Chương 147: Răng thú lập công
Liễu Di kích động bắt lấy Lục Ly, kẻ sau lại quay sang nhìn Tiểu Bạch một cái, trong mắt chớp qua một tia kinh nghi. Vừa rồi Tiểu Bạch bẻ gãy dây thừng khiến răng thú rớt xuống Huyết Trì là vô tình hay cố ý? Chẳng lẽ nó biết sự thần kỳ của răng thú?
- Tộc trưởng, ngươi theo ta đi ra một lát.
Bên kia mấy tên võ giả Liễu gia cũng phát hiện sự dị thường của mấy chục gốc Huyết Trùng thảo này, ngạc nhiên vây lại. Lục Ly vội vàng kéo Liễu Di ra bên ngoài sơn cốc, đi đến một nơi không người, hắn mới trịnh trọng dị thường nói:
- Tộc trưởng, răng thú này của ta có lẽ có thể khiến huyết dịch trở nên càng thêm cô đọng, hẳn là sẽ có tác dụng tăng phúc đối với bồi dưỡng Huyết Trùng thảo.
- Ừ ừ!
Liễu Di kích động phi thường, mặt mũi đỏ ửng lên, tựa như một đứa trẻ tìm được đường sống trong cõi chết.
- Ta có thể giúp một tay, chẳng qua…
Ngữ khí Lục Ly khẽ chuyển, dị thường nghiêm túc nói:
- Chuyện vòng răng thú liên này của ta, ngoại trừ ngươi ra bất cứ kẻ nào cũng đều không thể biết, bằng không ta lập tức rời khỏi Huyết Long Đảo.
- Ách
Liễu Di không ngờ Lục Ly lại nói chuyện nghiêm trọng đến vậy, nhưng nàng vừa nghĩ lại liền ẩn ẩn có chút hiểu được. Lộc trưởng lão phỏng đoán Lục Ly còn có một lá bài tẩy, một con át chủ bài có thể vượt cấp giết người, chẳng lẽ át chủ bài chính là vòng răng thú kia.
Nếu đã là át chủ bài của Lục Ly, vậy khẳng định không thể để cho người ngoài biết được, Liễu Di bèn nghiêm mặt gật đầu nói:
- Được, ta thề tuyệt đối không truyền ra ngoài, bất kỳ người nào đều không nói.
- Chẳng qua!
Liễu Di nghĩ nghĩ lại nói tiếp:
- Biến hóa của Huyết Trùng thảo có hơi lớn, mấy người Thất trưởng lão sớm muộn cũng sẽ phát hiện, đến lúc đó làm sao giải thích với bọn họ?
- Cái này thì đơn giản.
Tròng mắt Lục Ly khẽ đảo, nói:
- Ngươi có thể nói là ta dùng một loại bột thuốc đặc thù, cải tiến huyết dịch. Cách mấy ngày ta sẽ tới một chuyến, dùng răng thú cải tiến huyết dịch, ngươi đừng để người khác vào quan sát là được.
- Cái này không vấn đề.
Chỉ cần Huyết Trùng thảo có thể chuyển tốt, có thể bán ra giá cao, điều gì Liễu Di cũng có thể đáp ứng, nàng bách không kịp đợi nói:
- Lục Ly, ngươi ném răng thú vào trong Huyết Trì một lát nữa đi? Để ta sai người tưới tiêu cho toàn bộ Huyết Trùng thảo.
- Không được!
Lục Ly lắc đầu nói:
- Trước tưới tiêu cho mấy chục gốc kia đã, quan sát thêm mấy ngày xác định hiệu quả rồi hẵng đẩy rộng, vạn nhất hư mất hết thì sao?
- Đúng đúng đúng!
Liễu Di dẫn Lục Ly vào lại trong dược điền, lúc này toàn bộ võ giả bên trong đang vây quanh mấy chục gốc Huyết Trùng thảo kia, ngay cả vị trưởng lão ngồi xếp bằng tu luyện gần đó cũng bị kinh động.
- Toàn bộ đều ra ngoài!
Liễu Di vung tay lên, lại quay sang giải thích một câu với vị trưởng lão nọ:
- Lục Ly tìm được một cách bồi dưỡng Huyết Trùng thảo, chúng ta hiện đang thử nghiệm. Việc này các ngươi nhất định phải giữ bí mật, không được truyền cho bất kỳ người nào. Ngay cả mấy người Thất trưởng lão cũng không được nói, chờ mấy ngày nhìn xem hiệu quả rồi ta sẽ đích thân trình bày với bọn họ.
