Bất Diệt Long Đế

Chương 115: Phế Triệu Duệ

Chương 115: Phế Triệu Duệ
Trong cơn phẫn nộ Lục Ly trực tiếp vung đao chém đứt đùi phải Triệu Duệ, Triệu Duệ hét thảm một tiếng, ôm chân lăn lộn dưới đất.
- Duệ thiếu? Tiểu tạp chủng, ta xé ngươi!
Thanh trưởng lão chỉ còn cách không đến mấy trăm trượng, hắn tung người nhảy vọt trên từng tòa lầu các, cự ly không ngừng rút ngắn, còn chưa tới gần trên thân đã tràn ra sát ý khủng bố, khiến tốc độ nước mưa rơi xuống tựa hồ đều chậm mấy phần.
Nước mưa không phải rơi chậm đi, mà đang dần nhỏ lại, cơn mưa này đến thì cuồng bạo, mà đi thì cũng nhanh.
- Mưa sắp ngừng?
Trong đại điện Khách Đường, Lục Linh đứng nơi cửa ra vào lẩm bẩm một tiếng, đột nhiên chống quải trượng đi ra ngoài, Liễu Di cả kinh hỏi:
- Lục tiểu thư, ngươi muốn đi đâu? Bên ngoài rất nguy hiểm!
Lục Linh nhìn về phía đông nam một cái nói:
- Hình như đệ đệ ta gặp chút phiền toái, ta phải tới xem xem, giúp hắn một tay.
Lục Ly truy sát Triệu Duệ đã một lúc, lấy chiến lực Lục Ly hẳn sớm đã bắt sống Triệu Duệ trở về, vừa rồi đạn tín hiệu sáng lên, rõ ràng Triệu Duệ đang cầu viện cường giả trong gia tộc.
Lúc nhìn thấy đạn tín hiệu, trong lòng Liễu Di cũng có chút lo lắng, nhưng chiến lực nàng yếu hơn Lục Ly, lại phụng mệnh trấn thủ cửa tây, nàng không khả năng rời đi.
Lục Linh không quản nàng, chống quải trượng rảo bước đi nhanh, Liễu Di nghĩ nghĩ một lát, cắn răng đuổi theo Lục Linh nói:
- Lục tiểu thư, ta dẫn ngươi đi.
Liễu Di không biết Lục Linh đi liệu có giúp đỡ được gì, không biết mình đi kết cục sẽ thế nào? Nhưng bản năng mách bảo, nàng phải giúp Lục Linh và Lục Ly một tay.
Có lẽ tối nay chị em Lục Ly đã mang đến cho nàng quá nhiều chấn động, nàng theo bản năng muốn kéo gần thêm quan hệ với chị em bọn họ.
Lục Linh đi đường quá chậm, không có nửa điểm chiến lực, một chân còn què. Nàng vừa đi được mấy bước, đột nhiên cất tiếng nói:
- Di tiểu thư, ngươi có thể cõng ta, lấy tốc độ nhanh nhất tìm tới Lục Ly không?
- Được!
Liễu Di không chút nghĩ ngợi, trực tiếp cõng Lục Linh trên lưng, cuồng chạy về hướng vừa phóng ra đạn tín hiệu.
Đại chiến ở cửa Tây viện đã hạ màn, nhưng đại chiến bên phía cửa chính phía nam lại vừa mới bắt đầu.
Cường giả Hồn Đàm cảnh và toàn bộ võ giả Thần Hải Cảnh song phương đều xuất động, Huyền Vũ cảnh thì sớm đã giết đến trời đất quay cuồng, thây chất thành núi.
Phía cửa Nam bốn đại gia tộc xuất động hơn ngàn Huyền Vũ cảnh, Liễu gia cũng có hơn ngàn người, lúc này hai bên đều đã tử thương hơn phân nửa.
Trên quảng trường trong cửa Nam, nước mưa đã chuyển thành màu đỏ máu, khắp nơi toàn là chân cụt tay đứt, vô số người trọng thương ngã trong vũng máu thống khổ kêu rên, lăn lộn, trường diện máu tanh khủng bố dị thường.
Liễu gia có ba võ giả Hồn Đàm cảnh, tộc trưởng vẫn còn đang hôn mê không xuất chiến.
Hai Hồn Đàm cảnh là Đại trưởng lão và nhị trưởng lão đang chém giết với tộc trưởng Triệu gia Triệu Côi và tộc trưởng Lỗ gia, chẳng qua bên phía Liễu gia không chỉ có hai tên Hồn Đàm cảnh, ngoài ra còn một lão giả tóc xám chính đang chém giết với tộc trưởng Trần gia Hà gia.
Lão giả tóc xám xa lạ này là ngoại viện Liễu gia mời tới. Vì mời được người này, Liễu gia tiêu tốn đại giá cực lớn, tài phú trong gia tộc cơ hồ bị người này lấy đi hơn phân nửa.
Đáng tiếc...
Tộc trưởng bốn đại gia tộc đều là Hồn Đàm cảnh, nhiều hơn bên phía Liễu gia một người. Bốn đại gia tộc đều là gia tộc nhị phẩm, nhưng không có nghĩa gia tộc bọn hắn không có võ giả Hồn Đàm cảnh, tộc trưởng bốn đại gia tộc đều là cường giả Hồn Đàm cảnh.
Gia tộc có được ba tên võ giả Thần Hải Cảnh là gia tộc nhị phẩm, có được ba tên võ giả Hồn Đàm cảnh là gia tộc tam phẩm.
Đây là cách phân chia phẩm giai thế lực gia tộc ở Bắc Mạc, nếu một gia tộc chỉ có hai võ giả Hồn Đàm cảnh, như vậy cũng chỉ có thể tính là gia tộc nhị phẩm, bốn đại gia tộc đều thuộc về loại trường hợp này.
Bốn đấu ba!
Dù cho cường giả Liễu gia mời tới là Hồn Đàm cảnh đỉnh phong, nhưng Liễu gia vẫn chiến đấu rất phí sức. Lão giả tóc xám được mời tới có thể miễn cưỡng lấy một địch hai, Đại trưởng lão chiến lực vượt trên Triệu Côi, nhị trưởng lão bị tộc trưởng Lỗ gia đè lên đánh
Then chốt là!
So về võ giả Thần Hải Cảnh, bốn đại gia tộc rõ ràng nhiều hơn Liễu gia một chút. Sĩ khí võ giả Liễu gia lại đang sa sút, thậm chí rất nhiều người đang tác chiến qua loa cho có, tùy thời chuẩn bị rút lui.
Vũ đại nhân tới, lúc này chính đang tọa trấn trong đại viện Triệu gia, dù hắn không ra tay thì cũng vẫn như một tòa đại sơn áp trên đỉnh đầu chúng nhân.
Một tên trưởng lão gia tộc ngũ phẩm, cường giả nằm trong top năm mươi Chiến Thần bảng Bắc Mạc, lực chấn nhiếp há lại bình thường?
Ầm!
Đại trưởng lão phóng ra một đạo đao mang Huyền lực bức lui Triệu Côi, sau đó hắn liếc nhìn bốn phía một lượt, ánh mắt chớp qua một tia kiên quyết, gầm thét với đằng sau:
- Lão Thập Bát!
Trong thành bảo, một lão giả đầu tóc hoa râm nghe được tiếng Đại trưởng lão rống giận, đành chịu lấy ra một viên đan dược, nhét vào miệng lão giả gầy còm đang nằm hôn mê trên giường.
Đan dược là đan dược đỉnh cấp, Địa giai bát phẩm, giá trị liên thành. Lão giả nằm trên giường là tộc trưởng Liễu gia, nuốt xuống viên đan dược đỉnh cấp này, lão giả có khả năng rất lớn sẽ tỉnh lại.
Chẳng qua...
Dược lực đan dược này quá mạnh, với tình trạng hiện tại của thân thể tộc trưởng Liễu gia thì căn bản chịu không được. Dù cường hành tỉnh lại, hắn cùng lắm cũng chỉ phát động được mấy lần công kích, sau đó triệt để chết đi.
Liễu gia đến thời khắc sinh tử quan đầu, Đại trưởng lão đã không quản được quá nhiều, đành phải cường hành lệnh Thập Bát trưởng lão đánh thức tộc trưởng Liễu gia.
Khoảnh khắc sau, tròng mắt tộc trưởng Liễu gia chậm rãi mở ra.
- Chết...
Bên phía Tây viện Liễu gia, Thanh trưởng lão gào thét mà đến, trên tay hắn không có bất kỳ binh khí nào, điểm đặc thù duy nhất trên người chính là đeo một đôi giày đồng, một đôi giày đồng phát sáng lấp lánh.
Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất