Bất Diệt Long Đế

Chương 187: Thân phận cao quý cỡ nào

Chương 187: Thân phận cao quý cỡ nào
- Không thể nào, sao con em Lục gia lại có thể thức tỉnh thất bại được?
Minh Vũ thì thào tự nhủ, sau đó như chợt đột nhiên nhớ tới điều gì, bàn tay chợt sáng ngời, một khối ngọc phù hiện ra, hệt như làm ảo thuật.
Hắn đưa ngọc phù cho Lục Ly, nói:
- Đây là ngọc phù ân nhân để lại cho ta, bên trong có một tia huyết mạch của hắn. Nếu ngươi là con trai ân nhân, khẳng định sẽ tạo được cộng hưởng huyết mạch, ngọc phù sẽ theo đó sáng lên, ngươi thử dùng Huyền lực quán chú vào xem.
Ông…
Trên chiến xa vàng óng giữa không trung, ánh mắt Yên phu nhân và Bạch quản sự đồng loạt sáng lên, các nàng từ vạn dặm xa xôi chạy tới đây, mục đích chính là vì xác định thân phận Lục Ly. Hiện tại Minh Vũ lấy ra ngọc phù Lục Nhân Hoàng, đáp án sắp hiện ra ngay trước mắt.
- Lục?
Lục Ly nhìn thấy trên ngọc phù có một chữ “Lục” như rồng bay phượng múa, ngọc phù này giống hệt chiếc năm đó Lục Linh lấy ra. Trong lòng hắn lập tức cuộn lên sóng lớn ngất trời, đầu óc cấp tốc xoay chuyển, băn khoăn không biết có nên tiếp lấy ngọc phù hay không.
Cuối cùng hắn cắn răng tiếp lấy, quán chú Huyền lực bao phủ toàn bộ ngọc phù, trong đầu lại nghĩ, vạn nhất ngọc phù sáng lên, Minh Vũ muốn hỏi tung tích Lục Nhân Hoàng hắn liền chết không thừa nhận, cùng lắm thì chết thêm một lần.
- Hả?
Nhưng chuyện rất quỷ dị lại phát sinh, Lục Ly quán chú Huyền lực, song lệnh bài không hề sáng lên, thậm chí không có một chút biến hóa nào.
- Ách?
Lục Ly và Minh Vũ nhìn chằm chằm ngọc phù, trong mắt đều chớp qua một tia kinh ngạc, sau đó Minh Vũ vẫn chưa từ bỏ hi vọng, lần nữa nói:
- Ngươi thử lại đi!
Lục Ly triệt để yên tâm, Huyền lực cuộn trào mà ra, nhưng ngọc phù vẫn không có chút động tĩnh nào.
Minh Vũ đưa tay bắt lấy ngọc phù, cẩn thận lật nhìn vài lần, sau đó lại lạnh lùng nhìn chằm chằm cổ Lục Ly mấy lần, thần sắc u ám lắc đầu nói:
- Xem ra chỉ là trùng hợp, ai…
Nói xong, Minh Vũ quay người, chân sau giậm mạnh xuống đất, bay thẳng lên giữa không trung, đứng trên lưng Tử Đồng Hỏa Sư. Đại sư tử hóa thành một đạo hồng quang vút đi, thoáng chốc đã tan biến ở phương xa.
- Không phải?
Giữa trời, ánh mắt Yên phu nhân cũng thoáng trở nên u ám, Bạch quản sự thầm thì lẩm bẩm:
- Một trận toi công.
- Đi thôi!
Yên phu nhân khoát tay, chiến xa vàng óng vô thanh vô tức bay về nơi xa. Từ lúc Minh Vũ rời đi, Yên phu nhân không nhìn lại Lục Ly lấy một lần, Bạch quản sự cũng tương tự.
- Sao lại không sáng được nhỉ?
Phía dưới Lục Ly lại đầy mắt mê mang, trong đầu vẫn đang nghĩ về vấn đề này. Là ngọc phù kia có vấn đề? Hay là mình vốn không phải con trai của Lục Nhân Hoàng?
Chính bản thân Lục Ly cũng mơ hồ...
- Đi?
Đám người Thất trưởng lão đứng tại trên chiến thuyền ngoài đảo, còn về người Thất Sát đảo Ác Ma đảo Hắc Hồ đảo thì sớm đã chạy mất dạng. Vừa thấy Minh Vũ rời đi, Liễu Di lập tức tiến hướng thành bảo Huyết Sát đảo, nàng muốn xác định xem Lục Ly còn sống hay đã chết.