- Thật ư?
Ánh mắt tên trưởng lão Liễu gia kia khẽ sánh lên, đám võ giả Huyền Vũ cảnh còn lại cũng ồ lên thành một mảnh, hưng phấn dị thường.
Hiện tại Huyết Trùng thảo chính là toàn bộ hy vọng của Liễu gia, nếu quả thật có thể bồi dưỡng thành công bán được giá cao, Liễu gia liền có hy vọng.
Đợi toàn bộ mọi người lui ra ngoài sơn cốc, Lục Ly lại ném vòng răng thú vào trong Huyết Trì, huyết dịch trong Huyết Trì lập tức lần nữa lăn lộn phun trào, thời gian phun trào kéo dài nguyên một nén nhang mới ngừng lại.
Đợi lúc trời tối, Liễu Di đích thân tưới tiêu huyết dịch cho mấy chục gốc Huyết Trùng thảo kia. Sau đó cũng không quay về mà ngồi xuống chăm chú quan sát ngay trong nhà gỗ.
Lục Ly cũng không quay về, trong lòng có chút căng thẳng, nếu răng thú thật có hiệu quả, có thể bồi dưỡng ra Huyết Trùng thảo để bán lấy Huyền Tinh, hắn liền có thể được phân rất nhiều tài nguyên.
Hai người ngồi xuống tu luyện một đêm trong nhà gỗ, ngày mới vừa sáng hai người liền tới trong dược điền quan sát. Đập vào mắt hai người là một cảnh tượng hết sức chấn kinh... toàn bộ mấy chục gốc Huyết Trùng thảo kia không ngờ đều đã mọc ra thêm bốn phiến lá.
Trong dược điền, Huyết Trùng thảo phổ thông chỉ có bốn phiến lá, Huyết Trùng thảo bên Huyết Sát đảo lại có sáu phiến, đây chính là lý do khiến mọi người cho rằng bên này không thích hợp gieo trồng Huyết Trùng thảo.
Hiện tại mấy chục gốc Huyết Trùng thảo này không ngờ lại mọc ra thêm bốn phiến lá, biến thành Bát Diệp Huyết Trùng thảo. Hơn nữa trên thân mấy chục gốc Huyết Trùng thảo này đều lóng lánh ánh sáng đỏ, sinh cơ bừng bừng, rõ ràng cao thêm một đoạn.
- Đây là chuyện tốt hay chuyện xấu?
Lục Ly không hiểu nhiều về Huyết Trùng thảo, vuốt vuốt cánh mũi hỏi. Liễu Di cũng không hiểu, nàng thoáng chút căng thẳng nói:
- Cái này phải hỏi Thất gia gia, hắn đi Huyết Sát đảo quan sát Huyết Trùng thảo mấy lần, cũng là người hiểu rõ nhiều nhất đối với Huyết Trùng thảo.
- Gọi hắn tới đây, chẳng qua phải nhớ kỹ không được lộ bí mật.
Lục Ly nói xong, Liễu Di lập tức ra đi ra hạp cốc, sai người đi mời tất cả trưởng lão tới. Nửa nén hương sau Thất trưởng lão dẫn người đến nơi, nhìn thấy mấy chục gốc Huyết Trùng thảo kia, ai nấy đều kinh hãi, Thất trưởng lão nhìn kỹ vài lần mới ngạc nhiên hỏi:
- Tộc trưởng, sao ngươi làm được?
Liễu Di quay đầu nhìn sang Lục Ly nói:
- Đều là công lao của Lục Ly, hắn có một loại bột thuốc bí truyền. À, hắn muốn giữ bí mật, thế nên không thể nói với các ngươi.
- Bột thuốc?
Đám người Thất trưởng lão không khỏi thất kinh nhìn Lục Ly, trước kia Lục Linh cứu được Liễu gia, chúng nhân đều không cảm thấy gì, nhưng lúc này nhìn Lục Ly lại như đang nhìn Bồ Tát cứu khổ cứu nạn.
Liễu Di hơi ngừng một lát rồi hỏi Thất trưởng lão:
- Thất gia gia, ngươi thấy những Huyết Trùng thảo này có vấn đề nào không? Liệu có phải là biến dị? Đến lúc đó sẽ có kết quả gì? Giờ ta không dám tưới tiêu thêm, sợ hủy đi toàn bộ Huyết Trùng thảo.