi, vậy thì ra ngoài nói chuyện."
Hai người đi xuống lầu, ra phía bên ngoài.
Trên đường đi, Lưu Bình cười ha hả nói: "Cô Ngụy nghĩ thế nào rồi? Có muốn suy nghĩ lại về điều kiện của tôi không?"
"Tôi đương nhiên đã suy nghĩ kỹ rồi."
Nụ cười của Lưu Bình càng thêm rạng rỡ: "Ồ, không biết lựa chọn của cô Ngụy là..."
"Tôi từ chối!"
Ngụy Tử Ngọc lạnh lùng đáp.
Sắc mặt Lưu Bình lập tức trở nên âm trầm: "Cô Ngụy, tình hình của cha cô dạo này có vẻ không tốt lắm đâu, cô nên biết điều đó."
Hắn cho rằng, đối phương quá không biết điều!
Ngụy Tử Ngọc đáp: "Cái đó không cần anh phải lo, tôi sẽ thu xếp để cha tôi chuyển viện ngay lập tức."
Lưu Bình cười lạnh không thôi: "Hả, chuyển viện? Cô có thể chuyển đi đâu?"
"Bệnh viện Phương Thị!"
Lưu Bình đầu tiên là ngẩn người, sau đó dừng bước, ôm bụng cười lớn, nước mắt như sắp trào ra:
"Ha ha ha, bệnh viện Phương Thị? Cô Ngụy, cô đang chọc cười tôi đấy à? Cô có biết bệnh viện Phương Thị là cái hạng gì không? Đó là bệnh viện trực thuộc tập đoàn Phương Thị đấy!"
"Đến cả bệnh viện Cảnh Dương này cô còn ở không nổi, thì lấy tiền đâu mà đòi đến đó?"
"Ong ong ~"
Điện thoại của Ngụy Tử Ngọc reo lên, cô bắt máy, đầu dây bên kia vang lên giọng nói của Phương Vũ: "Tôi đến rồi."
"Đến rồi?" Ngụy Tử Ngọc ngạc nhiên nhìn quanh, nhưng không thấy bóng dáng của Phương Vũ đâu cả.
"Tôi thấy cô rồi đấy."
Phương Vũ khẽ cười: "Ngẩng đầu lên, rồi tránh ra một chút đi."
Lưu Bình vẫn đứng bên cạnh cười lạnh: "Cô Ngụy, tôi khuyên cô vẫn nên suy nghĩ lại..."
Giọng hắn bỗng im bặt.
Bởi vì hắn đã nghe thấy tiếng động cơ ầm ầm trên không trung.
Lưu Bình ngẩng đầu nhìn lên, nhất thời ngây người như phỗng.
Trên bầu trời.
Một con quái vật khổng lồ dài đến mấy chục mét đang bay lượn trên không trung, che khuất ánh mặt trời, đổ bóng xuống mặt đất những hình thù dữ tợn lạnh lẽo, cánh quạt trực thăng khuấy động, tạo nên những cơn gió mạnh.
Và điều khiến Lưu Bình kinh hãi hơn cả, là biểu tượng trên thân chiếc trực thăng, một biểu tượng mà ở Hải Thanh này không ai không biết, không ai không hay.
Nó đại diện cho... tập đoàn Phương Thị!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất