Bắt Đầu Xuyên Việt Thành Phản Phái Thần Hào

Chương 40: Trần Nghiệp Hưng Phấn

Chương 40: Trần Nghiệp Hưng Phấn
"Đinh! Kí chủ nhận giá trị phản phái + 100! Nhân vật chính mất giá trị khí vận - 100!"
Việc thay thế nhân vật chính thu thập Lưu Bình cùng cữu cữu của hắn đã khiến Trần Nghiệp mất đi cơ hội trang bức đánh mặt, vì vậy hắn nhận được giá trị phản phái.
Đương nhiên, đối tượng chỉ là một nhân vật nhỏ, nên giá trị phản phái không nhiều, có chút ít vẫn hơn không.
Phương Vũ chờ đợi dưới lầu một lúc, nhưng vẫn không thấy Ngụy Tử Ngọc đi ra, lông mày không khỏi nhíu lại.
"Sao lại chậm trễ như vậy?"
Đúng lúc này, Ngụy Tử Ngọc gọi điện thoại đến, Phương Vũ vừa bắt máy liền hỏi: "Chuyện gì xảy ra, còn chưa xử lý xong sao?"
Ngụy Tử Ngọc có chút do dự nói: "Phương thiếu, ở đây có một người tự xưng là thầy thuốc, hiện tại nhất định đòi kiểm tra thân thể cho phụ thân tôi, nói rằng có thể dễ dàng chữa khỏi bệnh cho phụ thân tôi..."
"Thầy thuốc?"
Phương Vũ có chút nghi hoặc, bệnh viện Cảnh Dương, làm gì có thầy thuốc nào trình độ như vậy?
"Chờ một chút."
Sắc mặt hắn lập tức thay đổi, hỏi: "Người đó dáng dấp thế nào?"
"Là một người trẻ tuổi khoảng hai mươi tuổi..."
Phương Vũ không nghe tiếp nữa, thần sắc nhất thời lạnh như băng: "Giữ hắn lại, chờ tôi qua."
Thầy thuốc kia, là Trần Nghiệp!
...
"Ngụy tiểu thư, bệnh của phụ thân cô là..."
Trần Nghiệp vừa kiểm tra thân thể cho Ngụy Hưng Ngôn, vừa chậm rãi nói.
Trong lòng hắn tràn ngập sự hưng phấn.
Không ngờ hôm nay vì một vài việc mà đến bệnh viện Cảnh Dương, lại ngẫu nhiên gặp được mỹ nữ mà ở trường học đã khiến hắn hồn khiên mộng nhiễu!
Quan trọng hơn là, đối phương còn có một người cha bệnh nặng nằm liệt giường!
Sau đó, hắn thuận miệng chỉ ra mấy bệnh vặt trên người Ngụy Tử Ngọc, lấy được sự tín nhiệm của cô, rồi mượn cơ hội yêu cầu được chẩn bệnh cho Ngụy Hưng Ngôn.
Đây quả thực là ông trời an bài cho hắn cơ hội trang bức và trêu chọc mỹ nữ, bệnh của Ngụy Hưng Ngôn tuy nghiêm trọng, nhưng đối với hắn mà nói, lại không phải vấn đề lớn!
Hắn đã bắt đầu tưởng tượng đến kết cục mình chữa khỏi bệnh cho cha đối phương rồi ôm mỹ nhân về.
Trần Nghiệp nói một tràng dài, Ngụy Tử Ngọc nghe không hiểu gì cả.
Trần Nghiệp cũng nhận ra sự hoang mang của Ngụy Tử Ngọc, cười nói: "Cô không hiểu cũng không sao, cô chỉ cần biết rằng, tôi có thể trị bệnh cho cha cô là được, chỉ cần tôi kê mấy thang thuốc, phối hợp thêm một số thủ pháp trị liệu, rất nhanh sẽ khỏi hẳn!"
"Thật sao?"
Ngụy Tử Ngọc có chút nửa tin nửa ngờ, dù sao, các thầy thuốc ở bệnh viện Cảnh Dương đều nói bệnh tình của cha cô rất khó giải quyết.
Đối phương lại nói nhẹ nhàng như vậy.
Theo lý mà nói.
Y thuật là một môn học cần thực hành và tổng kết kinh nghiệm, những chuyên gia giáo sư có chỗ tạo nghệ trong y thuật, đều là những người tóc đã hoa râm mới đúng.
Trần Nghiệp trông có vẻ trạc tuổi cô, làm sao có thể thật sự là một thần y như lời hắn nói?
Trần Nghiệp thấy Ngụy Tử Ngọc nghi ngờ mình, liền cười nhạt nói: "Ngụy tiểu thư, những bệnh vặt mà tôi đã chỉ ra cho cô lúc nãy, có sai sót gì không?"
"Đích thực là không có sai sót..."
Ngụy Tử Ngọc có chút chần chừ gật đầu, nếu không phải như vậy, cô đã sớm đuổi Trần Nghiệp ra ngoài rồi, đâu có để hắn tiếp xúc với Ngụy Hưng Ngôn?
Đối với cô mà nói, dù là có một tia cơ hội và khả năng, cô cũng sẽ không dễ dàng từ bỏ.
"Vậy nên, Ngụy tiểu thư." Trần Nghiệp thản nhiên nói: "Cô đại khái có thể tin tưởng..."
"Ầm!"
Đúng lúc này, cửa phòng bệnh đột nhiên bị đá văng.
Trần Nghiệp giật nảy mình, suýt chút nữa ngã khỏi ghế, khi hắn ngẩng đầu lên nhìn rõ khuôn mặt người vừa tới, đồng tử hắn co rút lại vô thức.
Phương Vũ!...

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất