Chương 174: Kẻ ngăn ta phải chết
Phanh phanh phanh phanh
Năm tên Thần Hải Cảnh rất nhanh liền hóa thành thịt vụn dưới móng vuốt sắc nhọn của Lục Ải Nhân, Liễu Di khống chế năm tên Lục Ải Nhân tiếp tục lao tới đội ngũ Huyết Sát đảo.
Trong rừng rậm phía tây cũng có năm tên Lục Ải Nhân do Lục Ly khống chế. Liễu Di suy đoán không sai, Thất trưởng lão lợi dụng Thần Phong đan dẫn dụ Tam trưởng lão Huyết Sát đảo vào tròng, sau đó liền bị Lục Ly khống chế năm tên Lục Ải Nhân nhẹ nhàng giết chết.
- Lục Ly!
Thất trưởng lão dẫn theo một đám người vọt tới, hướng Lục Ly chợt quát một tiếng.
Lục Ly kéo lấy Kình Thiên Kích, tay còn lại cầm theo năm tấm lệnh bài, quay sang năm tên Lục Ải Nhân quát khẽ:
- Theo ta!
Hắn bước nhanh mà đi, năm tên Lục Ải Nhân theo sát ngay sau. Sương mù nồng nặc, cảnh vật nơi xa rất mơ hồ, nhưng Lục Ly lại chẳng hề để ý.
Lộc trưởng lão mang theo mấy tên thám báo đỉnh cấp một mực theo dõi, nếu đám người Huyết Cừu có động tĩnh gì, lập tức sẽ thông báo bọn hắn. Chỉ cần Huyết Cừu bất động, gần ngàn người trước mặt kia có gì phải sợ?
Rất nhanh liền đã vọt tới phụ cận đội ngũ Huyết Sát đảo, bên kia đã không còn hỗn loạn như trước, nhưng Tam trưởng lão dẫn đội bị dẫn dụ đi rồi, đám người này không còn chủ soái, đều không biết nên tiến hay lui.
- Có người!
Nghe được tiếng Lục Ly bôn tẩu, mấy tên Thần Hải Cảnh lập tức cảnh giác, dồn dập rút ra binh khí chuẩn bị chiến đấu.
Hưu…
Lục Ly xung phong lao đến, người Huyết Sát đảo vừa thấy Lục Ly không khỏi có chút kinh ngạc, đứa này điên rồi sao? Dám một mình xông tới tìm chết?
- Giết!
Ba tên võ giả Thần Hải Cảnh lập tức lao lên, một người trong đó còn là Thần Hải Cảnh hậu kỳ, Lục Ly lại không sợ chút nào. Hắn tức thì tung huyết mạch thần kỹ, trong mắt nổi lên ngân quang, ánh mắt lạnh lẽo tựa như dã thú, khiến người nhìn mà không khỏi kinh hãi.
Xùy…
Không có bất kỳ chiêu thức hoa lệ nào, chờ lúc tên Thần Hải Cảnh hậu kỳ xông tới trước mặt, hắn lập tức vung lên Kình Thiên Kích bổ tới, trong Kình Thiên Kích được gia trì cấm chế, có thể đề thăng tốc độ công kích. Hơn nữa sau khi Lục Ly phóng thích huyết mạch thần kỹ, lực lượng bản thân cũng đã rất khủng bố, tốc độ tự nhiên càng nhanh.
Tên võ giả Thần Hải Cảnh hậu kỳ kia căn bản không kịp phản ứng, trong mắt hắn Kình Thiên Kích cấp tốc phóng đại. Chiến kích bổ tới quá nhanh quá mạnh, cơ hồ không cách nào tránh né, lại thêm chiến kích dài tận hai thước, khiến đối phương gần như không thể phản kích, chỉ còn biết giơ lên chiến đao ngăn đỡ.
Hiện tại Lục Ly đã không biết lực lượng bản thân mình lớn bao nhiêu, hắn đột phá Thần Hải Cảnh trung kỳ, lực lượng tăng lên không ít, phóng thích huyết mạch thần kỹ, lại thêm kết hợp Bôn Lôi Huyền Kỹ tăng phúc lực lượng.
Kết cục thế nào không cần nói cũng biết, nương theo một tiếng va đập trầm muộn, chiến đao trên tay Thần Hải Cảnh hậu kỳ Huyết Sát Đảo bị đánh bay, tiếp đó đầu lâu bị chiến kích trùng trùng nện xuống, nổ tung thành huyết vụ!
- Ai cản ta đều phải chết!
Lục Ly bạo rống một tiếng, như một con Huyền thú khủng bố tiếp tục lao vút tới.
...
- A?
Từ một hướng khác, Thất trưởng lão dẫn người vọt tới, khóe miệng bất giác co rúm lại, hắn tận mắt nhìn thấy một tên Thần Hải Cảnh hậu kỳ bị Lục Ly một kích chẻ chết. Mà hắn cũng chỉ là Thần Hải Cảnh hậu kỳ, vậy chẳng phải nếu Lục Ly muốn giết hắn, đồng dạng chỉ cần một kích?
- Giết sạch võ giả khoác giáp đỏ và giáp vàng!
Lục Ly quát lớn, sau lưng năm đạo bóng xanh bay vút lên, hóa thành năm con Lệ Quỷ xông vào trong đám đông. Vô số tiếng kêu thảm vang lên, từng tên võ giả bị nhẹ nhàng vồ chết, khiến đám Thất trưởng lão nhìn mà không khỏi càng thêm kinh hồn táng đảm.
- Huyền Vũ cảnh lui về, Thần Hải Cảnh xung phong theo Lục Ly.
Kế hoạch ban đầu là Thất trưởng lão dẫn theo một đám võ giả xông giết, nhưng giờ xem ra đã không cần. Hơn nữa nếu phía Liễu gia xông tới quá nhiều người, ngược lại rất dễ bị Lục Ải Nhân ngộ sát, thế là hắn bèn để Huyền Vũ cảnh lùi ra sau, chỉ dẫn mấy tên Thần Hải Cảnh theo sát Lục Ly.
Đi theo Lục Ly sẽ không bị Lục Ải Nhân ngộ sát, trọng yếu nhất chính là Lục Ly quá mạnh, bất luận là Huyền Vũ cảnh hay Thần Hải Cảnh, một kích một tên. Kình Thiên Kích quét qua đâu, nơi đó luôn để lại từng cỗ thi thể mơ hồ, căn bản không lưu toàn thây.
- Lui, mau lui ra ngoài đảo!
- Mau trốn, chiến lực đám lục nhân này sánh ngang Hồn Đàm cảnh, chúng ta ngăn không được…
- Trốn, trốn!
Sương mù nồng nặc, tầm nhìn quá thấp, rất nhiều người chỉ thấy từng đạo bóng xanh chớp qua sau đó liền đầu thân đôi ngả. Chỉ thoáng chốc, ít nhất đã chết gần trăm, những người còn lại đều bị dọa phá gan, dồn dập điên cuồng tháo chạy.
Có mấy tên Thần Hải cảnh Huyết Sát đảo vốn định ngăn trở Lục Ly và Lục Ải Nhân một lát, nhưng đối mặt với phát hiện căn bản ngăn không được. Lục Ly và Lục Ải Nhân đều rất dũng mãnh, Kình Thiên Kích như là lưỡi hái tử thần, tuỳ ý quét qua liền cướp đi không ít sinh mạng.
Lục Ly giết đỏ mắt, mang theo năm tên Lục Ải Nhân hoành xung đâm thẳng, gặp người liền giết, đám Thất trưởng lão cùng theo sau lưng Lục Ly cũng giết đến thống khoái đầm đìa, một đường nhẹ nhàng hệt như đang đồ sát gia súc.
Đợi lúc Lục Ly xông ra ngoài rừng rậm, cả ngàn người Huyết Sát bang đã còn lại không đến ba, bốn trăm, Thần Hải Cảnh cũng tử thương hơn phân nửa.
Tình hình bên phía Liễu Di cũng kém không nhiều, chỉ chạy thoát ra được bốn năm trăm người, có Lục Ải Nhân đi trước mở đường, đám người Cửu trưởng lão đồ sát rất nhẹ nhàng, thoáng chốc đã tru diệt mấy trăm tên Huyết Sát đảo.
Hưu!
Mặt tây ngoài đảo, Huyết Cừu dẫn một đám nhân thủ xông vào trong đảo. Còn chưa vọt tới bên ngoài rừng rậm, đã nhìn thấy vô số người hoảng sợ trốn ra, trên mặt ai nấy đều chất đầy sợ hãi.
- Tình hình thế nào? Tam trưởng lão đâu rồi?
Huyết Cừu nổi giận rống to, lúc nhìn thấy hai phát đạn tín hiệu bắn lên hắn đã cảm thấy bất thường. Lấy chiến lực hai vị trưởng lão, nếu không phải gặp tình huống tất chết, làm sao có thể phóng ra đạn tín hiệu?