Đợi lúc nhìn thấy Lục Ly ánh mắt mê mang đứng ngây ra đó, trên mặt Liễu Di không giấu được ý cười xán lạn, đám người Thất trưởng lão cũng chạy tới, ai nấy đều cuồng hỉ.
Minh Vũ rời đi, điều này chứng minh bọn hắn đã an toàn, mặc kệ Lục Ly có phải thiếu chủ Minh Vũ hay không, bọn hắn đều an toàn.
Võ giả Huyết Sát đảo bị giết sạch, ba phương thế lực Thất Sát đảo bị hù chạy, bọn hắn thắng, Liễu gia thành công bảo tồn.
Thất trưởng lão lập tức đi tới bên người Lục Ly, dò hỏi nói:
- Lục Ly, tình hình thế nào? Rốt cục ngươi có phải thiếu chủ của Minh Vũ đại nhân không?
Lục Ly vuốt vuốt cánh mũi, không đáp lời mà chỉ nuốt xuống một viên thuốc chữa thương, lẳng lặng khoanh chân ngồi xuống, thuận miệng nói:
- Những sự tình này các ngươi đừng để ý, trước xử lý sự tình hậu chiến cái đã.
Thấy thần sắc của Lục Ly bình thản như thế, chúng nhân đều an tâm không ít. Thất trưởng lão bắt đầu sai phái các trưởng lão không bị thương xử lý chiến quả, trong thành bảo Huyết Sát đảo vẫn còn sót lại không ít người, gia quyến của Huyết Sát bang đều ở bên trong, vạn nhất còn võ giả ẩn núp thì sao?
Trận chiến lần này rất khốc liệt, Liễu gia chết không ít người, tới hơn một trăm nhưng giờ chỉ còn chưa đến một nửa. Lục Ải Nhân cũng sót mỗi năm tên, hơn nữa tên nào cũng đều mang thương. Thất trưởng lão Cửu trưởng lão và rất nhiều trưởng lão đều trọng thương, trưởng lão Thần Hải Cảnh cũng chết mất mấy người…
Chẳng qua võ giả Huyết Sát đảo gần như tuyệt diệt, lúc này Liễu gia đã chiếm giữ ưu thế tuyệt đối. Ba vị trưởng lão và Liễu Di mang theo năm tên Lục Ải Nhân lao tới thành bảo Huyết Sát đảo, bên trong còn sót gần trăm võ giả, thoáng chốc liền bị chém giết sạch sẽ, toàn bộ gia quyến còn lại đều bị dọa cho lẩy bẩy phát run, hoảng loạn bất an.
Chuyện sau đó liền dễ làm.
Giam lại hết thảy gia quyến Huyết Sát đảo, võ giả Liễu gia tới trong bộ lạc Huyết Sát đảo kéo ra một đám tráng đinh, vùi lấp thi thể, thanh tẩy huyết dịch, cứu chữa thương binh...
Bận rộn một ngày, đến lúc trời tối, toàn bộ công tác chiến hậu đều được xử lý xong. Ngày hôm sau mọi thứ bình thường không có bất ngờ nào phát sinh, con em Liễu gia ai nấy đều phấn chấn không thôi, nếu không có gì ngoài dự liệu, từ nay Huyết Sát đảo sẽ là của Liễu gia.
Người Huyết Long Đảo được tiếp đến Huyết Sát đảo, nhập chủ Huyết Sát thành bảo. Vào đêm toàn bộ con em Liễu gia đều mất ngủ, người chữa thương thì chữa thương, gác đêm thì gác đêm, ai nấy đều hưng phấn không thôi.
Một đêm vô sự, người Liễu gia càng thêm chấn phấn. Xem ra uy danh Minh Vũ đã chấn nhiếp tất cả thế lực phụ cận, không ai dám đến công kích Huyết Sát đảo, về sau nơi này sẽ là địa bàn Liễu gia.
Từng đội từng đội võ giả tuần tra tới lui, lúc đi ngang qua thạch bảo Lục Ly cư trú, bước chân đều thả nhẹ, thần sắc cung kính rất nhiều. Lục Ly không chỉ là ân nhân cứu mạng bọn họ, sau này còn sẽ là hi vọng giúp Liễu gia khoái tốc lớn mạnh, thiếu chủ Minh Vũ, đó là thân phận cao quý cỡ nào?

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất