Chương 194: Bội ước
Nhưng mà, câu tiếp theo sau lại khiến đám Thất trưởng lão nghẹn lời, chỉ thấy Lục Ly thản nhiên nói:
- Chúng ta không năng vô hạn cung cấp, ngươi muốn xung kích Mệnh Luân cảnh cũng được, nhưng ít nhất ba năm xung kích một lần. Xung kích mười lần vẫn không thành công, Huyết Sát đảo sẽ không tiếp tục cho ngươi dù chỉ một viên Huyền Tinh.
Xung kích một lần Mệnh Luân cảnh cần ba trăm vạn Huyền Tinh, ba năm xung kích một lần, một năm cũng phải chuẩn bị trăm vạn Huyền Tinh. Nếu không có gì ngoài ý, một năm Liễu gia góp được trăm vạn Huyền Tinh đã là con số không sai, hơn nữa tùy theo gia tộc lớn mạnh, lượng Huyền Tinh tiêu tốn sẽ càng lúc càng nhiều.
Tỷ như Thất trưởng lão và Cửu trưởng lão muốn xung kích Hồn Đàm cảnh cũng cần lượng lớn Huyền Tinh, nếu xung kích thất bại thì sao? Rồi đứa trẻ có được huyết mạch “Viêm Hỏa” kia nữa? Cả Lục Ly cũng cần gia tăng thực lực… Tốc độ tu luyện của Lục Ly nhanh như vậy, nếu cũng cần xung kích Hồn Đàm cảnh thì sao? Liễu gia biết đi đâu đào ra nhiều Huyền Tinh như vậy?
Đám người Thất trưởng lão không hài lòng, Thiên Đà Tử càng không hài lòng, hắn rất là kiên định khoát tay nói:
- Không thể nào, lão hủ là Hồn Đàm cảnh đỉnh phong, là nhân vật tiếng tăm lừng lẫy tại Thiên Đảo Hồ, giúp các ngươi trông nhà hộ viện đã rất mất mặt, các ngươi còn chẹn họng tài nguyên cho ta? Thọ nguyên lão hủ đã không nhiều, nhất định phải một năm xung kích một lần, hay là thế này đi... Nếu ta xung kích hai mươi lần vẫn không thành công, lão hủ sẽ tự mình rời khỏi Huyết Sát đảo.
- Cút đi!
Lục Ly trừng mắt nói:
- Một năm xung kích một lần, chúng ta nuôi không nổi, ngươi muốn đi đâu thì đi, không tiễn.
Thấy Lục Ly lại muốn đi, Thiên Đà Tử cuống lên, nhẹ giọng mặc cả nói:
- Lục tiểu ca đừng như vậy, hay là một năm rưỡi xung kích một lần?
- Hai năm xung kích một lần!
Lục Ly vô cùng quả quyết nói:
- Hơn nữa chỉ có thể xung kích mười lần, điều kiện thế thôi, không đáp ứng ngươi có thể đi. Còn nữa, nếu ngươi đột phá Mệnh Luân cảnh, tuyệt không thể rời đi, ít nhất phải giúp Huyết Sát đảo trấn thủ trăm năm.
- Ngươi quá đáng…
Thiên Đà Tử phẫn nộ đến độ cả người run lên, nhưng sau đó lại lập tức mở miệng nói:
- Thành giao, Lục tiểu ca, ngươi thân là chủ nhân một đảo, không thể nói không giữ lời.
- Đảo chủ!
Thất trưởng lão Cửu trưởng lão và Liễu Di đều gấp, thấy Lục Ly đi ra, vội cuống quít đuổi theo. Hai năm góp ba trăm vạn Huyền Tinh, ngươi để bọn hắn lấy mạng đi góp chắc?
- Gấp cái gì?
Lục Ly nhìn bộ dạng tất tả của ba người, thản nhiên nói:
- Huyền Tinh ta sẽ nghĩ cách, chỉ cần thành công, một năm giúp các ngươi kiếm thêm mấy trăm vạn Huyền Tinh đều không thành vấn đề.
- Mấy trăm vạn?
Ánh mắt ba người Liễu Di bỗng chốc sáng rực, chỉ cần một năm có thể kiếm thêm mấy trăm vạn Huyền Tinh, dù phải nuôi hai tên Thiên Đà Tử đều không thành vấn đề.
Hưu
Bên trong điện thính lực Thiên Đà Tử rất khủng bố, nghe vậy thân hình lập tức hóa thành một đạo tàn ảnh vọt ra, kêu lên:
- Lục đảo chủ, một năm ngươi có thể kiếm mấy trăm vạn Huyền Tinh, lão hủ xung kích một lần cũng chỉ mất ba trăm vạn Huyền Tinh. Chi bằng để lão hủ một năm xung kích một lần? Chỉ cần lão hủ đột phá Mệnh Luân cảnh, tất trả ơn cho ngươi gấp mười!
- Cút đi!
Lục Ly trừng mắt, không nể mặt Thiên Đà Tử chút nào, quát lạnh nói:
- Ngươi muốn bội ước? Vậy ta không tiễn…
Thiên Đà Tử hoảng, vội vàng khoát tay nói:
- Không bội ước, không bội ước, ta chỉ thuận miệng nói vậy thôi. Đảo chủ, ngài cứ bận việc ngài đi, lão hủ đi ra thăm dò Huyết Sát đảo một chuyến, cam đoan bên ngoài một con muỗi đều không bay vào được.
- ...
Liễu Di Thất trưởng lão Cửu trưởng lão lườm hắn một cái, rất là không nói, tên Thiên Đà Tử này nào giống cường giả Hồn Đàm cảnh đỉnh phong, rõ ràng là một tên cẩu nô tài khi yếu sợ mạnh a.
Lục Ly lại rất hiểu Thiên Đà Tử, chính bởi vì hiểu hắn, mới có thể ăn chắc hắn.
Có lẽ trăm năm trước Thiên Đà Tử là một nhân vật, có ngạo cốt cường giả, nhưng trăm năm qua đi tôn nghiêm và ngạo cốt trong xương tủy Thiên Đà Tử sớm đã hao mòn không còn lại gì.
Trăm năm qua Thiên Đà Tử xung kích Mệnh Luân cảnh hơn tám mươi lần, điều này chứng tỏ hắn là võ si, hoặc nói cách khác hiện tại niệm tưởng duy nhất giúp hắn còn sống chính là tiếp tục xung kích Mệnh Luân cảnh. Chỉ cần có người cung cấp linh tài giúp hắn xung kích Mệnh Luân cảnh, dù khiến hắn làm mã phu (tên chăn ngựa) đều được.
Đừng tưởng Hồn Đàm cảnh đỉnh phong rất ghê gớm, nếu chỉ dựa vào chính bản thân, căn bản không cách nào nhanh chóng được đến lượng lớn Huyền Tinh linh tài, nhất là ở Thiên Đảo Hồ.
Thiên Đảo Hồ chỉ lớn có vậy, địa bàn tốt nhất đều bị Bạch gia chiếm cứ, những địa bàn còn lại cũng đều bị tám thế lực tứ phẩm phân chia.
Thế lực tứ phẩm có được cường giả Mệnh Luân cảnh, trừ phi Thiên Đà Tử muốn tìm chết, bằng không tuyệt đối không dám đi trêu chọc thế lực thế lực.
Có lẽ hắn có thể cướp đoạt thế lực tam phẩm, nhưng đừng quên một điều, thế lực tam phẩm đều là phụ dung của các thế lực tứ phẩm. Ngươi thỉnh thoảng cướp một lần thì còn được, chứ cướp mấy lần gia tộc tứ phẩm há có thể để yên?
Gia tộc tứ phẩm nhìn Thiên Đà Tử không vừa mắt, gia tộc tam phẩm lại nuôi không nổi, tình cảnh Thiên Đà Tử thực ra rất không ổn. Từ chuyện trăm năm qua hắn gia nhập mười mấy thế lực liền có thể thấy được phần nào, bởi thế Lục Ly tự tin có thể ăn chắc Thiên Đà Tử.
Lại thêm uy danh Minh Vũ, Thiên Đà Tử sao dám đắc tội hắn?
Trăm năm qua nhuệ khí Thiên Đà Tử sớm đã bị san bằng, thành là một kẻ khi yếu sợ mạnh, với người đắc tội không nổi, hắn sẽ giả bộ đáng thương.
Lục Ly chọn cách thu lưu Thiên Đà Tử là bởi Huyết Sát đảo không có cường giả tọa trấn, không có lực uy hiếp tuyệt đối.
Uy danh Minh Vũ có thể mượn dùng bao lâu? Nếu trong vòng một hai năm Minh Vũ không hiện thân ở Huyết Sát đảo, các thế lực phụ cận sẽ nghĩ gì?